Để giúp các bạn học sinh trang bị thêm kiến thức để tự tin chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp THPT Quốc gia sắp tới, hôm nay chúng tôi giới thiệu tài liệu các bài văn mẫu lớp 12: Nghị luận về câu 'Một giọt nước chỉ hòa vào biển cả mới không cạn mà thôi'.

Tài liệu này cung cấp dàn ý chi tiết và một số bài văn mẫu nghị luận về câu 'Một giọt nước chỉ hòa vào biển cả mới không cạn mà thôi', giúp các bạn học sinh rèn luyện kỹ năng viết văn nghị luận xã hội lớp 12. Mời các bạn tham khảo.
Phân tích dàn ý về câu 'Một giọt nước chỉ hòa vào biển cả mới không cạn mà thôi
I. Khởi đầu:
- Đặt vấn đề cần thảo luận, trích dẫn câu nói: 'Một giọt nước chỉ hòa vào biển cả mới không cạn mà thôi'
II. Nội dung chính:
a. Diễn giải:
– Giọt nước: biểu tượng cho những điều nhỏ bé, cá nhân.
– Biển cả: hình ảnh của thế giới vật chất với quy mô lớn; biểu tượng cho sự rộng lớn, phổ cập của xã hội.
– Không cạn: Tượng trưng cho sức mạnh vô song của sự liên kết với cộng đồng.
=> Câu nói của Đức Phật: thể hiện mối liên hệ giữa cá nhân và cộng đồng, giữa một người với hàng triệu người. Trong văn hóa Việt Nam, tục ngữ có câu:
Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại nên núi cao
b. Phân tích – minh chứng:
* Ý 1: 'Chỉ có khi giọt nước hòa vào biển cả, nó mới không bao giờ cạn kiệt'
– Giọt nước: biểu tượng cho điều nhỏ bé, đại dương: biểu tượng cho sự rộng lớn không biên giới. Giọt nước dễ tan biến, đại dương: tồn tại vĩnh viễn. Chỉ khi hòa mình vào dòng nước, tạo nên sông suối, biển cả mênh mông, chúng mới có thể hiện hữu.
– Trong mối quan hệ xã hội, giữa cá nhân và tập thể tồn tại mối tương tác hai chiều. Không có cá nhân, không có tập thể; tập thể chỉ tồn tại khi các cá nhân gắn kết. Cá nhân kết nối với tập thể, sức mạnh được củng cố và tồn tại lâu dài.
– Một trường học không chỉ là tập hợp của nhiều thầy cô và học sinh. Một khu dân cư không chỉ là sự kết hợp của nhiều hộ gia đình, mà gia đình còn là nền tảng của xã hội. Chỉ có khi mỗi cá nhân gắn bó với tập thể, họ mới có thể tạo ra một gia đình.
* Ý 2: Cá nhân cần tập thể để tồn tại
– Cá nhân chỉ là một thực thể nhỏ bé, mang nhiều giới hạn; nếu sống độc lập thì không thể tồn tại lâu dài. Cá nhân không thể sống cách ly với tập thể.
+ Trong gia đình, con cái cần sự hỗ trợ từ cha mẹ, ông bà; anh chị em cần giúp đỡ lẫn nhau. Ra xã hội, cá nhân cần sự chia sẻ, quan tâm từ bạn bè và những người khác. Người nông dân muốn duy trì sản xuất cần sự hỗ trợ từ các nhà khoa học, doanh nhân.
+ Dưới sức ép của hoàn cảnh, Rô-bin-xơn và vợ Mai An Tiêm phải sống cô độc giữa hoang đảo, nhưng họ luôn khát khao trở lại xã hội. Họ đã làm được điều đó và họ vẫn tồn tại.
– Tập thể mang lại niềm vui, sự chia sẻ cho cá nhân, cho con người. Khi gặp khó khăn, con người được sự giúp đỡ; khi buồn bã, cô đơn thì được an ủi, động viên.
+ Những Hội Nông dân, Hội Phụ nữ, Hội Cựu chiến binh là nơi quy tụ những thành viên. Đó cũng là những tổ chức hỗ trợ lẫn nhau, cùng nhau vượt qua khó khăn trong cuộc sống.
+ Các nhóm hòa giải ở các khu vực dân cư đã cứu sống nhiều gia đình khỏi sự tan rã…
+ Cá nhân chỉ có sức mạnh khi hòa nhập, kết nối với tập thể. Tập thể tạo điều kiện cho cá nhân hoạt động và thể hiện khả năng của mình.
