(Mytour) Nhiều người than vãn dù sống tốt, không hại ai nhưng cuộc sống vẫn đầy khó khăn và không thịnh vượng. Theo Phật dạy, có thể là do họ vô tình phạm phải những nguyên nhân khiến cuộc đời xui xẻo mà không nhận ra.
- Đức Phật dạy: 5 việc đơn giản dễ tích PHƯỚC, càng làm lâu thì phước càng sâu!
- Phật dạy: Bố thí mù quáng nhanh chóng làm giảm PHƯỚC BÁO – Nhiều người vẫn phạm phải hàng ngày
- Phật dạy cách làm giàu mà không mất PHƯỚC: Làm đúng cách để hưởng phúc trọn đời
Người xưa có câu: “Phúc và họa không tự đến, do chính con người tạo ra.” Chúng ta, những người trần thế, thường bị vô minh và ngu dốt cản trở. Ai cũng muốn cuộc sống tốt đẹp, nhưng không biết rằng sự may mắn và phước lành cũng gắn liền với luật nhân quả.
Thiện ác có báo ứng như bóng với hình, phước không tự nhiên sinh ra và không thể cầu xin được. Bất hạnh không phải do ai trừng phạt, mà đều do chính bạn gây ra.
Trong “Kinh Dịch” có viết: “Địa thế khôn, quân tử dĩ hậu đức tải vật”, nghĩa là: Đất có tính chất nhu hòa, còn người quân tử dùng đức dày để nâng đỡ mọi vật. “Hậu đức tải vật” có nghĩa là dùng đức dày để bao dung và nâng đỡ vạn vật. Nếu một người không có đức thì sẽ phải gánh chịu hậu quả nghiêm trọng.
Phước lành thực sự đến từ trí tuệ, những gì đạt được bằng thủ đoạn xấu sẽ không bền lâu. Mọi điều đều xuất phát từ tâm, tâm tốt bao nhiêu, cuộc đời sẽ tốt đẹp bấy nhiêu. Ngược lại, số phận xô đẩy, chông gai chủ yếu là do tâm bất tịnh và nghiệp xấu từ thân, khẩu, ý tạo ra.
1. Thích nói lời phàn nàn
Nhiều người thường xuyên phàn nàn và than vãn về cuộc sống hoặc số phận của mình, hoặc hay nói xấu người khác mà không nhận ra rằng đó là những lời nói vô nghĩa và cũng là một trong 6 yếu tố nhân quả khiến cuộc đời trở nên không may mắn.
Đức Phật dạy rằng, những lời nói tiêu cực và thường xuyên phàn nàn sẽ tạo ra quả báo ngay lập tức, làm cạn kiệt phúc khí của bản thân. Nói như vậy chỉ làm suy giảm phúc đức và không mang lại lợi ích cho cuộc sống của bạn.
Khi gặp hoàn cảnh khó khăn, nhiều người có xu hướng càu nhàu, phàn nàn, thậm chí dùng lời lẽ thô tục để chỉ trích. Kinh Hoa Nghiêm nói: “Bạn nên quan sát bản chất của Pháp giới, mọi thứ đều do tâm bạn tạo ra.” Nếu tâm bạn đầy năng lượng tiêu cực, tình hình sẽ chỉ ngày càng tồi tệ hơn, và nhân quả của những suy nghĩ và lời nói tiêu cực đó cuối cùng sẽ trở về với bạn.
Người xưa thường nói: “Nếu không làm được việc gì, hãy tìm kiếm sự giúp đỡ, cơ thể sẽ đứng thẳng và thế giới sẽ trở lại bình thường.” Một người ăn thì một người no, đó là nhân quả của chính mình.
Cuộc đời của người khác dù tốt đẹp đến đâu cũng là nhân quả của họ, bạn không thể hưởng thụ thay; vận mệnh của bạn dù xấu đến đâu cũng là nhân quả của chính bạn, người khác không thể thay bạn chịu khổ.
Đừng để phàn nàn và than vãn trở thành thói quen. Nếu thi thoảng bạn phàn nàn hoặc than vãn, cũng không sao. Nhưng nếu điều đó trở thành thói quen, nó sẽ giống như việc uống rượu: bạn càng uống, bạn càng cảm thấy khát.
Thay vì phàn nàn, chúng ta nên hành động nhiều hơn để thay đổi hiện trạng và giảm bớt lời phàn nàn. Thực hiện những việc có ý nghĩa sẽ giúp cuộc đời bạn ngày càng tốt đẹp hơn.
