(Mytour) Trong quan điểm Phật Giáo, tự sát không thể giải quyết vấn đề vì nghiệp chưa được trả hết mà đã vội vàng trốn chạy; tưởng rằng mình có thể buông tay nhẹ nhàng, nhưng thực tế là linh hồn sẽ kéo theo một gánh nặng đầy nghiệp lực.
Hiện nay, nhiều người phải đối mặt với áp lực cuộc sống nhưng lại không tin vào luân hồi, cho rằng “chết là hết,” “chết để giải thoát.” Họ không nhận ra rằng đó chỉ là cách “trốn nợ,” và tội lỗi này sẽ khiến họ phải chịu đựng nhiều hơn ở kiếp sau.
Người tự tử giống như một tù nhân tìm cách thoát khỏi ngục tối, nhưng dù có trốn ở đâu, bản án của họ vẫn không thể xóa bỏ. Họ còn phải nhận thêm hình phạt vì tội vượt ngục.
Vậy sau khi chết, những người tự tử sẽ đi về đâu, và quan niệm Phật Giáo về tự tử như thế nào?
Vậy sau khi chết, những người tự tử sẽ đi về đâu, và quan niệm Phật Giáo về tự tử như thế nào?
1. Tội lỗi của người tự sát theo quan niệm Phật giáo.
Khi khám phá thế giới bên kia, những người tự sát sẽ nhận ra rằng linh hồn họ ngay lập tức bị giam giữ, chìm đắm trong nỗi khổ đau không hồi kết. Cần phải hiểu rằng tự tử mang đến ba tội lỗi nặng nề:
1. Bất hiếu với cha mẹ.
2. Tự hủy hoại thân xác, không biết trân trọng cuộc sống mà mình đang có.
3. Sự ngu muội và thiếu hiểu biết.
Thân xác là món quà mượn từ cha mẹ, nên tự tử có nghĩa là bạn đã thiếu họ một khoản nợ. Ngay khi đứa trẻ ra đời, cha mẹ đã ấp ủ bao nhiêu hy vọng: học giỏi, thành đạt, góp phần làm rạng danh gia đình... nhưng giờ đây bạn lại phá hủy mọi công sức của họ.
Mọi thứ bạn sử dụng đều là món nợ với thiên nhiên và cuộc sống, và kiến thức bạn có cũng là từ thầy cô, vậy bạn đang chạy trốn khỏi tất cả các khoản nợ.
Mọi thứ bạn sử dụng đều là món nợ với thiên nhiên và cuộc sống, và kiến thức bạn có cũng là từ thầy cô, vậy bạn đang chạy trốn khỏi tất cả các khoản nợ.
Theo quan điểm Phật Giáo, người tự sát cũng mang tội giết người, tội này thậm chí còn nặng hơn việc giết người khác. Dù bạn chết vì tình, vì nợ nần hay bất kỳ lý do nào, hành động tự sát thể hiện rõ ràng rằng bạn đã phạm tội.
Người tự sát không thể siêu thoát, không nhận được sự che chở nào và rơi vào trạng thái tinh thần hoảng loạn tột độ. Thường thì họ muốn sống, nhưng trong giây phút cận kề cái chết, lại khao khát sống. Do đó, linh hồn không thể bình an rời bỏ thân xác.
Kẻ ngu vẫn nghĩ rằng chết là hết mọi muộn phiền, kết thúc mọi lo âu... nhưng họ không biết rằng sau khi tự sát, nỗi khổ đau sẽ gấp vạn lần hơn khi còn sống. Thân người là khó có được; nếu bạn bỏ mạng một cách vô nghĩa, rất khó để đầu thai trở lại làm người. Do đó, hành động tự tử thực sự là một sự ngu dốt.
2. Sau khi tự sát, họ sẽ phải trải qua việc lặp lại cảnh tự sát liên tục.
Theo Phật Pháp, vẫn tồn tại cuộc sống sau cái chết và sự tái sinh. Đối với những người đã tự sát, họ phải trải qua cái chết của kiếp trước một lần nữa mỗi ngày vào giờ đã định.
Ví dụ, nếu anh A đã nhảy lầu tự sát vào lúc 2 giờ chiều, sau khi chết, linh hồn anh sẽ bị giam cầm trong đau khổ và quay trở lại nơi mình đã tự sát. Hàng ngày, vào đúng giờ mà anh đã tự hủy, anh sẽ trở lại ngôi lầu đó để tái diễn cảnh tự sát. Nếu anh sống đến 70 tuổi nhưng tự sát ở tuổi 40, thì trong 30 năm tiếp theo, mỗi ngày anh đều phải nhảy lầu cho đến khi tuổi thọ kết thúc.