+ Trường học không chỉ là nơi học tập, rèn luyện của học sinh mà còn là môi trường cho họ thể hiện năng lực học tập của mình.
+ Chiến tranh giải phóng dân tộc từ ách thống trị ngoại bang đã chiến thắng nhờ vào sức mạnh của toàn bộ dân tộc, trong đó mọi cá nhân đều đóng góp vào bằng sức mạnh và khả năng cá nhân.
* Ý 3: Liệu có lúc nào cá nhân không cần đến tập thể?
– Nếu chỉ phụ thuộc vào người khác mà không có ý thức tự lập, cá nhân sẽ không thể trưởng thành.
- Con cái luôn dựa vào cha mẹ không tạo sự nghiệp cho bản thân khi trưởng thành.
– Sự tự khẳng định, nỗ lực của cá nhân vẫn luôn quan trọng.
- Cuộc sống thường đầy những thách thức bất ngờ, lúc đó ta không có ai để giúp đỡ, an ủi, ta phải tự tìm hướng giải quyết cho mình.
c. Đánh giá – mở rộng:
– Khẳng định tính chính xác của vấn đề: Lời dạy của Đức Phật sẽ luôn được truyền bá nếu nó được thấu hiểu bởi một người, một thế hệ và nhiều thế hệ.
– Phê phán lối sống trái ngược:
+ Những người sống cô lập, không cần đến sự giúp đỡ của người khác, cuối cùng sẽ thất bại và bị loại bỏ.
+ Sống trong tập thể, nếu cá nhân không có lòng rộng lượng và nhiệt huyết, không đảm nhiệm trách nhiệm đối với tập thể, họ sẽ không có đủ sức mạnh và tự tin để vượt qua khó khăn, thách thức trong cuộc sống và đạt được thành công.
– Mở rộng: Một giọt nước nếu ở một mình sẽ mau chóng cạn kiệt và không có ích lợi gì. Nhưng khi hòa mình vào biển cả thì khác. Con người nếu sống cô đơn sẽ không có ai giúp đỡ, dễ dàng bị đánh bại. Nếu biết đoàn kết, đồng lòng thì mọi thứ sẽ dễ dàng hơn và cuộc sống sẽ không bao giờ kết thúc.
d. Bài học từ nhận thức và hành động:
- Nhận thức:
+ Trong xã hội, không thể sống cách biệt mà không tham gia, không đảm trách với cộng đồng. Mỗi cá nhân đều có những tài năng riêng. Hãy sử dụng những tài năng đó để đóng góp cho tập thể, từ đó chúng ta sẽ tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống.
- Hành động:
+ Sống trong tập thể, phải quan tâm đến những khó khăn của đồng bào; phải biết chia sẻ, thương yêu những người gặp khó khăn. Chỉ khi sống vì người khác thì cuộc sống mới thực sự thành công và ý nghĩa.
+ Mỗi cá nhân là một phần của tập thể, do đó, mỗi người cần tự rèn luyện bản thân để tạo ra một tập thể mạnh mẽ: “Mỗi người khỏe mạnh làm cho cả dân tộc trở nên mạnh mẽ” (Hồ Chí Minh).
III. Tổng kết:
- Tái khẳng định quan điểm: Giọt nước chỉ thể hiện sức mạnh khi hòa mình vào biển cả.
- Liên kết với bản thân.
Nghị luận về câu Giọt nước chỉ hòa vào biển cả mới không cạn mà thôi - Mẫu 1
Quan hệ giữa cá nhân và tập thể luôn thu hút sự quan tâm. Từ thời xa xưa, khi con người sống thành đàn nguyên thuỷ cho đến ngày nay, ý thức về sự đoàn kết luôn được coi trọng. Nhớ lại lời dạy của Đức Phật: “Giọt nước chỉ hòa vào biển cả mới không cạn mà thôi”.
