(Mytour) Hiểu được 7 Pháp an lạc sau đây và áp dụng vào cuộc sống sẽ giúp bạn tìm thấy niềm vui và niềm tin trong mọi tình huống.
1. Đức Phật chia sẻ về 7 Pháp an lạc
Có một câu chuyện kể rằng Đức Thế Tôn từng dạy về 7 pháp an lạc khi Ngài du hành tại nước Xá-vệ, ở Thắng lâm, trong vườn Cấp Cô Độc. Lúc đó, Đức Thế Tôn đã nói với các Tỳ Kheo như sau:
Nếu Tỳ Kheo tuân thực bảy pháp này, sẽ đạt được sự an lạc trong đạo Phật và tiến tới giải thoát cuối cùng. Bảy pháp đó là:
- Hiểu Pháp
- Hiểu Nghĩa
- Hiểu Thời Điểm
- Hiểu Tiết Độ
- Hiểu Bản Thân
- Hiểu Chúng Hội
- Hiểu Người
Sau đó, Đức Phật giải thích về 7 pháp này:
1. Tỳ Kheo hiểu Pháp: Tỳ Kheo hiểu kinh điển, ca ngợi, nguyên tác, tâm linh, duyên phận, sáng tác, nguyên thể, thử nghiệm, sinh tử, giải thoát, hiện hữu và giải nghĩa. Đó là Tỳ Kheo hiểu Pháp.
2. Tỳ Kheo hiểu Nghĩa? Đó là Tỳ Kheo hiểu ý nghĩa của giáo thuyết này hoặc giáo thuyết khác, hiểu điều này có ý nghĩa như thế kia, hiểu điều kia có ý nghĩa như thế này. Đó là Tỳ Kheo hiểu Nghĩa.
3. Tỳ Kheo hiểu Thời Điểm? Đó là Tỳ Kheo hiểu lúc nào nên tu tập phương pháp thấp, lúc nào nên tu tập phương pháp cao, lúc nào nên tu tập phương pháp giải thoát.
4. Tỳ Kheo hiểu Tiết Độ? Đó là Tỳ Kheo hiểu tiết độ trong ăn uống, di chuyển, lúc đứng, lúc ngồi, lúc nằm, trong lời nói, trong im lặng, giảm giấc ngủ, tu tập tinh tấn.
1. Tỳ Kheo hiểu Pháp: Tỳ Kheo hiểu kinh điển, ca ngợi, nguyên tác, tâm linh, duyên phận, sáng tác, nguyên thể, thử nghiệm, sinh tử, giải thoát, hiện hữu và giải nghĩa. Đó là Tỳ Kheo hiểu Pháp.
2. Tỳ Kheo hiểu Nghĩa? Đó là Tỳ Kheo hiểu ý nghĩa của giáo thuyết này hoặc giáo thuyết khác, hiểu điều này có ý nghĩa như thế kia, hiểu điều kia có ý nghĩa như thế này. Đó là Tỳ Kheo hiểu Nghĩa.
3. Tỳ Kheo hiểu Thời Điểm? Đó là Tỳ Kheo hiểu lúc nào nên tu tập phương pháp thấp, lúc nào nên tu tập phương pháp cao, lúc nào nên tu tập phương pháp giải thoát.
4. Tỳ Kheo hiểu Tiết Độ? Đó là Tỳ Kheo hiểu tiết độ trong ăn uống, di chuyển, lúc đứng, lúc ngồi, lúc nằm, trong lời nói, trong im lặng, giảm giấc ngủ, tu tập tinh tấn.
5. Tỳ Kheo hiểu Bản Thân? Tỳ Kheo tự hiểu mình có mức độ tin, giới tính, văn hoá, tuệ, biện chứng, a-hàm và sự thực hiện.
