Đề tài hậu chiến không còn là xa lạ trong văn học Việt Nam thời kỳ đổi mới. Là một tác giả quân đội, Sương Nguyệt Minh khám phá hiện thực cuộc sống sau chiến tranh qua truyện ngắn 'Người ở bến sông Châu'. Tác phẩm thể hiện chân thực hoàn cảnh và số phận của con người kể từ khi đất nước thống nhất.
Sau năm 1975, Nam Bắc hòa nhập, đất nước vui mừng, reo hò khúc ca. Nhưng kết thúc chiến tranh không kết thúc nỗi đau. Con người vẫn phải chiến đấu trong thời bình, như dì Mây cố gắng vượt qua nỗi đau. Số phận của dì Mây là hoàn cảnh của biết bao người từ hoang tàn, đổ nát của chiến tranh.
Là y sĩ Trường Sơn, dì Mây về với cơ thể khiếm khuyết. Dì được mô tả với mái tóc đẹp và trẻ trung, nhưng chiến tranh đã phá hủy sức khỏe và vẻ đẹp của dì, lấy đi tuổi thanh xuân tràn đầy sức sống của người con gái.
Dì Mây không chỉ phải chịu đựng nỗi đau về thể xác mà còn phải đối mặt với nỗi ám ảnh tinh thần. Chiến tranh cướp đi hạnh phúc của con người, khiến dì Mây sống trong nỗi đau đớn khi biết người yêu chú San đã lấy vợ. Tuy nhiên, dù yêu thương chú San, dì Mây vẫn quyết định buông bỏ để chú tìm lại hạnh phúc bên vợ. Những sự hiểu lầm và đau thương mà chiến tranh mang lại dẫn đến những cảnh chia lìa đầy đau lòng.
Chiến tranh làm tan vỡ biết bao gia đình, khiến thím Ba qua đời vì vướng bom bi. Cái chết của Dì Mây gây ra nỗi đau không lời, biến thằng Cún thành mồ côi.
Văn học Việt Nam sau năm 1975 đã có những bước tiến đáng kể, với con người không còn mang vẻ đẹp hoàn hảo như trước. Dì Mây trong 'Người ở bến sông Châu' là minh chứng sống động cho điều này, với vẻ đẹp đời thường, dung dị nhưng đầy phẩm chất và sự khâm phục.
Dì Mây là biểu tượng của sự trung thành. Dù phải xa người yêu để trở thành y sĩ Trường Sơn, nhưng dì luôn nhớ về chú San. Tuy nhiên, khi biết chú đã có vợ, dì quyết định buông bỏ mối tình để chú tìm hạnh phúc mới. Dì Mây luôn thể hiện sức mạnh tinh thần phi thường, vượt qua nỗi đau để tiếp tục sống.
Dù chịu đựng nỗi đau to lớn về cả thể xác lẫn tinh thần, nhưng dì Mây không bao giờ từ bỏ hy vọng. Dì luôn thể hiện nghị lực sống phi thường, tiếp tục vươn lên sau mỗi cú sốc, mỗi thử thách.
Dì Mây là một người có lòng nhân hậu, tràn đầy tình yêu thương. Dù vất vả chèo đò giúp mọi người, dì không bao giờ lấy tiền đò của học sinh cấp ba. Thậm chí, dì còn trêu chọc họ rằng 'Đáng là bao, chúng mày nợ dài hạn rồi trả'. Dì luôn miệt mài chăm sóc mọi người, ngay cả khi đường đá khó khăn, mưa gió. Tính hi sinh cao cả của dì thể hiện qua hành động giúp đỡ vợ chú San vượt cạn và chăm sóc thằng Cún sau khi thím Ba qua đời.
Với cách miêu tả tinh tế về tâm lý nhân vật và tình huống truyện độc đáo, tác giả Sương Nguyệt Minh đã tái hiện chân thực bức tranh về cuộc sống sau chiến tranh. Tác phẩm thể hiện nỗi đau và khổ sở của con người, đồng thời gửi đi thông điệp về lòng biết ơn đối với thế hệ cha ông đã hy sinh cho tự do của đất nước.
Đọc và hiểu về tác phẩm, ta thấu hiểu và đồng cảm hơn với những gì mà người lính đã phải trải qua. Tác phẩm gợi lên trong lòng người đọc sự trân trọng cuộc sống và lòng biết ơn đối với những điều hạnh phúc nhất trong cuộc sống hiện tại.