>> Các bài viết Phân tích Chữ người tử tù hay và đạt điểm 10
1. Bài mẫu số 1
2. Bài mẫu số 2
3. Bài mẫu số 3
4. Bài mẫu số 4
5. Bài mẫu số 5
Đề bài: Phân tích thái độ của nhân vật Huấn Cao trong truyện ngắn Chữ người tử tù
5 bài văn mẫu về việc Phân tích thái độ của nhân vật Huấn Cao trong truyện ngắn Chữ người tử tù
1. Phân tích thái độ của nhân vật Huấn Cao trong truyện ngắn Chữ người tử tù, mẫu số 1:
Trong tác phẩm Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân, Huấn Cao là một nhân vật đầy sức sống, mang lại những điều bất ngờ và sâu sắc cho người đọc. Để thấu hiểu sâu hơn về tác phẩm này, cần phải hiểu rõ về nghệ thuật chơi chữ và các yếu tố văn học đặc trưng.
Trong xưa, ở các nước như Trưng Quốc, việc chơi chữ nho đã trở thành phong tục. Người viết chữ đẹp luôn được tôn trọng, và chữ nho được coi như một tác phẩm nghệ thuật, biểu hiện sự sâu sắc và cá tính của người viết. Thư pháp không chỉ là việc 'vẽ' chữ mà còn là việc hiểu ý nghĩa sâu xa của chúng, tạo nên một bức tranh tinh tế, đầy nghệ thuật.
Trong thời phong kiến Việt Nam, Cao Bá Quát được coi là một trong những nghệ sĩ thư pháp tài hoa.
Nguyễn Tuân đã sử dụng hình tượng của Cao Bá Quát để tạo ra nhân vật Huấn Cao - một con người kiên cường, tài hoa và cao thượng. Qua việc chơi chữ, tác giả khẳng định sự cao thượng và chiến thắng của cái đẹp đối với cái xấu.
Huấn Cao là một con người sống hiên ngang, không sợ hãi trước quyền lực thống trị. Thái độ của ông trước viên quản ngục thể hiện sự kiêu hãnh, nhưng sau khi hiểu được tấm lòng của người đó, ông đã thay đổi và tỏ ra biết ơn. Điều này thể hiện sự trân trọng và hiểu biết về cái đẹp và cao thượng.
Sau khi trao chữ, Huấn Cao còn dành thời gian khuyên bảo viên quản ngục như một người cha sâu sắc: 'Tôi bảo thật đấy, thầy quản nên trở về quê hương, hãy rời xa công việc này đi. Ở đây, rất khó để giữ cho lòng người luôn trong sạch và thuần khiết, và sớm muộn cũng sẽ phải đối mặt với sự mất mát của cái đạo đức.' Theo Huấn Cao, cái đẹp không thể chung tồn với cái xấu và chỉ khi giữ được sự trong sáng bản bản, con người mới có thể thưởng thức được cái đẹp.
Bài phân tích thái độ của nhân vật Huấn Cao trong truyện ngắn Chữ người tử tù
Huấn Cao được biết đến với tài hoa vượt trội. Ông viết chữ nhanh và đẹp, chữ của ông vuông vắn và lôi cuốn đến nỗi viên quản ngục coi chữ của ông như một kho báu.
Hình tượng của Huấn Cao tỏa sáng với tư thế cao quý của một anh hùng. Dù bị giam giữ, ông vẫn giữ được tinh thần tự do và kiên cường. Thậm chí trong tình hình khó khăn, Huấn Cao vẫn tự do về tinh thần, ung dung trước cái chết. Ông vẫn tiếp tục sống mạnh mẽ, không để bản thân bị bó buộc bởi tù tội.