6. Tỳ Kheo hiểu Chúng Hội? Tỳ Kheo hiểu đây là chúng hội Sát-lợi, đây là Phạm chí, đây là chúng hội Cư sĩ, đây là chúng hội Sa-môn. Tại những nơi này, ta nên cư xử như thế này, đứng như thế này, ngồi như thế này, nói như thế này, giữ im lặng như thế này. Đó là Tỳ Kheo hiểu Chúng Hội.
Tỳ Kheo có khả năng nhận biết tốt về người khác? Có thể tự hiểu được những điểm yếu và mạnh của mọi người.
2. Trình bày cụ thể về 7 Pháp giúp đạt được an lạc
2.1 Hiểu đúng về pháp
Hiểu rõ về pháp chính là nắm vững loại hình của mười hai bộ kinh hay còn gọi là “thập nhị bộ chân kinh” - bản chất của những lời Phật dạy được truyền đạt một cách toàn diện nhất.
- Mặc dù đã thấu hiểu được Pháp là hiểu biết mọi lời Phật dạy, nhưng việc này cần phải được sắp xếp thành 12 loại như đã được trình bày ở trên. Vì vậy, chỉ khi học đủ các loại Pháp này, một Tỳ Kheo mới có thể mong được sự bình an thực sự trong lòng mình.
Trong Kinh A-hàm Tăng nhất (quyển 50), cũng khuyến khích việc đọc và ngâm kinh để thực hiện nguyện vọng của mình, đồng thời lựa chọn một bộ kinh để tu hành thường xuyên.
Nhưng đối với người thường dân, hầu như chúng ta không có duyên để dành thời gian học và hiểu biết như các tăng ni, Phật tử. Vậy nên, điều quan trọng là chúng ta chỉ cần làm gì? Hiện nay, vẫn còn quan hệ nhân duyên ít, không có nhiều thời gian để học hết tất cả Pháp của Phật, vì vậy chỉ cần học và hiểu biết Pháp mà Đức Phật dạy dành riêng cho những người cư sĩ.
Điều này có nghĩa là chỉ cần giữ năm giới không giết, không trộm, không tà dâm, không nói dối, không uống rượu và giữ bốn tâm cao đẹp (niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng, niệm Giới), chúng ta có thể đạt được hạnh phúc ngay trong hiện tại và thoát khỏi ba đường khổ, với hy vọng đạt được giải thoát hoàn toàn trong tương lai.
2.2 Hiểu nghĩa
Hiểu nghĩa là việc quan trọng đối với các Tỳ Kheo vì nếu không hiểu rõ ý nghĩa của các Kinh điển, việc tụng kinh mà không hiểu nghĩa sẽ không mang lại nhiều lợi ích. Trong Kinh A-hàm Tăng nhất, đã giải thích rằng nếu tụng kinh mà không hiểu nghĩa lý, không quán sát nghĩa lý thì không tuân theo được pháp đáng tuân theo.
Dù không phải là Tỳ Kheo, nhưng nếu cảm thấy quan tâm và ưa thích, chúng ta có thể tìm hiểu các Kinh để cải thiện cuộc sống. Việc hiểu một phần Phật pháp và áp dụng vào cuộc sống hàng ngày đã giúp nhiều người cải thiện đời sống của họ.
Nghe lời Phật dạy về vô thường và ứng dụng vào cuộc sống giúp chúng ta vượt qua khó khăn mạnh mẽ hơn. Hiểu về nhân quả giúp chúng ta cố gắng làm nhiều việc thiện hơn mỗi ngày.
Biết thời là việc cần thiết sau khi đã hiểu pháp và nghĩa. Tỳ Kheo cần biết khi nào nên tu pháp cao, khi nào nên tĩnh chỉ, khi nào nên thuyết pháp, khi nào nên thiền định để đạt được kết quả tốt nhất.
Học cách tự sắp xếp thời gian và ứng dụng Phật pháp vào cuộc sống hàng ngày giúp chúng ta cân bằng và thảnh thơi hơn, không nên vội vàng tin theo mà bỏ hết mọi thứ để tu hành khi chưa đủ duyên.
