Để giúp bạn hiểu rõ hơn về nhân vật người mẹ, chúng tôi giới thiệu bài văn mẫu Phân tích nhân vật người mẹ trong Cổng trường mở ra. Tài liệu này bao gồm kết cấu chi tiết kèm theo 5 bài văn mẫu được tổng hợp từ những bài làm xuất sắc nhất của học sinh lớp 7 trên toàn quốc. Hãy tham khảo thêm các dạng bài văn mẫu khác trong mục Văn 7. Chúc bạn học tốt.
Dàn ý phân tích nhân vật người mẹ
1. Giới thiệu
- Giới thiệu tác phẩm: Trích từ báo Yêu Trẻ, số 166, Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 01/09/2000.
-Cảm xúc, xao xuyến về kỷ niệm ngày đầu tiên vào lớp Một.
2. Phần chính
- Tâm trạng của hai mẹ con trong đêm trước ngày khai giảng
+ Đứa con: nằm ngủ và không lo lắng gì -> Háo hức, thanh thản, nhẹ nhàng
+ Trong giây phút hiếm hoi thao thức, mẹ tâm hồn chuẩn bị đầy đủ đồ dùng cho con, suy nghĩ về hành trình sắp khởi hành. -> Bâng khuâng, xao xuyến, trằn trọc, suy nghĩ miên man.
- Dấu ấn tình cảm sâu đậm của người mẹ dành cho con
+ Với tình yêu thương chân thành, mẹ lo lắng, chăm sóc và chuẩn bị kỹ lưỡng mọi điều kiện cho ngày khai trường của con.
+ Mẹ tự tin đưa con đến trường, trao gửi niềm tin và kỳ vọng vào tương lai rực rỡ của con.
- Sứ mệnh quan trọng của trường học trong việc hình thành thế hệ trẻ
+ Trường học là nguồn cội của tri thức và sự hiểu biết.
+ Nuôi dưỡng tư tưởng cao quý, giáo dục đạo đức cho con người.
+ Mở ra những cánh cửa ước mơ, tương lai cho con người.
3. Tổng kết
- Hình ảnh của người mẹ rực sáng với tấm lòng đầy yêu thương dành cho con.
Phân tích nhân vật người mẹ - Mẫu 1
“Cổng trường mở ra” là một bài văn ghi lại tâm trạng của người mẹ trong đêm trước ngày con vào lớp Một. Mặc dù không có sự kiện hay cốt truyện cụ thể, nhưng văn bản này vẫn thu hút chúng ta bởi từng câu từ, từng dòng chữ dường như chứa đựng biết bao nỗi lo âu, niềm vui của người mẹ, người mãi mãi yêu thương con và lo lắng về trách nhiệm của mình đối với những đứa con nhỏ bé. Đứa con trong bài văn là một cậu bé chuẩn bị bước vào lớp Một. Dù chúng ta, những học sinh lớp Bảy, đã từng trải qua lớp Một từ lâu rồi, nhưng khi đọc bài văn “cổng trường mở ra”, lòng ta vẫn rộn ràng những cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến, như đang được cuốn vào quãng thời gian của tuổi thơ đẹp đẽ.
Trong đêm trước ngày khai trường, tâm trạng của người mẹ và của đứa con hoàn toàn khác biệt. Hình ảnh của cậu bé học sinh lớp Một được mô tả ở đầu bài văn vô cùng ngây thơ, đáng yêu. Gương mặt cậu bé thanh thoát, tựa nghiêng trên gối mềm, đôi môi hé mở và thỉnh thoảng chúm lại như đang mút kẹo. Ngày mai là ngày khai trường, là ngày vào lớp Một. Mặc dù vậy, đêm nay cậu bé vẫn ngủ một cách thanh thản, bởi vì đã được mẹ giúp chuẩn bị mọi thứ, mọi việc đã sẵn sàng. Mặc dù cũng có sự háo hức nhưng trong lòng cậu bé chỉ có một điều bận tâm là ngày mai sẽ thức dậy kịp giờ. Trong đêm trước ngày khai trường, tâm trạng của cậu bé thật sự là thanh thản, nhẹ nhàng, hồn nhiên, không lo lắng. Có lẽ, trong đêm này, cậu bé sẽ mơ một giấc mơ đẹp, về gia đình hạnh phúc, về tương lai tươi sáng.