Hãy nhớ rằng những rắc rối bạn đang gặp không vì lời phàn nàn mà biến mất, và người đã rời bỏ bạn cũng không vì phàn nàn mà quay lại. Thay vì lãng phí thời gian vào những việc vô ích, hãy nỗ lực và coi khó khăn là động lực để đạt thành công. Tu dưỡng miệng trước khi tu thân để hưởng phúc lâu dài.
Dù ở bất kỳ độ tuổi nào, hãy từ bỏ sự phàn nàn và oán trách, vì đó là con đường duy nhất để thoát khỏi phiền não. Khi bạn cố gắng vượt qua cảm xúc oán giận, bạn sẽ nhận ra rằng không có khó khăn nào là không thể vượt qua.
Phàn nàn một ngày không bằng cố gắng một ngày. Chỉ có nỗ lực và cố gắng của chính mình mới mang lại ánh sáng cho ngày mới. Nhớ lời Phật dạy, đừng nói lời phàn nàn, vì nó chỉ làm hao tổn phước báu mà không mang lại lợi ích gì.
2. Lòng tham vô đáy
Lòng tham chính là nguyên nhân của mọi rắc rối. Ví dụ, lòng tham không đi kèm với khát vọng sẽ dẫn đến sự tức giận, và lòng tham không có sự khao khát sẽ sinh ra sự ghen tị.
Lòng tham của con người giống như một cái túi không đáy; dù có chứa bao nhiêu vàng bạc, cũng không thể đầy được. Tương tự, lòng tham không có điểm dừng, luôn vô hạn và không có giới hạn.
Vì vậy, con người mãi đuổi theo khoái lạc mà không biết dừng lại. Giống như con bọ ngựa lao vào ánh sáng mà không nhận ra sự nguy hiểm, và không biết rằng nó sẽ chết ngay khi lao vào đèn.
Khi còn trẻ, chúng ta vui mừng với những món đồ chơi, nhưng khi trưởng thành, dù có nhiều tiền bạc và của cải, chúng ta vẫn không thể tìm lại niềm vui như thuở nhỏ. Bởi lúc này, lòng tham càng trở nên nặng nề hơn. Tham lam giống như uống nước muối để giải khát, không bao giờ làm bạn thoả mãn.
Đức Phật cho rằng lòng tham là một tội lỗi. Nếu con người liên tục chạy theo lòng tham mà không biết tránh xa, thì rất có thể tự gây hại cho chính mình. Ngài thường so sánh vàng bạc, của cải như một con rắn độc, có thể cắn chết chúng ta.
3. Ghen tị, đố kỵ
Lòng ghen tị là một cản trở lớn cho con đường tu tập, nó thậm chí còn nguy hiểm hơn lòng tham. Những ai thường xuyên ghen tị có thể không bao giờ đạt được sự giác ngộ.
Theo giáo lý Phật giáo, trong 14 điều răn, Đức Phật dạy rằng: “Nỗi khổ lớn nhất của con người là sự ganh ghét, đố kỵ”. Tuy nhiên, bao nhiêu người trong chúng ta thực sự nhận thức và tự nhắc nhở mình phải tránh xa điều này?
Con người thật kỳ lạ, khi thấy ai đó thông minh, thành đạt, họ thường cảm thấy tức tối và ghen tị, dù thành công của người khác chẳng ảnh hưởng gì đến mình. Có người cho rằng sự giàu có của người khác là nhờ làm ăn không ngay thẳng, trong khi có người lại nghĩ rằng người đẹp và giàu có chắc chắn là không trung thực.
Tuy nhiên, chỉ suy nghĩ trong lòng là chưa đủ; họ sẽ thực hiện những hành động để thỏa mãn sự ghen ghét của mình. Thay vì ngưỡng mộ hoặc công nhận tài năng và thành tựu của người khác, họ lại tỏ ra khó chịu và phủ nhận những thành tựu đó bằng cách nói xấu, suy nghĩ tiêu cực, hoặc hành động bất lợi.
Ghen tị là một dạng “chấp ngã” rất nghiêm trọng và ích kỷ. Trong suốt các thời kỳ, có nhiều ví dụ về tác hại của ghen tị. Đức Phật đã dạy phương pháp “Hoan Hỷ” để tất cả chúng sinh có thể khen ngợi những điều tốt đẹp và vui mừng trước sự thành công của người khác, đây là cách để đạt được may mắn.
