Mẫu số 1
Bài thơ “Chái bếp” của Lý Hữu Lương đưa độc giả về với thế giới tuổi thơ, nơi chái bếp khói bay nhớ thương của những kỉ niệm ấm áp. Những kỷ niệm ùa về, cùng với những trải nghiệm không bao giờ quên của tác giả khiến hình ảnh chái bếp hiện lên chân thật làm sao.
Bài thơ 'Chái bếp' được viết dưới dạng bài thơ bảy chữ có năm phần. Hai phần đầu tiên tập trung vào chái bếp với hình ảnh mẹ cha tự nhiên. Ba phần sau chái bếp được mô tả với rất nhiều hình ảnh và âm thanh sống động. Hình ảnh của chái bếp luôn là tâm trí của tác giả. Những đám khói 'ngủ quỳ', 'nằm nghe', 'thong thả' như một đứa bé được mẹ ru ngủ. Đó là những hình ảnh nhân hóa đặc biệt, đồng thời làm cho độc giả cảm nhận được sự đáng yêu và hài hước mà tác giả dành cho ngôi nhà ấm cúng này. Những tiếng cười, tiếng khóc của trẻ em trên nôi làm cho ngôi nhà này luôn sôi động. Từ những dòng thơ đầu tiên, hình ảnh của chái bếp hiện ra với khói thơm nồng qua nồi cám của mẹ, sau đó lan tỏa ra nhiều hình ảnh xung quanh chái bếp, tất cả đều rất sống động. Tác giả mô tả ngôi nhà bếp từ bên trong ra ngoài, trong không gian và thời gian, khiến cho mọi hình ảnh trở nên mộc mạc và giản dị. Rất nhiều 'cho' được nhấn mạnh, nhấn mạnh vào sự nhớ nhung, sự nhớ nhớ mà tác giả đã trải qua trong ngôi nhà bếp thân thương này. 'Cho' cũng giống như những kỷ niệm tốt đẹp của tuổi thơ mà ngôi nhà bếp đã mang lại cho kí ức tuổi thơ của tác giả. Toàn bộ bài thơ là sự yêu thương nhất của tác giả dành cho ngôi nhà bếp của mình. Tác giả nhớ, nhớ mỗi hình ảnh về đám khói lập lờ, có ông chủ, có hình ảnh tiếng khóc tiếng cười và cũng có bầu trời kí ức tuổi thơ của thơ tác giả.
Đọc xong bài thơ, tôi càng thêm yêu những kí ức tuổi thơ của mình, trân trọng từng kỉ niệm bên những hình ảnh, âm thanh quen thuộc như tràn đầy trong trái tim mỗi đứa trẻ.
Mẫu số 2
Kí ức tuổi thơ là nguồn cảm xúc quý giá của mỗi người. Đọc bài thơ 'Chái bếp' của Lý Hữu Lương càng làm tôi hiểu sâu sắc hơn, cái tình cảm thắm thiết mà tác giả dành cho kí ức tuổi thơ của mình bên căn chái bếp thân quen.
Bài thơ mô tả hình ảnh căn chái bếp với sự mộc mạc, giản dị được tác giả miêu tả với tất cả tình yêu và nỗi nhớ của mình. Bài thơ được viết theo dạng thơ bảy chữ, mỗi dòng như là lời kể của tác giả về khung cảnh căn chái bếp mà tác giả yêu quý đến vậy. 'Cho tôi về' được lặp lại ở khổ một, ba, năm như là một lời thề, một tình cảm đặc biệt của tác giả với khung cảnh thân thuộc về căn chái bếp. Tác giả mong muốn trở về để được thấy những hình ảnh, những âm thanh đặc biệt này. Hình ảnh về khói từ nồi cám của mẹ, thần bếp trong tầm lửa, cùng với hình ảnh con người dầm nắng sương hiện ra cảm nhận rất chân thực và sống động. Cùng với những cảm xúc ấy, tác giả cảm nhận qua những âm thanh quen thuộc xung quanh căn chái bếp. Không thể thiếu tiếng cười tiếng khóc của trẻ em, tiếng ru của bà mẹ trên nôi, tiếng lửa bếp nhỏ, những âm thanh tưởng chừng như tạo nên bức tranh sống động làm tác giả nhớ mãi. Khi lớn lên, hình ảnh của căn chái bếp càng khiến tác giả nhớ nhung hơn. Tác giả yêu thích ngôi nhà bếp của mình, mong muốn được quay lại tuổi thơ, mong muốn thấy lại những hình ảnh âm thanh ấy.
Đọc bài thơ, tôi như chìm đắm vào tuổi thơ của tác giả. Dù có phủ bụi thời gian, dù có thay đổi cảnh vật thì những kí ức ấy vẫn sâu đậm trong lòng tác giả và trong tâm trí của người đọc, như câu 'Yêu sao những kí ức tuổi thơ còn mãi trong tim' nói lên.
(Nguồn: thu thập từ nhiều nguồn)