Cậu bé, học sinh lớp Một, cùng tất cả chúng ta, những học sinh tiểu học, trung học cơ sở, có được những giây phút thanh thản, vô tư để mơ mộng là nhờ vào đâu? Có lẽ, đầu tiên là nhờ vào tình thương yêu, sự chăm sóc dạy dỗ của người mẹ. Nhà văn Lý Lan, có lẽ cũng là một người mẹ, đã ghi lại biết bao suy nghĩ, tình cảm, tâm trạng của một người mẹ như thế trong đêm chuẩn bị cho con vào lớp Một. Mọi việc chuẩn bị đã hoàn tất, mẹ tự nhủ mình cũng nên đi ngủ sớm. Tuy nhiên, khi nằm trên giường, mẹ vẫn không thể ngủ được và mãi 'trằn trọc'. Nhà văn đã sử dụng từ 'trằn trọc' một cách chính xác - 'trằn trọc lúc trở mình luôn, cố ngủ mà không thể ngủ được vì có nhiều điều phải lo nghĩ'. Người mẹ ấy đã nghĩ về những điều gì?
Đầu tiên, người mẹ tin tưởng vào con, tin vào bản thân mình. “Mẹ tin là con sẽ không bỡ ngỡ... Mẹ tin vào đứa con của mình từ lâu rồi. Mẹ tin vào sự chuẩn bị rất chu đáo cho con...'. Cụm từ “mẹ tin” lặp lại ba lần trong tâm hồn người mẹ, chứng tỏ người mẹ đã an lòng, không lo lắng gì về con, về chính mình. Nhưng, vẫn “không thể ngủ được', vẫn “trằn trọc'. Vì trong lòng người mẹ là những ký ức đẹp đẽ, những suy nghĩ sâu xa. Do đó, sau những niềm tin, người mẹ lại nhớ về những kỉ niệm xa xưa, những ngày thơ ấu, những ngày đầu tiên đến trường. Bên tai người mẹ bỗng vang lên tiếng đọc bài trầm bổng: “Hàng năm, vào cuối mùa thu. Mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi, dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp'. Trong đoạn văn này xuất hiện hai từ ghép đặc sắc. Từ “trầm bổng' mô tả âm thanh của tiếng đọc bài khi thấp, khi cao, nhẹ nhàng, vang xa mãi không ngừng. Từ “âu yếm' thể hiện tình thương yêu, sự chăm sóc dịu dàng của người mẹ đối với con. Từ đó, từ một tiếng đọc bài trầm bổng, trong cuốn sách giáo khoa xưa, ùa về những ấn tượng sâu sắc trong lòng người mẹ về những ngày 'hôm nay tôi đi học”. “Mẹ vẫn nhớ sự lo lắng, hồi hộp khi cùng bà ngoại đi tới gần ngôi trường và nỗi bối rối khi cổng trường đóng lại, bà ngoại đứng ngoài cánh cổng như đứng ngoài thế giới mà mẹ sắp bước vào'. Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi mở đầu cuộc đời đến trường của cô bé học sinh nhỏ - tuổi thơ của người mẹ ngày nay - đã trải qua bao cảm xúc. Nào là lo lắng, hồi hộp, nào là bối rối, hốt hoảng... Bên cạnh những từ ghép thể hiện tâm trạng nhân vật, nhà văn cũng sử dụng từ ghép để mô tả sự vật và con người một cách rõ ràng như: Bà ngoại, ngôi trường, cổng trường, cánh cổng. Ngôn ngữ và nội dung của văn chương hài hòa với nhau, làm cho người đọc dễ hiểu và thú vị. Trở lại với tâm trạng của người mẹ trong bài văn, chúng ta hiểu rằng, người mẹ ấy muốn ghi nhớ những ký ức xưa, không chỉ để sống lại tuổi thơ của mình mà còn để truyền cho đứa con nhỏ kia những cung bậc cảm xúc đẹp của cuộc đời, những người đã từng cắp sách đến trường trong ngày đầu tiên vào lớp Một.