Biết tiết độ là việc quan trọng mà mỗi Tỳ Kheo cần thực hiện trong cuộc sống hàng ngày, như ăn uống, đi lại, nói chuyện, giấc ngủ... để duy trì chánh niệm và tỉnh thức. Điều này giúp họ duy trì sức khỏe, tinh thần ổn định và tiến bộ hơn trong tu tập chánh niệm.
Phật dạy rằng biết tiết độ là sự tiết chế, điều độ trong sinh hoạt hàng ngày như ăn uống, ngủ nghỉ, nói chuyện... để duy trì chánh niệm và tỉnh thức. Điều này giúp duy trì sức khỏe và hạnh phúc trong cuộc sống.
Biết mình là khả năng tự đánh giá bản thân, hiểu rõ năng lực, sở trường để phục vụ hiệu quả trong cuộc sống và tu tập.
Biết mình là khả năng tự nhận thức về mức độ hiểu biết, kỹ năng và sở trường trong tâm linh, giúp cải thiện tu tập và phục vụ người khác một cách hiệu quả hơn.
Đối với người dân thông thường, 'hiểu biết bản thân' là khả năng tự nhận biết, tự đánh giá ưu nhược điểm của chính mình. Điều này quan trọng vì giúp họ tránh lãng phí thời gian vào những điều họ không giỏi, tập trung vào những mảng họ giỏi nhất để phát triển và truyền cảm hứng cho người khác.
Phật Giáo giải thích: “Tỳ Kheo cần hiểu đây là chúng hội Sát-lợi, đây là chúng Bà-la-môn, đây là chúng hội Cư sĩ, đây là chúng Sa-môn. Ở các nơi đó, họ nên hành động, đứng, ngồi, nói và im lặng theo cách nhất định”.
Điều này không có nghĩa là Phật Giáo chống đối các tôn giáo khác mà là thể hiện sự tôn trọng cho sự đa dạng này. Mỗi Tỳ Kheo cần hiểu đâu là chúng hội Sát lợi, Bà la môn,... và thực hiện theo quy tắc của từng nơi. Đây là biểu hiện của sự thông suốt và khôn ngoan, giúp Phật Giáo dễ dàng tiếp cận mọi nền văn hóa mà không gây xung đột.
Các đệ tử của Phật Giáo không nên xem thường hay không tuân thủ quy tắc khi ở nơi chúng hội của người khác. Chúng ta cần 'nhập gia tùy tục', tức là tôn trọng và tuân thủ quy tắc, luật lệ của nơi mình đến, tránh gây xung đột.
Biết cách sống hòa mình và tôn trọng văn hóa của mọi nơi là kỹ năng sống cần thiết không chỉ đối với các Tỳ Kheo mà còn đối với tất cả mọi người. Việc hiểu và tuân thủ quy tắc địa phương giúp chúng ta tránh rắc rối và bảo đảm một cuộc sống an lành.
Kinh Phật nói: “Biết người là biết người hơn, thắng người kém, khen người xứng đáng, chỉ trích kẻ đáng.”
Điều này ý tứ là phải hiểu rõ người để có cách làm thay đổi họ. Mỗi người đều đặc biệt, nên không thể áp dụng một bài học cho mọi người. Gặp người xứng đáng khen thì khuyên dụ họ, kẻ xứng đáng chỉ trích thì phải nghiêm khắc. Hiểu rõ tình hình và tâm lý người mới giúp họ thay đổi.
Khi nói đến kỹ năng nhận biết một người Phật tử, có bốn đức tính quan trọng: Thân cận thiện sĩ, Thính văn Chánh pháp, Như lý tác ý, Pháp tùy pháp hành. Nhận biết để giúp họ tu tập một cách hiệu quả.
- Nhận biết một người Phật tử không phải để so sánh hay thiên vị mà để hướng dẫn họ thích hợp, giúp họ tu tập và phát triển tâm hồn.
Biết người là biết cách thích nghi để hỗ trợ họ trong việc tu tập và phát triển tâm hồn.