Giọt nước và biển cả thường được dùng để tượng trưng cho mối quan hệ giữa cá nhân và tập thể. Giọt nước đại diện cho những cá nhân nhỏ bé nhưng không thể thiếu để tạo nên biển cả. Biển cả, một khái niệm vô hạn, không chỉ về diện tích mà còn về sức chứa vĩ đại của hàng triệu giọt nước. Mặc dù có vẻ như đối lập, nhưng giọt nước và biển cả thực sự là hai hình ảnh tương đồng và có mối liên hệ sâu sắc. Giọt nước, mặc dù nhỏ bé, nhưng góp phần tạo nên biển cả mênh mông. Ngược lại, biển cả, cái tổng thể lớn lao, lại chứa đựng hàng triệu giọt nước bé nhỏ. Mối quan hệ này ràng buộc sâu sắc, không thể thiếu bất kỳ phần tử nào.
Điều này làm cho lời dạy của Đức Phật trở nên ngắn gọn nhưng sâu sắc. Nó là một lời nhắc nhở về mối quan hệ giữa cá nhân và tập thể, về sự đoàn kết với đồng loại. Dù có giàu có hay tài năng đến đâu, một con người không thể tồn tại một mình. Sự tự tin trong cuộc sống không thể đạt được nếu không có sự quan tâm đến người khác. Một cách sống cô độc không quan tâm đến người khác chỉ mang lại “bình yên” tạm thời. Sự bình yên này sẽ bị phá vỡ khi gặp khó khăn hoặc biến cố trong cuộc sống. Tương tự, trong một cộng đồng, sự đoàn kết giữa mọi tầng lớp xã hội, giữa mọi người là điều không thể thiếu để đạt được những thành công lớn. Giống như một đội bóng đá, dấu ấn của cá nhân luôn nhạt nhòa, bởi chiến thắng được đạt được nhờ vào sự hợp tác của cả đội.
Nói về mối quan hệ giữa cá nhân và tập thể, có một câu ca dao nổi tiếng:
“Một cây làm chẳng nên non
Hai cây chụm lại nên hòn núi cao”.
Nếu giọt nước không hòa vào biển cả, sớm muộn nó cũng sẽ bị ánh mặt trời làm khô kiệt. Nhưng khi biết hòa mình vào triệu giọt nước khác, nó sẽ trở thành một phần của tự nhiên có sức mạnh lớn mạnh mẽ đủ để vượt qua mọi thử thách. Trong hai cuộc kháng chiến vĩ đại của dân tộc, Hồ Chủ Tịch đã nhấn mạnh về sức mạnh của sự đoàn kết. Với ông, 'đoàn kết là sức mạnh'. Sức mạnh của ý chí và tinh thần, khi kết hợp với vật chất, mới có thể dẫn đến chiến thắng, dẫn đến việc đẩy lùi kẻ thù ngoại xâm.
Trong cuộc sống hiện đại, khi chiến tranh lùi xa, sức mạnh của tập thể trở thành sức mạnh của cả cộng đồng. Đó là sức mạnh của dân tộc hợp tác để giúp đỡ những người dân miền Trung bị lũ lụt, là sức mạnh của một tập thể trong việc giúp đỡ những người gặp khó khăn. Tình thương và sự đoàn kết giữa con người sẽ làm cho xã hội trở nên nhân văn và tốt đẹp hơn.
Trong bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải, nhà thơ đã nêu bật về mùa xuân nhỏ bé của mỗi cá nhân đóng góp vào một mùa xuân trường tồn của cuộc sống. Vì vậy, chúng ta hãy góp phần nhỏ bé của mình vào tập thể để xây dựng một cộng đồng mạnh mẽ và tốt đẹp.
Nghị luận về câu 'Giọt nước chỉ hòa vào biển cả mới không cạn' - Mẫu 2
Con người từ thời cổ đại đã sống thành bầy đàn, và điều đó vẫn còn đúng ngày nay. Họ tạo ra một tập thể, một môi trường chung. Điều này khác biệt với các quy luật tiến hóa khác, nơi mọi thứ thay đổi, nhưng lối sống cộng đồng vẫn là không thay đổi. Lời dạy của Đức Phật “Giọt nước phải hoà vào biển cả mới không cạn” không chỉ là lời dạy mà còn là một nguồn sáng soi đường tiến hoá của loài người.