Sau những kí ức và ước mơ, người mẹ mở rộng tầm nhìn, liên kết với một khía cạnh văn hóa đẹp của Nhật Bản. “Mẹ nghe nói ở Nhật, ngày khai trường là ngày lễ của cộng đồng không có ưu tiên cao hơn việc giáo dục thế hệ trẻ cho tương lai. Ai cũng hiểu rằng mỗi sai lầm trong giáo dục sẽ ảnh hưởng đến một thế hệ sau này, và một sai lầm nhỏ có thể dẫn đến hậu quả lớn...”. Nghĩ về vấn đề toàn cầu, để hiểu rõ trách nhiệm quan trọng và nặng nề của chính bản thân mình đối với việc chăm sóc, giáo dục con cái và thế hệ trẻ của quốc gia. Tấm lòng của người mẹ đó là một điều đẹp, cao quý không gì sánh bằng. Ý tưởng này của nhà văn Lý Lan sâu sắc và nhân văn biết bao!
Toàn bộ bài văn là tiếng nói bên trong của nhân vật người mẹ. Người mẹ không nói trực tiếp với con hay với bất kỳ ai khác. Người mẹ chỉ nhìn con khi ngủ, như đang chia sẻ tâm tư với con, nhưng thực ra là đang tâm sự với chính mình, đang ôn lại những kí ức của mình. Cách viết này làm nổi bật tâm trạng, ý nghĩ và tình cảm của nhân vật, cũng như của tác giả. Điều khác biệt ở đây là một loại văn chương trữ tình, có khả năng truyền đạt cảm xúc mạnh mẽ. Nhân vật người mẹ trong bài văn thường thỉnh thoảng tự tâm sự, theo kiểu “một mình mình hiểu, một mình mình biết”. Nhà văn cũng vậy, không chỉ đơn thuần là tác giả mà còn là một phần của nhân vật để tâm sự với độc giả, một cách nhẹ nhàng, tinh tế và sâu sắc, lấy đi lòng người đọc.
Quay lại với người mẹ trong bài văn, hãy lắng nghe những lời cuối cùng của mẹ: “Bước qua cánh cổng trường mở ra một thế giới kỳ diệu”. Sau thời gian ở lớp Một, nhưng bây giờ là học sinh lớp Bảy, chúng ta hiểu rõ hơn rằng: “Một thế giới kỳ diệu” mà nhà trường đã mở ra cho chúng ta chứa đựng bao kiến thức văn hóa, kiến thức cuộc sống, dạy dỗ và nuôi dưỡng tư tưởng, tình cảm tốt lành về đạo đức, tình bạn, mối quan hệ giữa thầy và trò, lòng yêu thương con người, ý chí, nghị lực, tính thật thà và lòng dũng cảm để vươn lên, phát triển toàn diện nhân cách, chuẩn bị cho tương lai. Bước qua cánh cổng trường cũng là bước đi trong tuổi thơ đầy hi vọng, từng bước một lớn lên, trở thành những người trẻ biết nghe lời, biết học hỏi và trở thành công dân tốt.
Vậy là, đọc bài văn 'Cổng trường mở ra”, trí tuệ và tâm hồn của chúng ta, những học sinh lớp Bảy, được mở rộng, hiểu biết và cảm động về nhiều điều quý giá. Chúng ta nhận ra rằng: 'Trong cuộc đời học hành, hầu như ai cũng trải qua ngày khai trường đầu tiên'. Nhưng ít ai để ý đến việc vào đêm trước ngày khai trường, người mẹ đã làm gì và nghĩ gì. Khi đọc bài văn này, chúng ta thấu hiểu và cảm nhận được tình yêu thương, tâm hồn sâu sắc của mẹ dành cho chúng ta và vai trò quan trọng của nhà trường đối với cuộc sống của mỗi con người, cánh cổng trường mở ra bao nhiêu tri thức, tình mẹ dạt dào bấy nhiêu. Cha mẹ, gia đình, thầy cô, bạn bè, trường lớp luôn tương tác, hỗ trợ nhau, đưa chúng ta vào một thế giới tuổi trẻ kỳ diệu, đẹp đẽ và cao cả, dù không ít những thử thách. Hãy kiên cường lên, những chiến binh nhỏ của trí tuệ, sách vở là vũ khí, lớp học là môi trường, trận đấu là cuộc sống và chiến thắng là sự phát triển văn minh của loài người...