Hơn nữa, mỗi ngày, những cảm giác thống khổ của khoảnh khắc tự sát sẽ trở lại, cộng thêm những đau đớn thể xác, hoàn toàn giống như lúc trước. Ngoài thời gian đó, linh hồn anh bị giam giữ trong khu vực “Phạm nhân tự sát” để chịu hình phạt ở địa ngục. Trong kinh Phật có sáu cõi: Trời, Người, Atula, Địa ngục, Ngạ quỷ, Súc sinh. Hầu hết những người tự sát sẽ bị đẩy về cõi Ngạ quỷ, nơi rộng lớn vô biên, được chia thành nhiều khu vực.
Theo quan niệm Phật Giáo, sau khi chết và chịu hình phạt cho hành động tự sát, họ sẽ tiếp tục xuống các địa ngục lớn nhỏ để chịu hình phạt, giống như mô tả trong kinh Địa Tạng… cho đến khi nghiệp chướng được giải trừ, họ mới có thể tái sinh. Nhưng tái sinh vào đâu thì còn tùy thuộc vào nghiệp của họ.
Theo quan niệm Phật Giáo, sau khi chết và chịu hình phạt cho hành động tự sát, họ sẽ tiếp tục xuống các địa ngục lớn nhỏ để chịu hình phạt, giống như mô tả trong kinh Địa Tạng… cho đến khi nghiệp chướng được giải trừ, họ mới có thể tái sinh. Nhưng tái sinh vào đâu thì còn tùy thuộc vào nghiệp của họ.
Khu vực “Vong tự sát” rất u ám, ẩm ướt và bốc mùi khó chịu. Tâm hồn nơi đây tràn đầy oán hận, tiếng khóc bi thương vang vọng không ngừng… chẳng có gì cả, không có nhà, giường, ti vi, tiệc tùng hay thức ăn... chỉ còn lại nỗi khổ đau và tiếng khóc.
Đó là lý do tại sao có những âm thanh “vong não” ở những nơi nào đó, dù không ai nhìn thấy họ. Nếu ở đâu đó từng xảy ra tự sát, linh hồn sẽ quay về để tái diễn cảnh tự sát của mình mỗi ngày.
Vì vậy, người ta thường nói rằng “nơi người tự sát thường nghe thấy tiếng khóc than, rên rỉ" dù không thấy bóng dáng ai. Đó là vì linh hồn tự sát phải quay về để diễn lại cảnh tự tử, chìm trong tâm niệm bi thương lúc hủy hoại bản thân....
3. Người chết do tự sát cần tìm một người thay thế để đầu thai.
Một người có ý định tự sát thường là kẻ đã gây ra oan trái cho người khác trong quá khứ, khiến họ phải chịu đựng đau khổ, rơi nước mắt mà không thể biện minh. Chính sự thiếu khả năng biện bạch này khiến họ hành động để thu hút sự chú ý của người khác.
Qua sự chú ý đó, người ta sẽ hiểu được tâm trạng của người tự sát. Do vậy, những gì họ đã gieo trong quá khứ là những hạt giống không tốt, dẫn đến việc nhận lại quả báo đau khổ trong hiện tại.
Nếu trong khoảng thời gian đó có bất kỳ sự kiện nào làm dậy lên nỗi buồn, sự tức giận hoặc oan ức trong tâm trí người có ý định tự sát, thì rất có thể họ sẽ thực hiện hành động đó.
Trong cuộc sống, ai mà không phải trải qua nỗi phiền muộn và đau khổ? Những ai giữ gìn Thân – Khẩu – Ý tốt lành sẽ sống an vui. Đau khổ đến từ việc chính mình từng gieo ác nghiệp. Khi phải trả quả báo ác, không ai có thể cảm thấy dễ chịu. Vì vậy, chỉ cần có ý nghĩ về tự sát, quỷ sẽ theo dõi để chờ cơ hội mà thế thân.
Chỉ cần một câu nói đùa, quỷ hồn đã có thể nghe thấy và sẽ theo cho đến khi người đó tự sát. Người chết do tự sát phải tìm ra người thay thế thì mới có thể được đầu thai. Đây là quy định ở âm phủ, nhằm trừng phạt những ai không biết trân trọng sinh mạng của mình mà tự kết thúc cuộc đời.
Trong cuộc sống, ai mà không phải trải qua nỗi phiền muộn và đau khổ? Những ai giữ gìn Thân – Khẩu – Ý tốt lành sẽ sống an vui. Đau khổ đến từ việc chính mình từng gieo ác nghiệp. Khi phải trả quả báo ác, không ai có thể cảm thấy dễ chịu. Vì vậy, chỉ cần có ý nghĩ về tự sát, quỷ sẽ theo dõi để chờ cơ hội mà thế thân.