Phần cuối của truyện được coi là điểm nhấn, là tinh hoa nghệ thuật của toàn tác phẩm. Qua đoạn này, hình ảnh của Huấn Cao trở nên uy nghi và lấp lánh giữa một bức tranh 'chưa từng có'. Sử dụng thủ pháp đối lập một cách tinh tế: việc viết chữ, một hình thức nghệ thuật cao quý, được thực hiện trong một môi trường tối tăm và bẩn thỉu, tạo nên sự tương phản đầy mỹ lệ. Điều đặc biệt là hình ảnh của người tù mang trên mình còng số 7,8 tạ sẽ sớm chịu án tử hình, nhưng vẫn tự do trong việc tạo ra nghệ thuật, trong khi viên quản ngục, biểu tượng của quyền lực áp bức, phải kính trọng ông và gửi lời cảm ơn. Sự đối lập này tạo ra một cảnh tượng 'chưa từng thấy', khi mà người giữ quyền lực không phải là người kiểm soát. Đây chính là thắng lợi của cái đẹp và tài nghệ thuật trước xấu xa và bẩn thỉu. Ý nghĩa tinh thần của câu chuyện nằm ở đây. Huấn Cao là một nhân vật siêu phàm thường thấy trong văn học lãng mạn, nơi mà sự tài năng và lòng tốt kết hợp hoàn hảo. Anh ta không chỉ là một nghệ sĩ, mà còn là một nhà lãnh đạo có tầm nhìn.
Nhân vật trong truyện đóng vai trò như một giọng hát trong lành trong một dàn nhạc bất kham, là sự trong sạch giữa một thế giới bẩn thỉu. Ban đầu, họ đối đầu với nhau, nhưng cái đẹp và tình yêu cho cái đẹp đã làm cho họ hiểu và đồng cảm với nhau. Dưới lớp vỏ của một công cụ của chính phủ ác độc là một tâm hồn của một nghệ sĩ. Người quản lý trước sự kiện này, thực chất không kém phần dũng cảm. Việc yêu thích nghệ thuật đến mức có thể hy sinh cả cuộc sống (nếu bị phát hiện).
Nhiều người đã có quan điểm tiêu cực về Nguyễn Tuân trước cách mạng, coi ông là một nghệ sĩ chỉ tập trung vào nghệ thuật vì nghệ thuật. Truyện Chữ người tử tù là minh chứng phủ định quan điểm đó. Qua Huấn Cao và viên quản ngục, tác giả không đưa ra sự đối lập giữa tài năng và lòng tốt của con người. Huấn Cao tin rằng một người biết trân trọng sự kiêng kỵ, một người biết tôn trọng và đánh giá cao tài năng không thể là người xấu hoặc vô tình. Khi tài năng, lòng tốt và cái tâm không bị chia cắt, nghệ thuật có thể làm cho con người trở nên tốt đẹp, ngay cả khi sống trong bùn đất như viên quản ngục vẫn có khả năng hướng thiện.
"""--- Kết thúc phần 1 """--
Chúng ta đã đề xuất một bài văn mẫu Phân tích tâm lý của nhân vật Huấn Cao trong truyện Chữ người tử tù
Tiếp theo, bạn có thể xem thêm: Nhìn nhận nhân vật thơ mộng trong Chữ người tử tù và phần Phân tích một cảnh kỳ lạ chưa từng thấy trong truyện Chữ người tử tù cùng với bài viết Phân tích đa chiều về nhân vật Huấn Cao để hiểu sâu hơn về ý nghĩa của tác phẩm.
2. Phân tích tâm lý của nhân vật Huấn Cao trong truyện Chữ người tử tù, mẫu số 2:
Chữ người tử tù, một tác phẩm xuất sắc của Nguyễn Tuân, đã được xuất bản năm 1940. Truyện này là minh chứng rõ ràng nhất cho quan điểm về cái đẹp của tác giả. Huấn Cao, nhân vật chính của câu chuyện, là một con người đặc biệt, một tâm hồn thuần khiết. Thông qua sự thay đổi trong thái độ của Huấn Cao đối với viên quản ngục, người đọc có thể hiểu sâu hơn về tâm trạng giàu cảm xúc và tính cách cao quý của anh ta.