Theo Phật giáo, những người hay đố kỵ sẽ phải gánh chịu nhiều quả báo. Nếu luôn ganh tỵ với người khác và không có tài năng, đời sau chúng ta sẽ không có khả năng. Khi thấy người khác thành công mà chỉ trích hoặc tức giận, thì đời sau thành công sẽ không đến và mọi việc đều thất bại.
Vì vậy, những người gặp khó khăn hay thất bại thường có thể do nguyên nhân từ đời trước với tâm đố kỵ nặng nề. Hơn nữa, người có tâm đố kỵ còn phải chịu quả báo bị gia đình bỏ rơi.
Phật dạy rằng, việc chỉ trích và tạo sự ghét bỏ giữa mọi người sẽ dẫn đến quả báo sống cô đơn và bị người thân ghét bỏ. Hơn nữa, quả báo nghiêm trọng hơn là bị đọa vào ba đường ác: địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh.
4. Tội tà dâm
Phạm tội tà dâm là hành vi quan hệ tình dục với người ngoài hôn nhân, tức là không chung thủy với vợ hoặc chồng của mình theo quan điểm Phật giáo.
Câu nói: “Vạn ác, dâm vi thủ” cho thấy tà dâm đứng đầu trong các tội ác. Hậu quả của tà dâm là vô cùng nghiêm trọng.
Theo truyền thống, tà dâm được coi là cách tồi tệ nhất để phá hoại tài sản và danh vọng. Những người tham vọng tài sản, danh tiếng hoặc địa vị sẽ chịu thiệt hại nghiêm trọng vì tà dâm.
Lạc thú từ tà dâm chỉ là tạm thời, nhưng tội lỗi để lại thì rất lớn. Những người phạm tội tà dâm có thể mất mạng, mất chức, phá hủy gia đình hoặc tuyệt tự. Một người có thể có phú quý, nhưng nếu phạm tội tà dâm, họ có thể phải chịu khổ suốt đời.
Tà dâm làm giảm nghiêm trọng phước báo của hôn nhân và thu hút những mối quan hệ không như ý. Trước khi kết hôn, nếu bạn lạm dụng phước báo hôn nhân của mình, thì việc chọn đối tượng phù hợp sẽ trở nên khó khăn. Bạn có thể đổ lỗi cho sự không hợp tính cách, nhưng thực tế là phúc báo của bạn đã bị hao tổn quá nhiều, làm cho hôn nhân không còn hạnh phúc.
5. Nói dối
Lời nói của bạn, dù tốt hay xấu, đều thuộc về bạn. Trong xã hội, cách giao tiếp chính là lời nói. Mỗi lời nói đều có hai mặt, và có câu: “Một lời nói có thể làm nước thịnh, một ánh mắt có thể hủy hoại cả giang sơn”.
Đức Phật không ngẫu nhiên đưa dối trá vào giới cấm. Nói dối bao gồm việc thêm bớt thông tin, nói sai sự thật để lừa dối, hãm hại người khác, hoặc vụ lợi cá nhân.
Nếu ta nghe lời nói dối, chứng kiến hành động sai trái mà vẫn ủng hộ hoặc xem đó là bình thường, ta cũng phạm phải điều cấm kỵ. Lời nói dối có thể hủy hoại cuộc đời, làm mất đi sự sống, tiêu tan ước mơ, và thiêu rụi mọi tài sản.
Theo Đức Phật, nói dối được chia thành 4 loại: vọng ngữ, ỷ ngữ, ác khẩu, và lưỡng thiệt. Những loại nói dối này tạo ra nghiệp xấu cho bản thân và làm hại người khác, vì vậy cần phải tránh xa.
Những người nói dối không có ác ý, chỉ để đùa vui cũng phải chịu nghiệp xấu, vì thói quen đó khiến họ dễ dàng bị nghi ngờ, dù có khi họ nói thật.
Có những người, do bản chất yếu đuối, không đủ bản lĩnh, khi bị ép buộc đã phải nói dối. Họ thường không trung thực khi bị người xấu đe dọa, hoặc đổ lỗi cho người khác, làm cho những người bị họ khai báo phải chịu khổ.
Có những người vì khao khát danh vọng, địa vị mà luôn khoe khoang. Họ nói dối để tạo ấn tượng mình tài giỏi hơn người, nhưng đó là sự giả tạo, tạo ra nghiệp xấu do sự khao khát danh lợi.
