Bài Tập: Phân Tích và Diễn Đạt Cảm Nhận về Người Trong Bao của Sê-khốp
Phân Tích và Diễn Đạt Cảm Nhận về Người Trong Bao của Sê-khốp
Bài viết của tác giả:
Sê-khốp là một bậc thầy văn học Nga, tác phẩm của ông là kho tàng vô song. Dưới bàn tay tài năng, bức tranh xã hội Nga cuối thế kỷ XIX hiện lên sống động, đầy chân thực. Một đất nước tù túng, ngột ngạt dưới triều đại của Nga hoàng. Phong cách viết của Sê-khốp cuốn hút, ngôn ngữ sống động, phản ánh chân thực con người và xã hội Nga thời kỳ ấy.
Truyện ngắn 'Người trong bao', sáng tác năm 1898, tài ba trong việc vẽ nên hình ảnh Bê-li-cốp - một giáo chức tỉnh lẻ với tâm hồn chật chội. Tác giả châm biếm, đả kích những người tri thức Nga sống trong bảo thủ, cổ lỗ và thường xuyên phê phán, lo sợ trước những thách thức của thế giới bên ngoài. Họ tự coi đó là lỗi lầm của người khác.
Nhân vật chính trong truyện là Bê-li-cốp, giáo viên dạy tiếng Hy Lạp với lối sống kỳ quặc, sống 'đơn độc như con ốc'. Hắn khác biệt với cách suy nghĩ và sống cách mạng. Bất kể thời tiết ra sao, hắn luôn khoác trên mình trang phục độc đáo, đi giày cao su, tay cầm ô, mặc áo ấm cốt bông. Chiếc bao da hươu luôn bên hắn, đựng cả thế giới của mình, giấu mặt sau chiếc áo bành tô. Miêu tả sinh động của Sê-khốp khiến Bê-li-cốp trở nên dị hợm và hài hước. Giọng văn hóm hỉnh, hài hước của tác giả tạo nên hình ảnh 'người trong bao' - biểu tượng của thời kỳ.
Bê-li-cốp sống không giống như bình thường, có thể hắn chỉ tồn tại, chán ghét cuộc sống và sợ hãi mọi thứ. Để bào chữa cho thái độ nhút nhát và hèn kém, hắn luôn hồi tưởng về quá khứ, 'khen ngợi những điều không bao giờ tồn tại'. Bê-li-cốp dạy tiếng Hy Lạp, một ngôn ngữ cổ, có vẻ như là một môn học an toàn, không có gì phải than phiền 'điều đó giúp hắn tránh được cuộc sống thực'. Hắn sống trong thời kỳ tù túng và ngột ngạt, mọi việc đều phải tuân theo 'chỉ thị, thông tư', nếu không, không được phép thực hiện. Mỗi khi muốn thoát ra khỏi 'cái bao' của mình, hắn lại sợ hãi với ý nghĩ 'lỡ có chuyện gì xảy ra', và như vậy, hắn không bao giờ thoát khỏi cái 'vỏ ốc sên' đó suốt đời.
Lối sống của Bê-li-cốp rất kỳ cục và lạ thường. Hắn cho rằng việc ngồi im cả tiếng đồng hồ ở nhà đồng nghiệp là để 'duy trì mối quan hệ tốt với bạn bè'. Bê-li-cốp có vẻ sợ cô đơn, nhưng hắn đã mất đi khái niệm về lối sống đúng đắn, làm 'kẻ dị hợm' thống trị thành phố nhỏ này, khiến mọi người đều 'sợ tất cả'. Ngay cả khi ở nhà, hắn sống trong sợ hãi: 'mặc áo khoác ngoài, đội mũ, đóng cửa, cài then', như một người mắc bệnh hoang tưởng, hắn sợ mọi thứ. Sê-khốp vẽ nên một bức tranh đen tối và đầy bi hài, khi những 'người trong bao' đã chết ngay khi còn sống, luôn mang trên mình tâm hồn nặng nề như người sống trong ngục tù âm u.
Mặc dù là người kỳ cục như Bê-li-cốp, nhưng hắn lại suy nghĩ đến việc kết hôn. Mọi người cố ghép hắn với nàng Va-ren-ca xinh đẹp, hy vọng hắn sẽ thay đổi với tình yêu của một người phụ nữ sôi động. Điều này khiến hắn 'gầy gò hẳn đi, mặt mày nhợt nhạt'. Thế nhưng, sự kiện đột ngột khiến một kẻ nhút nhát như hắn 'thu mình sâu hơn vào trong bao'. Bê-li-cốp trở thành kẻ có tính cách lạ lùng với đầu óc chứa đầy thành kiến. Sự việc có vẻ bi hài khi cuộc đời của nhà giáo tỉnh lẻ này kết thúc chỉ vì một tiếng cười của Va-ren-ca khi hắn bị xô ngã. Một tháng sau, hắn chết với vẻ mặt 'hiền lành' và 'tươi tỉnh', hạnh phúc khi được chôn trong cái bao của mình, không còn đối mặt với thế giới bên ngoài.
Khi Bê-li-cốp mất, cuộc sống trong thành phố không thay đổi nhiều, chỉ là cuộc sống trở nên 'vô vị' và 'nhàm chán'. Những người 'sống trong bao' không chỉ có Bê-li-cốp mà còn rất nhiều trong xã hội Nga, và 'trong tương lai sẽ còn bao nhiêu người như thế nữa'. Sê-khốp đã thành công trong việc tái hiện cuộc sống lạc hậu, thường tình, giáo điều độc đoán thống trị tâm trí người dân Nga, đẩy họ vào cuộc sống khổ sở và tù túng. Ngôn ngữ chân thực, mộc mạc và sinh động giúp xây dựng cốt truyện hấp dẫn, tạo nên hình ảnh 'Người trong bao' đặc sắc - biểu tượng của thời kỳ.