Từ đầu, qua cuộc trò chuyện giữa viên quản ngục và thầy thơ, Nguyễn Tuân đã giới thiệu Huấn Cao như một nhân vật đặc biệt, người văn võ kiêm tài, có tài viết chữ Hán nổi tiếng. Huấn Cao bị vua quan xem như kẻ nguy hiểm, dẫn đầu 'quân phiến loạn' chống lại triều đình.
Với khí phách ngang tàng và tài hoa thông tuệ, Huấn Cao là một tử tù đặc biệt. Do cảm phục tài năng và lòng nghĩa khí của Huấn Cao qua lời đồn đại, viên quản ngục đã đối xử với ông một cách ưu ái. Sự thay đổi thái độ của Huấn Cao trước sự đối xử đặc biệt đó cho thấy sự phức tạp của tâm hồn và tính cách của ông.
Trong những ngày đầu ở trong tù, Huấn Cao thái độ khinh bỉ trước sự chăm sóc quá mức của viên quản ngục: Dù ở trong buồng tối suốt nửa tháng, ông vẫn nhận thức sự lễ phép của thầy thơ đem rượu và thịt đến trước giờ ăn. Thậm chí, khi viên quản ngục xuống buồng giam, Huấn Cao vẫn bất khuất và khẳng định tư thế anh hùng của mình.
Tuy nhiên, viên quản ngục không như ông Huấn Cao nghĩ, sau khi nghe câu trả lời của ông, y chỉ lễ phép rời đi. Từ đó, cơm và rượu được đưa đến một cách hậu hảo hơn trước. Sự biệt đãi này khiến Huấn Cao ngạc nhiên, đồng thời các bạn đồng chí của ông cũng được đối xử tương tự.
Bài văn tuyển chọn về Phân tích thái độ của nhân vật Huấn Cao trong truyện ngắn Chữ người tử tù.
Thỉnh thoảng, ông bị ám ảnh bởi sự nghi ngờ về động cơ thực sự của viên quản ngục, nhưng ông biết rằng mình đã tiết lộ mọi điều bí mật. Ngoài thái độ lạnh lùng và khinh bỉ, ông Huấn Cao cũng phải đối mặt với sự quan tâm của quản ngục.
Trong chốn tối tăm của nhà tù, lòng nhân ái của viên quản ngục được miêu tả như một thanh âm trong trẻo giữa sự hỗn loạn của cuộc sống tù đày. Sự nhẹ nhàng và tôn trọng của viên quản ngục đã làm cho Huấn Cao có cảm xúc.
Sự hiểu biết và thái độ lạnh lùng của Huấn Cao đối với viên quản ngục bị thay đổi khi viên quản ngục thể hiện sự hiếu khách và đồng cảm. Trong một tình huống căng thẳng, viên quản ngục tỏ ra rất quan tâm và chu đáo đến ông Huấn Cao, làm cho ông cảm thấy được tôn trọng và biết ơn.
Sau khi nghe thầy thơ lại tâm sự của viên quản ngục, Huấn Cao đã thay đổi hoàn toàn thái độ. Ông nhận ra rằng có lý do cho những hành động kỳ lạ của viên quản ngục và thấu hiểu rằng ông ta đích thực là một người biết trân trọng Cái Đẹp. Huấn Cao quyết định cho chữ và tỏ ra rất biết ơn.
Chữ thật sự quý giá. Tôi không bao giờ viết chỉ để kiếm vàng hay ngọc. Cuộc đời tôi chỉ viết được hai bộ tứ bình và một bức trung đường cho ba người bạn của tôi. Tôi cảm ơn sự hiểu biết và sự trân trọng của các bạn. Tôi không ngờ rằng người như thầy Quản cũng có niềm đam mê cao quý như vậy. Tôi cảm động trước lòng biệt nhỡn liên tài của các bạn. Gần như tôi đã mất một tấm lòng trong thế giới này.