Phân tích nhân vật người mẹ - Mẫu 2
Cổng trường mở ra - một trong những tác phẩm nổi bật của tác giả Lý Lan, đã ghi lại những cảm xúc trong sáng về ngày đầu tiên đến trường. Trong văn bản, điểm nổi bật là tâm trạng của người mẹ về ngày đầu tiên đến trường của con, đồng thời cũng là việc mẹ sống lại ký ức về ngày đầu tiên đến trường của chính mình.
Để thể hiện nỗi niềm, tình cảm của mình, người mẹ đã sử dụng hình thức tự bày tỏ như viết nhật ký tâm sự. Như vậy, dù hình thức văn bản là lời mẹ tâm sự với con nhưng thực tế, đây lại là sự tâm sự, trò chuyện của mẹ với bản thân. Thông qua hình thức này, tác giả dễ dàng để nhân vật tự lộ ra những cảm xúc phức tạp của mình.
Trước hết, nhân vật mẹ là người rất quan tâm, yêu thương con. Ngày đầu tiên đến trường là một ngày cực kỳ quan trọng với mỗi đứa trẻ, nhận thức được điều đó, mẹ đã chuẩn bị cho con rất kỹ lưỡng, chu đáo. Sự chu đáo của mẹ được thể hiện qua từng hành động nhỏ như “đắp mền, buông mùng, ém góc” mẹ nhìn con ngủ và một lát sau, mẹ lại kiểm tra xem đã chuẩn bị đầy đủ cho con chưa. Không chỉ thế, mẹ còn chuẩn bị tinh thần cho con. Về vật chất, mẹ đã chuẩn bị: “quần áo mới, giày nón mới, cặp sách mới, tập vở mới, mọi thứ đâu đó đã sẵn sàng” để con cảm nhận được rõ ràng tầm quan trọng của ngày đầu tiên đến trường, của một cấp học mới. Không chỉ thế, mẹ còn chuẩn bị tinh thần cho con: con đã trải qua mầm non, đã biết trường lớp là gì, “ngay cả ngôi trường mới, con cũng đã làm quen từ những ngày hè. Tuần trước ngày khai giảng, con đã làm quen với bạn bè và cô giáo mới, đã xếp hàng, tập đi, tập đứng” điều đó khiến con không còn lạ lẫm với ngày khai giảng quan trọng này. Mẹ tin tưởng con có đủ bản lĩnh, tự tin để bước vào môi trường mới, làm quen với bạn bè và thầy cô mới.
Trong đêm trước ngày khai giảng của con, mẹ không thể ngủ được, có lẽ vì hồi hộp, xúc động trước một ngày trọng đại, người mẹ vừa trăn trở suy nghĩ về đứa con vừa bâng khuâng, xao xuyến khi nhớ lại ngày đầu đến trường của chính mình. Ngày đầu tiên khai giảng của con còn khiến mẹ nhớ lại sâu sắc về ngày đầu tiên đến trường khi còn nhỏ của mình: “Ngày mẹ còn nhỏ, mùa hè nhà trường đóng cửa hoàn toàn và ngày khai giảng đúng là ngày đầu tiên học trò lớp Một đến trường gặp thầy mới, bạn mới. Vì thế, ấn tượng về buổi khai giảng đầu tiên ấy rất sâu sắc. Mẹ nhớ cảm giác hồi hộp, lo lắng khi cùng bà ngoại tiến gần trường và cảm xúc trống trải, lo sợ khi cổng trường đóng lại, bà ngoại đứng ngoài cánh cổng như đứng ngoài thế giới mà mẹ bước vào” .
