Bức tranh về nhà tù tỉnh Sơn hiện ra trong không gian tối mịt với những âm thanh quen thuộc vang lên, tạo ra một cảm giác cô đơn và hoang vắng. Tiếng trống thu không, tiếng kiểng mõ đều đặn, nhưng không gian lại rất trống trải và lạnh lẽo. Nguyễn Tuân đã sử dụng âm thanh và màu sắc để mô tả cảnh tượng tĩnh lặng và u ám của ngục tù, đồng thời tạo ra sự đối lập với hình ảnh rực rỡ của ngôi sao Hôm, làm nổi bật hình tượng của Huấn Cao trong màn đêm u ám.
Khung cảnh của nhà tù tỉnh Sơn hiện lên trong không gian tối mịt, với tiếng trống thu không và tiếng kiểng mõ như là những âm thanh thường ngày, tạo ra một không khí yên tĩnh và u ám. Tuy nhiên, một điểm sáng lấp lánh của ngôi sao Hôm xuất hiện như một biểu tượng cho sự sáng lên trong bóng tối, làm nổi bật hình ảnh của Huấn Cao trong môi trường u ám của nhà tù. Nguyễn Tuân đã sử dụng các kỹ thuật mô tả để tạo ra sự đối lập giữa cái tĩnh lặng và sự sáng sủa, từ đó tạo ra một bức tranh sống động về cuộc sống trong nhà tù.
https//Mytour/chu-nguoi-tu-tu-nguyen-tuan-e135.html
Quản ngục hiện lên với hình dáng im lặng, đầy suy tư và lo âu. Dường như người quản ngục đang trầm tư về cuộc sống của mình giữa bóng tối của nhà tù, nơi mà con người bị buộc tội và nhân cách bị ràng buộc, đang khao khát cái đẹp. Quản ngục kính trọng và ngưỡng mộ Huấn Cao vì tài năng và phẩm chất anh hùng, lặng lẽ tiếc nuối cho một nhân cách lớn sắp phải đối mặt với tử thần. Ánh nhìn của người quản ngục hướng về ngôi sao Hôm cũng là việc hướng về cái đẹp, cái cao cả của tâm hồn. Vì vậy, giữa bóng tối của nhà tù, người quản ngục vẫn tồn tại với vẻ đẹp của con người lương thiện, khao khát cái đẹp và tôn trọng những người có tài năng, như một giai điệu trong trẻo giữa một bản nhạc với những âm thanh lộn xộn, rối loạn. Thể hiện được tâm trạng này của người quản ngục, Nguyễn Tuân càng làm nổi bật thêm vẻ sáng của Huấn Cao. Chính tài năng và phẩm chất anh hùng của Huấn Cao đã thức tỉnh một tâm hồn từ lâu bị lãng quên trong bóng tối để tìm thấy trái tim của sự đồng cảm và tri âm, tri kỉ. Có thể đó cũng là một ngôi sao sáng giữa bóng tối của đêm?
Đoạn văn kết hợp giữa cảnh vật và tâm trạng. Cảnh vật được minh họa thông qua tâm trạng, và tâm trạng được thể hiện từ cảnh vật. Nghệ thuật văn chương của Nguyễn Tuân kết hợp với việc sử dụng từ ngữ cổ điển như: nội cỏ, thành phú, tiếng kiểng, tiếng mõ canh đã tạo ra không khí đặc biệt của câu chuyện, khiến độc giả quay lại thời kỳ xa xưa. Đoạn văn mang đậm hơi thở cổ điển với văn phong tinh tế và uyên bác. Chỉ qua một đoạn văn ngắn, Nguyễn Tuân đã thổi vào lòng người chút hồn xưa.