Đêm đó, một cảnh tượng chưa từng thấy đã xảy ra trong nhà tù. Huấn Cao viết chữ. Sự tối tăm và ẩm ướt của buồng giam tương phản hoàn toàn với vẻ đẹp của những nét chữ và tinh thần cao quý từ hai tâm hồn tri âm. Vì lòng mến phục của tôi đối với thầy Quản, tôi gợi ý ông nên tìm nơi ở khác.
Lần này là lần thứ tư và cũng là lần cuối cùng trong đời tôi viết chữ. Tôi biết giá trị của những dòng chữ mà tôi viết ra. Ba lần trước, tôi viết cho ba người bạn thân. Lần này, tôi viết cho người mà trước đây tôi chỉ căm ghét và khinh miệt. Lòng tự trọng của tôi đã gặp sự tôn trọng từ phía viên quản ngục. Điều đó khiến tôi cảm động sâu sắc.
Cảnh Huấn Cao viết chữ như một ảo ảnh, một ánh hào quang từ cõi thần thoại: Trên tấm lụa trắng, ánh đèn đỏ từ bó đuốc chiếu sáng lên ba đầu người đang cúi mình. Một người tù, cổ đeo gông, đang chăm chú viết chữ trên tấm lụa. Viên quản ngục cất những đồng tiền kẽm đánh dấu chữ viết. Thầy thơ run run bưng chậu mực. Huấn Cao thở dài và khuyên thầy Quản nên rời khỏi nơi này.
Huấn Cao khuyên thầy Quản rời khỏi nơi này và trở về nhà quê. Ở đây, khó giữ thiên lương cho lành vững và rồi cũng đến nhem nhuốc mất cái đời lương thiện đi.
Lửa cháy rừng rực, lửa rơi xuống nền đất ẩm phòng giam, tàn lửa tắt nghe xèo xèo.
Ba người nhìn bức châm, rồi lại nhìn nhau.
Ngục quan cảm động, vái người tù một vái, chắp tay nói: 'Kẻ mê muội này xin bái lĩnh'. Ba người gặp nhau trong tình cảm yêu mến và trân trọng Cái Đẹp.
Sự thay đổi của Huấn Cao là hợp lí, phản ánh phẩm chất cao quý của ông. Huấn Cao nhận ra tấm lòng biệt nhỡn liên tài của viên quản ngục và thể hiện sự đồng cảm và tôn trọng.
Tâm hồn đẹp của Huấn Cao làm cho ông nhìn nhận viên quản ngục một cách tích cực, hiểu rõ hơn về bản chất cao quý của người đó.
Sự thay đổi của Huấn Cao trong tác phẩm cho thấy phẩm chất cao quý của ông và đồng thời làm nổi bật tấm lòng biệt nhỡn liên tài của viên quản ngục.
Huấn Cao trước đây kiêu căng, lạnh lùng, nhưng sau này trở nên thân mật, quan tâm nhưng vẫn giữ phong thái đề cao, sự ung dung, đo lường của một nhân cách lớn lao đối với nét đẹp trong phẩm cách con người, ngay cả khi đó là nhỏ nhất, trong những hoàn cảnh khó khăn nhất.
Nguyễn Tuân đã thành công khi đưa hai nhân vật Huấn Cao và viên quản ngục vào cùng một không gian. Hai nhân vật này bổ sung cho nhau và soi sáng lẫn nhau để tôn vinh giá trị của Cái Đẹp trong tác phẩm.
Trong tập truyện Vang bóng một thời, Nguyễn Tuân đã thực hiện ước nguyện của mình khi tìm kiếm và tôn trọng những giá trị tinh thần truyền thống của dân tộc. Tác phẩm Chữ người tử tù của ông đã ghi dấu không thể phai mờ trong lòng độc giả, với hình tượng Huấn Cao đại diện cho vẻ đẹp tinh thần mà con người luôn tôn thờ và khát khao.