Qua tâm trạng, suy nghĩ của mẹ, ta có thể thấy sự quan tâm, ý thức trách nhiệm của gia đình, nhà trường và xã hội đối với trẻ em, đối với công cuộc giáo dục, cũng như sự quan trọng của giáo dục đối với mỗi cá nhân.
Để nhấn mạnh tầm quan trọng của giáo dục, đặc biệt là ngày đầu tiên đến trường, người mẹ đã lặp đi lặp lại ý: “con cảm nhận được sự quan trọng của ngày khai trường”, “con không có mối lo nào khác ngoài việc ngày mai phải thức dậy kịp giờ”, “chuẩn bị cho buổi lễ quan trọng này”, “kỷ niệm về ngày “hôm nay tôi đi học” ấy sẽ mãi mãi ghi sâu trong tâm trí mỗi con người”. Việc nhấn mạnh này suốt chiều dài của tác phẩm cho thấy người mẹ hiểu rõ tầm quan trọng của giáo dục đối với mỗi cá nhân.
Không chỉ dừng lại ở đó, người mẹ còn sử dụng câu chuyện về ngày khai trường ở Nhật Bản, một ngày lễ của toàn bộ xã hội. Các quan chức tham dự lễ khai giảng, có các chính sách điều chỉnh về giáo dục. Những hành động này cho thấy giáo dục được coi là mối quan tâm hàng đầu của xã hội, vì “mỗi sai lầm trong giáo dục sẽ ảnh hưởng đến cả thế hệ mai sau, và một sai lầm nhỏ cũng có thể dẫn thế hệ đó vào những hậu quả lớn sau này”.
Tầm quan trọng của nhà trường, của giáo dục cũng được thể hiện qua câu chốt cuối cùng: “đi đi con, hãy dũng cảm lên, thế giới này đang chờ đợi con, khi bước qua cánh cửa trường, con sẽ thấy một thế giới kỳ diệu mở ra”. “Thế giới kỳ diệu” tại trường là: nơi cung cấp kiến thức về thế giới và con người; nơi ta hoàn thiện bản thân: về lẽ sống, lòng nhân ái, mối quan hệ với mọi người,…; nơi nuôi dưỡng những tình cảm tốt đẹp: tình thầy trò, tình bạn; đồng thời, đây cũng là nơi thúc đẩy và nuôi dưỡng ước mơ cho mỗi em nhỏ.
Tác phẩm là cuộc trò chuyện của người mẹ với đứa con, nhưng thực chất đó lại là cuộc trò chuyện của người mẹ với chính bản thân, đang nhớ lại những kỷ niệm đã trải qua. Sử dụng cách viết này có hai tác dụng chính: thứ nhất là tạo ra giọng điệu tâm trạng, truyền cảm hứng cho người đọc; thứ hai là làm nổi bật tâm trạng và ký ức sâu sắc mà thường khó thể bày tỏ trực tiếp. Sử dụng ngôn từ biểu cảm với lối văn ngọt ngào, sâu lắng cũng giúp thể hiện những cảm xúc phong phú của nhân vật.
Qua tác phẩm, đã thể hiện tấm lòng yêu thương con sâu sắc, sự chu đáo, quan tâm của mẹ trước ngày khai giảng của con. Đồng thời, thấy được sự quan tâm của xã hội đối với giáo dục và vai trò quan trọng của giáo dục đối với thế hệ tương lai, với sự phát triển tổng thể của đất nước.
Phân tích nhân vật người mẹ - Mẫu 3
Ngày khai trường hàng năm trở thành ngày hội của toàn dân. Bởi đó là khởi đầu của một năm học mới, với bao ước mơ, mong đợi từ các em học sinh. Không khí ngày khai trường đặc biệt, náo nhiệt. Còn các bậc phụ huynh thì sao? Họ cảm thấy thế nào trong ngày đặc biệt đó? Văn bản Cổng trường mở ra của Lý Lan đã giải đáp những thắc mắc đó.