“Giọt nước phải hoà vào biển cả mới không cạn” – điều này là sự thật, là nguyên tắc của cuộc sống. Đức Phật dùng hình ảnh nhỏ bé của “giọt nước” để ám chỉ đến điều vĩ đại và rộng lớn là “biển cả”, như một cách để chúng ta suy ngẫm. Ban đầu, chúng ta có thể nhìn thấy chúng là hai thứ đối lập, nhưng khi suy ngẫm sâu hơn, chúng ta sẽ nhận ra rằng chúng hoà quyện, tạo nên nhau. “Giọt nước” nhỏ bé và sẽ mau khô đi nếu nó cô lập mình. Nhưng khi hòa mình vào biển lớn, kết hợp với hàng triệu giọt nước khác, nó trở thành một yếu tố lớn mạnh của thiên nhiên, chiếm lĩnh một phần lớn của hành tinh này. Đồng thời, mọi dòng sông và đại dương đều sẽ cạn kiệt nếu thiếu sự “bồi đắp” từ mỗi giọt nước. Nhìn nhận như vậy, chúng ta sẽ thấy rằng số phận của con người cũng giống như mọi giọt nước, và mọi môi trường sống đều giống như mỗi con sông hay đại dương. Có sự tạo ra, sẽ có sự huỷ hoại. Quan trọng là cách chúng ta bảo vệ và duy trì để sống lâu dài, tạo ra một môi trường tốt cho con người và tất cả sinh vật khác phát triển.
Lời của Đức Phật rất ngắn gọn nhưng sâu sắc!
Một con người chỉ sống cho bản thân, không quan tâm đến người khác, có thể có một cuộc sống rất yên bình – nhưng đó chỉ là sự yên bình trong “im lặng” bởi không có ai quan tâm hay làm phiền bạn. Sự yên bình đó sẽ bị phá vỡ khi bạn gặp khó khăn, bệnh tật hay biến cố. Mọi người không thể tồn tại nếu thiếu lối sống cộng đồng. Điều quan trọng là hiểu và nhớ rằng con người là một loài “động vật có tinh thần” và cái “tinh thần’ ấy bao gồm cả tính cộng đồng, đoàn kết. Đó là sức mạnh giúp con người vượt qua mọi khó khăn. Chính nhờ sự đoàn kết mà con người vượt qua được cảnh nguy hiểm của thiên nhiên. Chính nhờ nó mà mỗi dân tộc chiến thắng được sự áp bức, giành lại nền độc lập. Chính nhờ nó mà mỗi trận đấu bóng đá đều mang lại thành công… Đó là “lối sống cộng đồng” – thứ mà một cá nhân không thể làm được…
“Còn gì trên đời đẹp hơn thế
Người với người, sống để yêu nhau”
Khi con người sống đoàn kết, yêu thương lẫn nhau, thì lối sống sẽ ngày càng phát triển, giống như giọt nước hòa vào biển lớn mới không bao giờ cạn. Sống một cuộc sống hòa nhập, có trách nhiệm với cộng đồng, gắn kết với xã hội, ta có thể phải cho đi nhiều, nhưng ta nhận được cũng sẽ nhiều hơn. “Đoàn kết là sức mạnh”, chỉ có sự đoàn kết, gắn kết mới mang lại cho ta sức mạnh để tồn tại, để phát triển trong thế giới này. Như câu ca dao của ông bà ta nói:
Một cây không thể làm nên rừng
Ba cây kết hợp tạo nên một ngọn núi cao
Tương tự như lời dạy của Đức Phật: “Một mình ta không thể làm được mọi thứ, nhưng một cộng đồng, một xã hội có thể làm được”
Xã hội, cộng đồng là những thứ mà chúng ta không thể sống tách rời, giống như “giọt nước” không thể tách rời “biển cả” mà không bị khô cạn. Vì vậy, khi chúng ta sống, chúng ta phải biết đến cộng đồng, phải có trách nhiệm với xã hội, và phải biết hòa nhập với mọi người vì “Sống không chỉ là cho đi mà còn là nhận lấy”
Nhắc đến đây, tôi lại nhớ đến nhà thơ Thanh Hải với bài thơ “Một mùa xuân nho nhỏ – Lặng lẽ dâng cho đời”. Ông đã sử dụng hình ảnh của cái “tôi” hòa nhập vào cái “ta” chung. Hình ảnh đó thực sự gây xúc động trong lòng tôi. Tôi mong muốn trở thành “giọt nước”, luôn hòa mình vào “biển cả” – đóng góp một phần nhỏ bé của bản thân để mang lại hạnh phúc cho mọi người, theo lời dạy của Đức Phật
Nghị luận về câu “Giọt nước chỉ hòa vào biển cả mới không cạn mà thôi” - Mẫu 3
Việc gập một bó đũa cũng không dễ dàng. 'Một cây cọ non không thể tạo nên một khu rừng - nhưng ba cây cọ cùng nhau có thể tạo nên một ngọn núi cao'. Trong lời dạy của Đức Phật, chúng ta thấy rằng 'Chỉ khi giọt nước hòa mình vào biển cả, nước mới không bao giờ cạn cả'.