Theo kinh Phật, nếu ai nói dối rằng mình đã chứng Thánh khi chưa đạt được, sẽ bị mắc tội đại vọng ngữ và phải chịu đọa vào ba đường ác: địa ngục, ngạ quỷ, và súc sinh. Đây là những tội lỗi nặng nề mà người phạm phải phải gánh chịu.
6. Gây nghiệp sát sinh
Trong kinh Bồ Tát Giới, Phật dạy rằng tất cả chúng sinh đều có Phật tính như nhau. Giết một con vật tức là tiêu diệt lòng từ bi của chính mình, giết đi vị Phật tương lai và làm tổn hại người thân trong quá khứ.
Nhiều người trên thế gian giết hại chúng sinh để thỏa mãn dục vọng, nhưng ít ai biết rằng “tất cả chúng sinh đều mang trí tuệ và đức hạnh của Như Lai”. Kinh “Đại Trí” cho rằng tội sát sinh là tội nặng nhất trong các tội lỗi.
Sát sinh là việc tiêu diệt mạng sống của chúng sinh hữu tình, dù là trực tiếp sử dụng vũ khí, dùng bẫy, thuốc độc, hay chỉ đơn giản là ra lệnh cho người khác thực hiện. Thậm chí, chỉ cần thấy sự giết hại mà trong lòng vui mừng cũng đều là nghiệp sát sinh.
Đức Phật xếp tội sát sinh vào giới cấm thứ nhất trong ngũ giới vì thấy rõ hậu quả nghiêm trọng của hành vi này. Việc giết hại sinh linh, đặc biệt là những con vật lớn, là điều tối kỵ.
Theo Phật giáo, “Vạn vật hữu linh”, trong khi dân gian có câu: “Sinh nghề tử nghiệp”. “Nghiệp” không chỉ là nghề nghiệp mà còn chỉ nghiệp lực (ác nghiệp) từ chính nghề đó, điều này có vẻ hợp lý.
Kinh Phật ghi lại câu chuyện vua Lưu Ly bị dòng họ Thích Ca làm nhục vì ông là con của nô tỳ (sau này là Hoàng hậu Mạt Lợi), khiến ông căm thù và tấn công dòng họ Thích. Đức Phật đã ba lần ngăn cản, nhưng lần thứ tư, khi vua Lưu Ly tấn công mạnh mẽ, Đức Phật không can thiệp nữa vì biết đây là quả báo mà dòng họ Thích phải chịu.
Thấy dòng họ Thích bị vua Lưu Ly tàn sát, Đức Mục Kiền Liên thương xót và dùng thần thông cứu họ vào bình bát của mình để bay lên trời. Khi chiến tranh kết thúc, Ngài mở bình bát ra và thấy bên trong chỉ là một bát máu, không còn ai sống sót.
Đức Phật giải thích rằng kiếp trước, vua Lưu Ly là một con cá lớn và quân lính của ông là những con cá nhỏ trong một cái ao. Dòng họ Thích khi đó là những người đi bắt cá và giết chúng, bao gồm cả con cá lớn (vua Lưu Ly sau này). Đến kiếp này, duyên nợ đã đủ khiến họ trả thù lẫn nhau. Đức Phật cũng kể rằng trong tiền kiếp, Ngài là một cậu bé, không giết cá nhưng vì đánh đầu cá ba lần nên kiếp này cũng phải chịu quả báo bị đau đầu ba ngày.
Những ai tích tụ nghiệp sát sinh sẽ phải gánh chịu hậu quả với cơ thể yếu đuối, bệnh tật triền miên, tuổi thọ ngắn, và thường bị xa lánh bởi cả người và vật vì luôn tỏa ra khí sát khí nguy hiểm và lạnh lùng.
Theo sự giác ngộ của Thế Tôn, những người thường xuyên gây nghiệp sát hại, đặc biệt là thợ săn, người bán thịt, sẽ không chỉ gặp bất lợi về sức khỏe và tuổi thọ mà còn phải đối mặt với quả báo nghèo khó và khốn khổ.
Như Phật dạy, chúng ta nên tu tập đức hạnh bình đẳng, phát triển lòng từ bi và tôn trọng sự sống của các chúng sinh. Nếu mỗi người đều thực hành như vậy, thế giới sẽ trở nên tốt đẹp hơn, và tâm hồn chúng ta sẽ luôn được bình an và hạnh phúc.