Bài văn Cổng trường mở ra viết về tâm trạng của người mẹ không ngủ được đêm trước ngày khai trường lần đầu tiên của con, cũng như vai trò to lớn của nhà trường, hệ thống giáo dục đối với mỗi cá nhân. Không có cốt truyện, nhưng bài văn này thu hút người đọc bởi mỗi câu từ dạt dào tình cảm, biểu lộ niềm vui, nỗi lo của người mẹ dành cho con bằng tấm lòng cao cả. Bài văn này đưa ta đến với những ký ức ấm áp, những cảm xúc của tuổi thơ.
Không có cốt truyện, chỉ là một chuỗi cảm xúc được thể hiện qua lời tâm sự của người mẹ. Đêm trước ngày khai trường của con: 'Mẹ không thể ngủ được'. Mẹ thao thức, suy nghĩ không ngừng không phải vì mẹ lo lắng, mà vì mẹ tin rằng con không ngần ngại trong ngày đầu năm học, vì ba năm trước đó, lúc con mới vào lớp mẫu giáo, tuần trước ngày khai giảng, “con đã quen bạn bè và cô giáo mới, tập xếp hàng, tập đi, tập đứng để chuẩn bị cho buổi lễ khai trường trọng đại này”. Nhưng mẹ vẫn không thể ngủ được vì mẹ thức trắng nhớ lại những kỷ niệm xưa; “Mỗi năm, vào cuối thu, mẹ nắm tay con đi trên con đường dài và hẹp”. Mẹ muốn ghi sâu vào trí nhớ về ngày: “hôm nay tôi đi học”. Đối với mẹ, ấn tượng về ngày khai trường đầu tiên “rất sâu đậm”. Mẹ nhớ mãi “sự nôn nao, hồi hộp” khi cùng bà ngoại đi tới gần ngôi trường, “nỗi chơi vơi hốt hoảng” khi cổng trường đóng lại, bà ngoại đứng ngoài cánh cổng. Nhưng mẹ không nói trực tiếp với con hoặc ai cả, nhưng như đang nói với chính bản thân, nhớ lại những kỷ niệm của mình. Cách viết này làm nổi bật được tâm trạng, khắc họa được tâm tư, tình cảm, những điều sâu thẳm khó nói bằng lời trực tiếp.
Qua các chi tiết đó, chứng tỏ mẹ rất yêu thương con, mẹ nhớ lại những kỷ niệm tuổi thơ và muốn khắc sâu vào trí nhớ của con.
Về phía con, hình ảnh cậu học sinh lớp Một được miêu tả thật ngây thơ, đáng yêu. Gương mặt cậu thanh thoát, tựa nghiêng trên gối mềm, đôi môi hé mở và thình lình chúm lại như đang mút kẹo. Ngày mai khai trường, ngày mai được đi học, được vào lớp Một, vậy mà đêm nay cậu vẫn ngủ một cách thanh thản, bởi vì đã được mẹ giúp chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng. Cũng có niềm háo hức như trước những chuyến đi xa, nhưng giờ đây trong lòng cậu không có mối bận tâm nào khác ngoài chuyện thức dậy kịp giờ. Trong đêm trước ngày khai trường, tâm hồn cậu thật là thanh thản, nhẹ nhàng, hồn nhiên, vô tư. Có lẽ cậu sẽ mơ một giấc mơ đẹp, về gia đình hạnh phúc, về cuộc đời tươi sáng.
Phần cuối truyện, tác giả khẳng định vai trò của giáo dục qua lời của người mẹ: “Đi đi con… thế giới kỳ diệu sẽ mở ra”. Qua đây, tác giả muốn nhấn mạnh rằng giáo dục có vai trò quan trọng trong đời sống của con người; trường học mang lại tri thức, tư tưởng, đạo lý, tình bạn, tình thầy trò. Đằng sau cánh cổng trường sẽ là một thế giới kỳ diệu cho con, bước qua cánh cổng là bước chân đến tri thức, với bạn bè, con hòa mình vào cuộc sống cộng đồng. Đây là ý nghĩa sâu sắc của văn bản và cũng là điều người mẹ hồi hộp khi con bắt đầu rời xa vòng tay mẹ. Hồi hộp, lo lắng, bởi người mẹ biết rằng “mỗi một sai lầm trong giáo dục sẽ ảnh hưởng đến cả một thế hệ mai sau”.