'Giọt nước' và 'biển cả' là những biểu tượng biểu cảm rất sâu sắc. 'Giọt nước' đề cập đến những thứ nhỏ bé và cá nhân, trong khi 'biển cả' là biểu tượng cho sự tồn tại mênh mông, đại diện cho cộng đồng. Hai từ 'không cạn' gợi lên sức mạnh vô hạn. Giống như giọt nước trong biển cả, khi cá nhân hòa mình vào cộng đồng, họ tạo ra một sức mạnh không thể đo lường. Đức Phật đã khẳng định sự không thể tách rời giữa cá nhân và cộng đồng. Như Mac đã nói, 'Con người là sự kết hợp của các mối quan hệ xã hội'.
Đó là một lời dạy ý nghĩa và chính xác. Khi những giọt mưa trên kính ô tô kết hợp với nhau, chúng tạo ra một giọt lớn hơn và tồn tại lâu hơn. Nhưng nếu mỗi giọt mưa được chia rời, chúng sẽ nhanh chóng biến mất. Như vậy, nhưng giọt nước trong biển cả, nếu cách riêng lẻ, chúng sẽ bị ánh nắng mặt trời làm bay hơi. Con người cũng giống như thế. Nếu mỗi người đứng một mình, họ sẽ khó có thể tồn tại. 'Nhân vô thập toàn', không ai có tất cả mọi thứ. Chúng ta thường thích cụm từ 'Sống độc lập', nhưng thực tế, sự độc lập phải đi kèm với sự liên kết với cộng đồng.
'Biển cả' - biểu tượng cho cộng đồng, có thể mang lại sự hỗ trợ hoặc thách thức cho các thành viên. Dù là thách thức, nó cũng là cơ hội để cá nhân rèn luyện: 'Gian nan rèn luyện mới thành công'. Trong cuộc chiến chống lại thực dân Pháp và Mỹ, toàn bộ dân tộc Việt Nam đã đoàn kết lại với nhau, tạo ra một sức mạnh đồng lòng, chiến thắng cả những kẻ mạnh nhất. Tập thể đảm bảo sự tồn tại của cá nhân, cung cấp sự quan tâm, giúp đỡ và khích lệ cá nhân nỗ lực.
Mỗi cá nhân đều đóng góp vào tập thể, mọi hành động của họ đều ảnh hưởng đến tập thể. Do đó, mỗi người cần tự rèn luyện để tạo ra một tập thể mạnh mẽ. Như Hồ Chí Minh đã nói, 'Mỗi người khỏe mạnh làm cho cả dân tộc khỏe mạnh'.
Lời dạy của Phật 'Giọt nước hòa vào biển cả sẽ không cạn' sẽ mãi mãi không bị lãng quên nếu nó được truyền bá từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Bàn luận về câu 'Giọt nước chỉ hòa vào biển cả mới không cạn mà thôi'.
Tại sao đàn sếu luôn bay theo hình mũi tên, mạnh mẽ và vững chắc? Tại sao những chú ong có thể xây dựng những tổ kiến trúc vĩ đại? Và tại sao loài động vật hoang dã có thể sống trong môi trường khắc nghiệt? Đó là bởi vì, như Đức Phật đã dạy, 'Giọt nước chỉ hòa vào biển cả mới không cạn mà thôi'.
Một giọt sương đêm long lanh trên cành lá buổi sớm mai, trong suốt và đẹp. Nhưng khi ánh Mặt Trời lên, nó biến mất như chưa từng tồn tại. Nhưng khi hòa vào biển nước mênh mông, nó sẽ không bao giờ mất đi. Lời dạy của Đức Phật nhấn mạnh sự quan trọng của sự liên kết và đóng góp của mỗi cá nhân vào tập thể.
Triết học đã chứng minh rằng: Con người tồn tại nhờ vào mối quan hệ xã hội, không thể tồn tại một cách độc lập. Mỗi hành động của họ đều ảnh hưởng đến cộng đồng xung quanh, giúp hình thành và hoàn thiện bản thân. Tuy nhiên, không phải ai cũng hiểu được giá trị của mối quan hệ này, và có những người tồn tại mà không để lại dấu ấn gì đặc biệt trong xã hội. Để thay đổi điều đó, mỗi người cần nhận thức rằng họ là một phần của một tập thể, và chỉ khi hòa mình vào tập thể, họ mới có thể tồn tại vĩnh cửu như giọt nước trong biển cả.
