Phân tích về tính dữ dằn của dòng Sông Đà ở nguồn gốc cao nguyên trong tác phẩm 'Người lái đò sông Đà'
Phân tích tính dữ dằn của con Sông Đà ở nguồn trong tác phẩm 'Người lái đò sông Đà'
I. Tổng quan về tính dữ dằn của con Sông Đà ở vùng nguồn trong tác phẩm 'Người lái đò sông Đà' (Chuẩn)
1. Giới thiệu
Nhà văn Nguyễn Tuân và tác phẩm 'Người lái đò sông Đà' sẽ đưa bạn khám phá sự dữ dằn của con Sông Đà ở vùng nguồn qua góc nhìn đặc biệt và sâu sắc.
2. Nội dung chính
a. Tổng quan về tác phẩm và hình tượng của con Sông Đà:
- Tác phẩm 'Người lái đò sông Đà' được Nguyễn Tuân viết vào năm 1960 trong chuyến đi thực tế tới Tây Bắc.
b. Tính dữ dằn của con Sông Đà:
- Vách đá 'tựa như bức tường', vách đá cứng cáp dọc bờ Sông Đà như một rào cản, không có ánh nắng, không có sự ấm áp.
- Tại khu vực ghềnh Hát Loóng: 'nước chảy đá mài, đá xô sóng, sóng gieo gió' dồn vào bờ, dữ dằn như muốn nuốt trọn bất cứ chiếc thuyền nào không vững tay lái.
c. Nhận định tổng quan về nội dung và nghệ thuật:
- Về nội dung: khen ngợi vẻ đẹp tự nhiên của quê hương, tinh thần lạc quan và sức mạnh kiểm soát thiên nhiên của nhân dân miền Tây Bắc.
- Về nghệ thuật: phong cách mạnh mẽ trong văn chương của Nguyễn Tuân, sử dụng linh hoạt thuật ngữ từ nhiều lĩnh vực khác nhau, mô tả sống động
3. Kết luận
Nhận định tổng quan về hình tượng của con sông Đà và xác nhận giá trị của tác phẩm.
II. Mẫu phân tích tính hung bạo của con sông Đà ở nguồn trong 'Người lái đò sông Đà' (Chuẩn)
'Người lái đò sông Đà' - một tác phẩm xuất sắc của Nguyễn Tuân, tập trung vào sông Đà và những người lao động chân chất, đã khai thác sâu sắc tính hung bạo của dòng sông tại nguồn. Nguyễn Tuân không chỉ tìm ra vẻ hung bạo của sông mà còn nâng cao tài trí và sức mạnh của những người lái đò.
Trong tác phẩm của mình, Nguyễn Tuân không chỉ nói về sự 'hung bạo' của con sông Đà ở vùng nguồn với những tảng đá trôi nổi, đá chìm và thác dữ dội. Nhưng qua đó, ông cũng cho chúng ta thấy rằng: dưới sự hung bạo ấy là vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên quê hương. Sông Đà dữ dội và hung bạo đặc biệt ở những khu vực như vách đá đứng thẳng tạo nên một kẻ giữa sông hẹp, không có ánh sáng. Đi qua những khu vực như thế trong mùa hè cảm thấy lạnh giá, như thể không có sự ấm áp, và sông chảy như trong một hang đá. Sự hung bạo của sông Đà cũng được thể hiện ở mặt ghềnh Hát Loóng, nơi nước chảy đá mài, đá xô sóng, sóng gieo gió cuốn trôi mọi thứ suốt năm. Nhà văn sử dụng câu văn có cấu trúc lặp lại để miêu tả cảnh mặt ghềnh với dòng nước dữ tợn xô vào đá ầm ầm qua đêm ngày. Hình ảnh của 'cái hút nước' đã làm nổi bật tính hung bạo của con sông, qua cách mô tả sự nguy hiểm của việc hút nước sông Đà từ cả mặt và dưới lòng sông. Bề mặt hút nước sông Đà được mô tả thông qua các so sánh, ví như cái giếng bê tông thả xuống sông để chuẩn bị xây cầu và 'nước thở và kêu như cửa cống bị sặc'. Với những so sánh này, ta có thể tưởng tượng được bề mặt hút nước rộng lớn, với lưu lượng nước và sức hút lớn, và bất kỳ chiếc thuyền nào vô tình đi qua sẽ bị hút vào và tan xác.
Tác giả sử dụng kiến thức về điện ảnh, tạo cảm giác như là một nhà quay phim thực hiện cảnh quay dưới nước, tôi lạc quan khi ngồi trên thuyền thúng và cảm nhận sự mạnh mẽ của dòng nước sông Đà. Cách này giúp tác phẩm truyền đạt cảm xúc mạnh mẽ hơn, khiến người đọc như đang chìm sâu vào dòng nước sông Đà, cảm giác bị cuốn theo nhịp sống của dòng nước.
Hình ảnh sông Đà và tính hung bạo của nó không chỉ thể hiện vẻ đẹp tự nhiên mà còn là biểu tượng cho tình yêu và niềm tự hào dành cho đất nước Tây Bắc. Nguyễn Tuân đã tài hoa kết hợp nhiều yếu tố để tạo nên hình tượng sông Đà đầy ấn tượng và sâu sắc.
""""HẾT""""
Vẻ đẹp của dòng sông và cuộc sống của những người lao động ở miền Tây Bắc là một chủ đề sâu sắc và đáng để khám phá. Hãy cùng đi sâu vào nội dung của các bài viết sau để hiểu rõ hơn về cuộc sống trên sông Đà: 'Phân tích sự quý giá của nhân vật người lái đò sông Đà', 'Tận hưởng cảm giác phiêu lưu khi vượt thác trên sông Đà', 'Đàm phán với vẻ đẹp thơ mộng và trữ tình của sông Đà trong truyện Người lái đò sông Đà'.