Văn bản kết thúc, nhưng dư âm về một thế giới kỳ diệu đằng sau cánh cổng trường, dư âm về tình yêu thương của người mẹ dành cho con vẫn còn mãi trong lòng bạn đọc. Từ khi sinh ra đến khi trưởng thành, chúng ta luôn có mẹ quan tâm, chăm sóc. Biết bao đêm mẹ thức vì ta, biết bao gian khó mẹ phải vì ta mà trải qua. Vậy thì, mỗi người con, hãy sống đừng phụ lòng mẹ, yêu mẹ và luôn mang lại niềm hạnh phúc cho mẹ của mình.
Phân tích nhân vật người mẹ - Mẫu 4
Mẹ luôn là người dìu dắt và dõi theo mỗi bước đi trong hành trang cuộc đời, đặc biệt là đối với những dấu mốc quan trọng. Tác phẩm “Cổng trường mở ra” của tác giả Lí Lan đã mô tả chân dung một người mẹ yêu thương, quan tâm và lo lắng cho con trong đêm trước khi con bắt đầu hành trình học hành.
Xét về hình thức bên ngoài, về cách xưng hô thì dường như mẹ đang trực tiếp nói với con nhưng thực tế, mẹ đang tự độc thoại nội tâm, nói với chính mình. Sự chuyển đổi từ đối thoại sang độc thoại đã tạo ra một hiệu ứng nghệ thuật để nhân vật bộc lộ cảm xúc một cách khách quan, chân thực, đồng thời thể hiện rõ tình yêu thương đối với con.
Tác phẩm đã mô tả hai dòng tâm trạng trái ngược nhau dù diễn ra trong cùng một thời gian nghệ thuật. Trong đêm trước khi con bước vào mái trường lần đầu tiên, con trẻ vô tư, hồn nhiên nên chỉ háo hức một chút và sau đó dễ dàng chìm sâu vào giấc ngủ “như uống một li sữa, ăn một cái kẹo”. Còn mẹ vẫn thao thức, qua suy nghĩ và cảm xúc, những nét đẹp trong tâm hồn mẹ được mô tả rõ ràng.
Trước hết, mẹ là người chu đáo, cẩn thận trong việc chăm sóc con cái. Vì ngày mai con đi học nên mẹ đã dọn dẹp nhà cửa, chuẩn bị kĩ lưỡng đồ dùng học tập cho con từ buổi chiều. Mặc dù con đã làm quen với môi trường học tập nhưng mẹ vẫn thao thức, không thể ngủ được.
Mẹ không thao thức vì lo lắng cho con. Ngược lại, mẹ luôn tin tưởng vào con: “Mẹ tin con lớn rồi, mẹ tin vào sự chuẩn bị kĩ lưỡng cho con trước ngày khai trường”. Mẹ thao thức vì những kỷ niệm về ngày đầu tiên đi học của chính mình. Mẹ muốn ghi vào lòng con những ấn tượng đó để thể hiện tình yêu thương vĩ đại của mình. Mẹ muốn con nhớ mãi về ngày hôm đó, vì con là một phần quan trọng của cuộc sống của mẹ.
Ngoài ra, mẹ còn thể hiện mình là một người mẹ có hiểu biết và quan tâm đến tầm quan trọng của giáo dục đối với thế hệ trẻ. Câu chuyện về ngày khai trường ở Nhật Bản thể hiện lòng trọng đại của mẹ đối với ngày đầu tiên đi học. Mẹ cũng đặt hy vọng, tin tưởng vào giáo dục trường học. Niềm tin đó trở nên vĩ đại hơn khi mẹ nói về ảnh hưởng của giáo dục đối với thế hệ tương lai: “Mỗi sai lầm trong giáo dục sẽ ảnh hưởng đến cả một thế hệ mai sau, và sai lầm một li có thể đưa thế hệ ấy đi chệch cả hàng dặm sau này”.