Như lời dạy của Đức Phật, mối quan hệ giữa cá nhân và tập thể giống như giọt nước hòa vào biển cả. Mỗi cá nhân mang đặc điểm riêng biệt nhưng khi hòa mình vào tập thể, họ trở nên vô hạn như biển cả. Điều này nhấn mạnh tầm quan trọng của sự hòa nhập và đóng góp cá nhân vào tập thể, tạo nên một cộng đồng đa dạng và phong phú.
Mỗi người đều phải nhận thức sâu sắc vai trò của mình đối với tập thể và đảm nhận trách nhiệm của mình. Tương tự, tập thể cũng cần có trách nhiệm định hướng và giúp đỡ cá nhân để họ phát triển và hoàn thiện. Chỉ khi mỗi cá nhân và tập thể làm được điều này, họ mới có thể hòa nhập và phát triển mạnh mẽ.
Là những người trẻ, chúng ta là những người quyết định tương lai đất nước. Vì vậy, chúng ta cần nhận thức sâu sắc về vai trò của mình trong cộng đồng và tầm quan trọng của việc hòa nhập vào tập thể. Cuộc sống hiện đại khiến chúng ta dễ bị cô lập trong thế giới ảo, mất đi khả năng giao tiếp và hòa nhập. Việc này không chỉ làm chúng ta trở nên đờ đẫn mà còn ảnh hưởng đến khả năng tồn tại và phát triển của chúng ta. Điều quan trọng là cần có sự quan tâm đúng mức từ gia đình và xã hội để giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và trở thành những người có ích cho xã hội.
Mỗi con người là một giọt nước. Chúng ta cần hòa mình vào tập thể, giống như giọt nước hòa vào biển cả, để không bao giờ cảm thấy cô đơn và trở nên vô hạn. Đây là lời nhắc nhở về sự quan trọng của sự hòa nhập và đóng góp cá nhân vào cộng đồng.
Nghị luận về câu 'Giọt nước chỉ hòa vào biển cả mới không cạn' - Mẫu 5
Trong lịch sử, chúng ta thấy sức mạnh của đoàn kết. Đất nước ta đã chiến thắng những kẻ thù mạnh mẽ nhờ vào sự đoàn kết của mọi người. Điều quan trọng là phải nhớ rằng chỉ khi chúng ta đứng đồng lòng và hòa nhập vào tập thể, chúng ta mới có thể vượt qua mọi khó khăn và đạt được mục tiêu chung.
Lời dạy đơn giản nhưng sâu sắc. Chúng ta cần hòa mình vào tập thể để trở nên vững mạnh và tồn tại lâu dài. Đây là cách chúng ta có thể đóng góp vào xã hội và xây dựng một tương lai tươi đẹp.
Từ xa xưa, con người đã sống theo cộng đồng để vượt qua khó khăn. Tính cộng đồng là một phần quan trọng của bản chất con người, giúp họ tồn tại và phát triển. Nếu không sống theo lối sống cộng đồng, con người sẽ tự hạn chế bản thân và mất đi cơ hội nhận sự giúp đỡ từ người khác.
Triết học Mác - Lênin đã chỉ ra rằng con người tồn tại trong mối quan hệ xã hội. Mỗi cá nhân đều có vai trò quan trọng trong cộng đồng và cả tập thể. Sự hòa nhập giữa cá nhân và tập thể làm cho cuộc sống xã hội trở nên phong phú và ý nghĩa hơn.
Sống một cuộc sống gắn kết và hòa nhập với xã hội, ta sẽ nhận được nhiều hơn những gì ta cho đi. Sự đoàn kết là sức mạnh giúp chúng ta tồn tại và phát triển trong thế giới này.
Trong thời kỳ hội nhập, con người cần hợp tác và giao lưu để xây dựng một tương lai ổn định. Mỗi cá nhân cần tự khẳng định mình trong xã hội nhưng vẫn giữ được những đặc điểm cá nhân.
Lời dạy của Đức Phật là một chân lý giá trị. Chúng ta cần học và áp dụng nó vào cuộc sống hàng ngày để trở thành con người tốt hơn.