Trong việc viết Chữ người tử tù, Nguyễn Tuân còn ẩn chứa những ý nghĩa sâu xa nữa không? Ông thể hiện sự tiếc nuối không nguôi về một con người tài năng, trí tuệ, một nhân cách vĩ đại trong thời kỳ đất nước suy tàn. Đồng thời, ông cũng bày tỏ nỗi đau chung cho dân tộc đang chịu đựng sự áp bức, nô dịch, và sự hủy hoại của quân thực dân, đế quốc, làm mất đi những giá trị tốt đẹp, những tài năng trong xã hội.
3. Phân tích thái độ của nhân vật Huấn Cao trong truyện ngắn Chữ người tử tù, mẫu số 3:
Nguyễn Tuân nổi tiếng là một trong những nhà văn uyên bác nhất của văn học Việt Nam từ trước đến nay. Tác phẩm của ông luôn thu hút về mặt nghệ thuật. Ngoài việc sử dụng bút pháp lãng mạn, thủ pháp tương phản,... việc xây dựng nhân vật cũng góp phần tạo nên thành công của truyện ngắn. Điều này rõ ràng qua diễn biến tâm lí của nhân vật chính - Huấn Cao, đặc biệt là thái độ của ông đối với viên quản ngục.
Huấn Cao được tác giả xây dựng với sự quý trọng và yêu mến. Ông là một anh hùng kiên cường, có tài năng văn chương và võ nghệ. Nhưng vì chống lại sự bất công trong xã hội, ông đã đối mặt với cuộc giam cầm trong ngục tù.
Tác giả đã tạo ra không gian đặc biệt trong truyện, đó là ngục tù, nơi diễn ra cuộc đối đầu giữa hai thế lực: chính quyền và những người chống lại sự bất công. Ban đầu, Huấn Cao coi thường viên quản ngục nhưng sau này nhận ra sự thiện ý của ông.
Viên quản ngục không phải là một nhân vật hoàn toàn đối lập với Huấn Cao như người đọc có thể tưởng. Thực tế, viên quản ngục là người hiểu biết và tôn trọng tài viết chữ của Huấn Cao, và thậm chí là một người giữ thiên lương. Hình tượng của viên quản ngục thể hiện sự đẹp đẽ và đáng khâm phục của tấm lòng cao cả.
Phân tích thái độ của Huấn Cao đối với viên quản ngục trong truyện ngắn Chữ người tử tù.
Huấn Cao, với phẩm cách của một nhà nho, đã hiểu ra và nhân từ với viên quản ngục. Ông dành những lời cuối cùng của mình để khuyên viên quản ngục quay trở lại thiên lương.
Thái độ của Huấn Cao đối với viên quản ngục là một quá trình phức tạp. Ban đầu, ông coi thường viên quản ngục nhưng sau đó nhận ra tấm lòng nhân từ của ông.
Thái độ của Huấn Cao đối với viên quản ngục là điều tất yếu. Trong suy nghĩ của ông, viên quản ngục là biểu tượng cho chính quyền bảo thủ và tàn bạo mà ông căm ghét. Huấn Cao không sợ hãi những kẻ giữ từ vì ông coi họ là kẻ tiểu nhân lạc lõng theo lối tư duy của chính quyền suy vong.
Thái độ này của Huấn Cao khiến người đọc càng khâm phục ông hơn. Ông không chịu khuất phục trước ác quyền và biết ghét cái ác đến tận cùng, điều mà chỉ có ở những con người có tâm hồn trong sáng và thanh cao. Tuy nhiên, viên quản ngục trong tác phẩm không giống như những người giữ từ thông thường, mà lại là một tâm hồn phức tạp.
Huấn Cao hối hận vì đã coi thường viên quản ngục, người có tấm lòng nhân từ và cao cả. Ông dành những dòng cuối cùng của mình để tặng cho viên quản ngục và coi người đó như tri âm.
Nguyễn Tuân đã tập trung sức mạnh của mình vào việc miêu tả cảnh cuối cùng trong tác phẩm, tạo ra một hình ảnh không thể nào quên được. Cảnh tượng ấy là sự kết hợp giữa thư phòng trang nghiêm và chốn ngục tối tăm, tạo nên một bức tranh đầy ấn tượng.