Mẹ luôn truyền động lực và lòng tin vào con, khích lệ con tự tin bước vào thế giới mới: “Con yêu ơi, hãy dũng cảm lên, thế giới này chờ đợi con, cánh cổng trường sẽ mở ra một thế giới phong phú”. Đó là nơi của những khám phá mới, những bài học thú vị và kiến thức sâu rộng. Mẹ hy vọng con sẽ tự tin khám phá vùng đất tri thức rộng lớn, như đại dương bao la. Đó cũng là thế giới của tình yêu thương, sự quan tâm từ thầy cô và bạn bè. Mẹ mong con sẽ hòa mình vào và coi trường là ngôi nhà thứ hai của mình.
Bằng những lời nói nhẹ nhàng và chân thành, hình ảnh của mẹ hiện ra với vẻ đẹp của tình mẫu tử và sự chu đáo trong việc chăm sóc con. Mẹ luôn tràn đầy niềm tin và hy vọng vào tương lai của con.
Phân tích nhân vật mẹ - Người mẫu 5
Trong ngày đầu tiên của năm học mới, không chỉ con mà mẹ cũng đầy lo lắng, như thể mẹ cũng là học sinh mới. Sự lo lắng đó là minh chứng cho tình yêu thương vô điều kiện của mẹ dành cho con.
Trước ngày bắt đầu năm học, mẹ đã chuẩn bị cho con mọi thứ cần thiết để bước vào thế giới mới. Đó là một thế giới mà mẹ không thể luôn ở bên cạnh như mọi ngày. Mẹ đã sắm cho con những đồ dùng cần thiết cho ngày học mới, từ quần áo, giày dép, nón đến cặp sách, vở: “Mọi thứ đều đã sẵn sàng, giúp con cảm nhận được sự quan trọng của ngày đầu tiên ở trường”. Khi con đã đi vào giấc ngủ, mẹ vẫn lo lắng và làm những việc cuối cùng trong ngày, không quên: “Gói chăn cho con, kiểm tra kỹ góc giường”. Mỗi ngày, sau khi con đã ngủ, mẹ “lặng lẽ thu dọn những chiếc xe đồ chơi dưới giường, trên bàn học, những con rối nhựa vẫn đứng ngồi đâu đó, và trong nhà vẫn là trận chiến giữa đội quân sư tử và khủng long mà con thường mô phỏng”.
Hôm nay là ngày đặc biệt, chỉ còn một đêm nữa con sẽ là học sinh lớp Một. Những công việc con đã giúp mẹ làm, con làm với sự tự giác của một học sinh lớp Một sắp trở thành thực tế. Mặc dù mẹ không ngủ được vì lo lắng cho ngày mai con đến trường, nhưng cũng gợi lại những kỷ niệm của mẹ trong ngày đầu tiên đi học. Những kỷ niệm đó giờ trở thành hiện thực trong con vào ngày mai.
Ngày khai trường của con gợi lại trong mẹ những kỷ niệm không thể nào quên trong ngày đầu tiên đi học của chính mẹ. Những kỷ niệm đó giờ trở thành hiện thực trong con vào ngày hôm sau.
Mẹ muốn ghi lại những cảm xúc của mình vào lòng con để khi nhớ lại, con sẽ rạo rực những cảm xúc đó. Những lời này mẹ nói với chính mình, mẹ đang ôn lại những kỷ niệm của tuổi thơ. Mẹ muốn con hãy khắc sâu những kỷ niệm mà con sẽ trải qua và sẽ trở thành quá khứ.
Kỉ niệm về buổi khai trường đầu tiên sống mãi trong lòng mẹ. Lời kể của mẹ như một sự luyến tiếc pha lẫn chút tự hào, đồng thời sâu xa trong lòng mẹ, mẹ muốn con mình hãy khắc sâu những kỷ niệm mà con sẽ trải qua và sẽ trở thành quá khứ.
Tác giả đã thể hiện được những điều thầm kín, sâu xa nhất trong tâm tư, tình cảm của mẹ đối với con trong ngày đầu tiên con đến trường.