Chỉ cần một câu nói đùa, quỷ hồn đã có thể nghe thấy và sẽ theo cho đến khi người đó tự sát. Người chết do tự sát phải tìm ra người thay thế thì mới có thể được đầu thai. Đây là quy định ở âm phủ, nhằm trừng phạt những ai không biết trân trọng sinh mạng của mình mà tự kết thúc cuộc đời.
Theo quan niệm của Phật Giáo, Thượng thiên có lòng nhân ái, không mong muốn con người tìm đến cái chết. Nếu là trung thần hy sinh vì đất nước hay liệt nữ vì chồng (người phụ nữ giữ trinh tiết), linh hồn sẽ được siêu thoát một cách nhanh chóng. Sự ra đi của họ dựa trên những việc thiện ác đã làm khi còn sống, cho phép họ tái sinh mà không cần tìm người thế chỗ.
Nhưng nếu còn có cơ hội sống mà vì những chuyện nhỏ nhặt mà tìm đến cái chết, hoặc dùng cái chết để gây phiền phức cho người khác, thì đó là trái ngược với lòng từ bi của trời đất.
Linh hồn sẽ từ vị trí trái tim mà ra ngoài, quá trình tử vong sẽ kéo dài hơn. Ngay khi còn sống, máu có thể chảy ngược lại, cơ thể đau đớn như bị dao cắt, ngực và bụng như bị lửa đốt, không thể chịu nổi. Sau nhiều thời khắc, linh hồn mới rời khỏi cơ thể, có người phải chịu đựng trong vài năm, có người hàng trăm năm, hay thậm chí hàng nghìn năm.
Nhưng nếu còn có cơ hội sống mà vì những chuyện nhỏ nhặt mà tìm đến cái chết, hoặc dùng cái chết để gây phiền phức cho người khác, thì đó là trái ngược với lòng từ bi của trời đất.
Linh hồn sẽ từ vị trí trái tim mà ra ngoài, quá trình tử vong sẽ kéo dài hơn. Ngay khi còn sống, máu có thể chảy ngược lại, cơ thể đau đớn như bị dao cắt, ngực và bụng như bị lửa đốt, không thể chịu nổi. Sau nhiều thời khắc, linh hồn mới rời khỏi cơ thể, có người phải chịu đựng trong vài năm, có người hàng trăm năm, hay thậm chí hàng nghìn năm.
Theo luật nhân quả, những ai tự sát mà được tái sinh làm người thường mang khuôn mặt xấu xí (như mắt lồi do treo cổ), hoặc gặp vấn đề về thần kinh như điên loạn.
Những người tự sát bằng thuốc ngủ có thể khác, vì lúc đó linh hồn muốn sống nhưng không thể, trong trạng thái mê man không lối thoát. Nếu được làm người trong kiếp sau, họ thường mắc chứng trầm cảm, u mê, hoặc tự kỷ, cũng là vấn đề liên quan đến tâm lý.
Những người tự sát bằng thuốc ngủ có thể khác, vì lúc đó linh hồn muốn sống nhưng không thể, trong trạng thái mê man không lối thoát. Nếu được làm người trong kiếp sau, họ thường mắc chứng trầm cảm, u mê, hoặc tự kỷ, cũng là vấn đề liên quan đến tâm lý.
Vì vậy, người tự sát không thể nói rằng: mạng sống của tôi, tôi muốn làm gì thì làm. Tôi vui thì sống, cầu xin sống lâu hơn, nhưng khi buồn, tôi sẽ hủy hoại cuộc đời mình.
Dù cho phong ba bão táp hay bao biến cố trong cuộc sống, hãy nhớ rằng: đây là kết quả của những gì bạn đã làm trong quá khứ, và hãy dũng cảm đối diện, vượt qua để tiếp tục.
Nếu cảm thấy quá bế tắc, bạn có thể tụng kinh Chú Đại Bi hàng ngày (bằng tiếng Việt hoặc tiếng Phạn) để giải trừ nghiệp chướng và thoát khỏi khổ đau.
Dù cho phong ba bão táp hay bao biến cố trong cuộc sống, hãy nhớ rằng: đây là kết quả của những gì bạn đã làm trong quá khứ, và hãy dũng cảm đối diện, vượt qua để tiếp tục.
Nếu cảm thấy quá bế tắc, bạn có thể tụng kinh Chú Đại Bi hàng ngày (bằng tiếng Việt hoặc tiếng Phạn) để giải trừ nghiệp chướng và thoát khỏi khổ đau.
Minh Minh