Trong đêm tối tĩnh lặng, Huấn Cao và viên quản ngục giao thiêng liêng của việc cho chữ diễn ra. Ánh đuốc chiếu sáng cảnh tượng thiêng liêng này, làm nổi bật sự thanh cao của hành động này giữa bóng tối u ám.
Trong bóng đêm, ánh sáng của đuốc và mùi thơm của mực tàu kết hợp tạo nên không gian trang trọng và thiêng liêng. Sự hiện diện của cái đẹp và cái thiện đã làm cho bóng tối và sự hôi tanh không còn có thể che lấp được.
Giọng nói của Huấn Cao và tâm hồn cao quý của người quản ngục hòa vào nhau, tôn vinh sự đẹp và thiện trong cuộc sống, chứng minh rằng cái đẹp có thể cứu rỗi thế giới khỏi sự xấu xa.
Sau những lời nói của Huấn Cao, không gian trở nên yên bình, để sự thiện và đẹp vang lên. Hai nhân vật, dù đối lập, nhưng bây giờ hòa nhập vào nhau để tôn kính sự đẹp và thiện.
Sự thay đổi trong thái độ của Huấn Cao đối với viên quản ngục không phải là điều quá bất ngờ. Hai nhân vật gặp nhau tại nơi tôn sùng cái Đẹp và thiên lương, từ thế đối lập hòa nhập vào nhau.
Nguyễn Tuân đã thành công trong việc miêu tả diễn biến thái độ của Huấn Cao, tạo ra một hình mẫu hoàn mĩ của sự tài hoa, khí phách và độ lượng. Hành động của Huấn Cao cũng là minh chứng cho sự sinh ra của cái Thiện từ cái Ác.
Hình tượng Huấn Cao trong 'Chữ người tử tù' là một biểu hiện hoàn mĩ, không bị cứng nhắc hay lí tưởng hóa. Sự sinh động của nhân vật là kết quả của diễn biến tâm tư logic và biện chứng.
Huấn Cao hiện lên như một tấm gương đáng khâm phục trong 'Chữ người tử tù', thể hiện sự kiên cường và anh dũng giữa những khó khăn, là nguồn cảm hứng cho thế hệ hiện tại.
4. Phân tích thái độ của nhân vật Huấn Cao trong truyện ngắn Chữ người tử tù, mẫu số 4:
Trong văn học Việt Nam, Nguyễn Tuân không chỉ là một nhà văn vĩ đại mà còn là biểu tượng của sự đẹp và thiên lương. Tác phẩm 'Chữ người tử tù' là minh chứng rõ ràng nhất cho sự tài hoa của ông.
Tính cách và phẩm chất của Huấn Cao trong truyện thể hiện qua việc anh ta dám đứng lên chống lại triều đình phong kiến. Mặc dù có sự đối lập với viên quản ngục, nhưng cả hai đều tôn trọng và đánh giá cao tài năng và sự đẹp của nhau.
Huấn Cao ban đầu khinh thường viên quản ngục và nghĩ rằng họ cùng một tàu với triều đình. Tuy nhiên, qua thời gian, Huấn Cao nhận ra sự thiện lương của viên quản ngục và tôn trọng họ. Sự đối lập ban đầu đã dần chuyển biến thành sự tôn kính.
Đánh giá thái độ của nhân vật Huấn Cao trong truyện ngắn Chữ người tử tù
Khi mới đến nhà giam, Huấn Cao khinh bỉ viên quan ngục một cách rõ ràng. Nhưng sau này, thái độ của anh ta đã thay đổi như thế nào đối với viên quan ngục?
Sau một thời gian, Huấn Cao nhận ra tâm tư thiện lương của viên quan ngục và quyết định trân trọng hơn họ. Thái độ của anh ta đã trở nên tôn trọng và quý trọng những người tốt như vậy.
Khi quyết định trao chữ, Huấn Cao không chỉ biểu diễn sự đối lập trong không gian nhà giam mà còn thể hiện sự gần gũi và tôn trọng đối với viên quan ngục. Anh ta khuyên họ quay về quê để bảo toàn thiên lương.
