Gần đây, tôi cảm thấy nhạy cảm hơn thường. Đặc biệt là khi nghe những lời chỉ trích không cần thiết từ người khác.
Tại sao tôi gọi là 'không cần thiết'?
Bởi tôi hiểu rằng họ đều là bạn tốt của tôi. Họ đã giúp đỡ tôi nhiều và tôi rất biết ơn điều đó. Nhưng đôi khi, vì họ không đủ tinh tế để hiểu tôi (có ai hiểu được tôi ngoài tôi chứ) nên họ lỡ nói ra những lời không hay, chạm vào những nỗi đau bên trong.
Tôi cũng đã từng như vậy.
Khi có những đối tượng dễ trở thành 'mục tiêu dễ bị nhạo báng', tôi đã nói những lời khó chịu. Trong tâm trí, tôi cho rằng đó chỉ là trò đùa và nó có thể giúp tôi và người kia gần gũi hơn. Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ cố ý làm tổn thương ai cả.
Nhưng... không ai biết trước được.
Khi tôi bất đắc dĩ trở thành 'nạn nhân' của những trò đùa không có phần thưởng ấy, tôi cảm thấy rất không thoải mái.