Qua các tình huống khác nhau, Huấn Cao thể hiện rõ thái độ của mình đối với viên quan ngục, thể hiện sự trân trọng thiên lương của quá khứ.
Đánh giá thái độ của nhân vật Huấn Cao trong truyện ngắn Chữ người tử tù
Nguyễn Tuân, một tài năng vượt trội, thông qua nhân vật Huấn Cao, khẳng định sự thắng lợi của cái đẹp và cao thượng trước cái xấu xa.
Thái độ của Huấn Cao phản ánh quan điểm của tác giả về cuộc sống và giá trị của cái đẹp và thiện. Anh ta là một người tự trọng, không bao giờ viết câu đối vì vật chất hay quyền lực. Huấn Cao khinh bỉ quyền lực thống trị, coi chúng như 'tiểu nhân thị oai'.
Dưới quyền cai quản của những người đó, Huấn Cao vẫn tỏ ra khinh bỉ. Khi gặp viên quản ngục, ông lãnh đạm và từ chối sự giúp đỡ của ông. Tuy nhiên, khi hiểu được lòng nhân từ của viên quản ngục, Huấn Cao đã chân thành nhận lời cho chữ và biểu lộ sự biết ơn.
Hướng dẫn phân tích thái độ của nhân vật Huấn Cao trong truyện ngắn Chữ người tử tù
Huấn Cao không chỉ cho chữ mà còn tặng lời khuyên chân thành cho viên quản ngục. Ông khuyên viên quản ngục nên trở về quê hương và tránh xa công việc hiện tại để giữ cho tâm hồn trong sạch và thanh cao.
Huấn Cao được coi là một người tài hoa, và việc xin chữ của ông được coi là một vật báu. Ông tỏ ra ung dung và kiên cường ngay cả khi đối diện với cái chết, ăn thịt uống rượu với tư thế vững vàng.
Đoạn kết của truyện là điểm nhấn tinh túy nhất, phản ánh tài nghệ của tác giả. Việc cho chữ không chỉ là hành động cao quý mà còn là một tác phẩm nghệ thuật, được thực hiện trong điều kiện khắc nghiệt. Sự đối lập giữa hình ảnh tù nhân phải mang gông xiềng nhưng vẫn tự do sáng tạo và hình ảnh viên quản ngục với sự hèn mọn của hành động và lời nói, là minh chứng cho chiến thắng của cái đẹp và tâm hồn cao thượng trước xấu xa và bẩn thỉu. Ý nghĩa tư tưởng của tác phẩm được thể hiện rõ qua nhân vật Huấn Cao, kết hợp tài năng và phẩm chất nhân văn.
Huấn Cao được mô tả như âm thanh trong trẻo vang lên giữa bản nhạc hỗn loạn, là một tiếng trong không bao giờ ngừng. Bên trong một người làm việc cho chính quyền tàn bạo là một tâm hồn nghệ sĩ.
Tác phẩm 'Chữ người tử tù' khám phá sâu sắc về tính cách và tâm lý của Huấn Cao qua từng giai đoạn. Tác giả không chỉ nhấn mạnh sự đối thoại giữa tài năng và phẩm chất, cái đẹp và thiên lương trong sạch của con người qua nhân vật Huấn Cao và viên quản ngục. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, việc không tách rời cái đẹp, tài năng và tâm hồn luôn giữ cho con người có khả năng hướng thiện.
""""" HẾT """"---
Các bạn hãy tham khảo thêm về Phân tích cảnh Huấn Cao cho chữ viên quản ngục để hiểu rõ hơn về thái độ của nhân vật này trong truyện Chữ người tử tù. Đồng thời, cũng nên đọc Phân tích tâm trạng của các nhân vật trong Hạnh phúc của một tang gia, Phân tích quá trình tha hoá và thức tỉnh của Chí Phèo, Phân tích Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài,... để nắm vững kiến thức và học tốt môn Ngữ văn lớp 11.