Đề bài: Trong bài thơ Sóng - Xuân Quỳnh, có ý kiến cho rằng: “Đó là cái tôi giàu hoài bão, khát khao sống, lòng yêu chân thành”. Suy ngẫm của anh (chị) về quan điểm trên.
Thảo luận về cái tôi trong bài thơ Sóng có ý kiến cho rằng: 'Đó là cái tôi giàu hoài bão, khát khao sống, lòng yêu chân thành', hãy phân tích và chứng minh điều đó.
I. Kế hoạch Từ nhận định về cái tôi trong bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh, hãy bình luận về ý kiến: 'Đó là cái tôi giàu hoài bão, khao khát sống, khao khát yêu chân thành':
1. Mở đầu:
- Giới thiệu về tác giả và tác phẩm.
- Tổng quan và đánh giá về quan điểm: 'Đó là cái tôi giàu hoài bão, khao khát sống, khao khát yêu chân thành'.
2. Nội dung chính:
2.1. Thấu hiểu quan điểm:
- Cái tôi: Là nét đặc trưng của tâm hồn, tư duy, và cảm xúc của tác giả thể hiện qua phong cách sáng tạo, độc đáo.
- Khao khát sống: Sự mong đợi và khát khao trải nghiệm cuộc sống đúng chất.
- Khao khát yêu chân thành: Nhu cầu tình cảm chân thành và tốt đẹp.
a) Cái tôi giàu hoài bão: b) Cái tôi khao khát tình yêu chân thành:2.3. Tổng kết: 3. Kết luận:
II. Mẫu bài văn Từ nhận định về cái tôi trong bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh, hãy bình luận về ý kiến: 'Đó là cái tôi giàu hoài bão, khao khát sống, khao khát yêu chân thành':
1. Bài văn Từ nhận định về cái tôi trong bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh, hãy bình luận về quan điểm: 'Đó là cái tôi giàu hoài bão, khao khát sống, khao khát yêu chân thành' hoặc số 1
Xuân Quỳnh, một nhà thơ nữ nổi tiếng trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, nổi bật với hồn thơ nữ tính, tâm trạng sâu sắc về tình yêu. Bài thơ đặc sắc của bà, như 'Sóng' từ tập 'Hoa dọc chiến hào', được giới thiệu với quan điểm 'cái tôi giàu hoài bão, khao khát tình yêu chân thành'.
Khái niệm 'cái tôi' trong văn học là tâm huyết, tính cách, cảm xúc, suy nghĩ của tác giả về cuộc sống. 'Khao khát sống' biểu hiện mong muốn tự do, không che giấu bản thân vì người khác. 'Khao khát tình yêu chân thành' là ước ao về tình yêu sâu sắc, mong tìm kiếm sự thấu hiểu và hạnh phúc lâu dài. Xuân Quỳnh, trải qua những biến cố tình cảm, mong muốn yêu thương chân thành và sống trọn vẹn vì tình yêu.
Bài thơ tạo nên không khí trữ tình qua hình tượng sóng. 'Cái tôi giàu hoài bão' được thể hiện rõ từ dòng thơ đầu tiên:
'Dữ dội và dịu dàng
Sôi động và yên bình
Dòng sông tự tìm lối
Sóng dạo chơi khắp biển'
Trong hai câu thơ mở đầu, Xuân Quỳnh tận dụng tình huống tương phản của sóng: Nhiệt huyết - thanh nhã, sôi động - tĩnh lặng. Tình cảm này nhắc nhở đến hình ảnh của người phụ nữ khi yêu. Họ có thể đầy nhiệt huyết, thậm chí ồn ào và xôn xao trong tình cảm, nhưng cũng biết yên bình, thanh nhã, như dòng sông tự tìm đường. Đôi khi, họ không hiểu rõ về bản thân, nhưng vẫn không ngừng tìm kiếm hạnh phúc trong tình yêu. Họ muốn có một tình yêu đồng điệu, tìm ra niềm vui và sự thấu hiểu. Đó là khát vọng sống, khát vọng tỏa sáng bản thân khi yêu, cũng chính là cái tôi của tác giả.
Vượt lên trên khao khát sống là mong đợi về tình yêu, mãnh liệt và chân thành. Qua bài thơ, tác giả thể hiện những khát khao này. 'Nơi sóng bắt đầu nổi lên' và 'Sóng bắt đầu từ gió/Gió bắt đầu từ đâu?' là những nghi vấn về nguồn gốc của tình yêu, luôn hiện diện trong ý niệm của tác giả. Bà muốn tìm kiếm giải đáp cho tình cảm, biến khao khát thành hiện thực. Nhưng đối với người phụ nữ đang yêu, đây là một vấn đề khó khăn. Bà chỉ có thể bộc lộ lòng mình để thể hiện sự bối rối, lo lắng: 'Em cũng không rõ nữa/Khi nào ta yêu nhau?'. Tình yêu khiến con người sống trong sự chờ đợi và lo âu. Yêu làm ta hạnh phúc nhưng cũng mang lại mệt mỏi. Đặc biệt là khi nhớ nhung: 'Lòng em nhớ đến anh/Cả trong giấc mơ vẫn tỉnh'. Nỗi nhớ được nhà thơ thể hiện mạnh mẽ, không dấu hiệu của sự e sợ, bởi đó là những cảm xúc sâu sắc lâu nay giữ kín, không thể che giấu. Tình cảm đó ghi sâu vào tâm hồn, trái tim tác giả đến cả trong giấc mơ. Tình yêu đầy chân thành và mãnh liệt khiến con người đắm chìm không chỉ trong những hoạt động hàng ngày mà còn trong giấc mơ, chỉ nghĩ về 'một phương' là 'anh'.
Nhiều câu hỏi được đặt ra nhưng không có câu trả lời, nhưng nhà thơ vẫn giữ hy vọng về một tình yêu trong mơ: 'Ai cũng tới bờ, dù muôn trùng chông gai'. Bà sử dụng hình ảnh của sóng để nói về những khó khăn, thách thức trong mối quan hệ. Tuy nhiên, tác giả tin rằng, qua tình cảm chân thành, chúng ta sẽ tìm thấy bến bờ hạnh phúc của riêng mình. Câu hỏi cuối cùng là nỗi băn khoăn về việc tình yêu có thể tồn tại mãi mãi, bất tử. Sau những cay đắng và ngọt ngào, không ai đảm bảo rằng chúng ta có thể giữ được tình yêu một cách trọn vẹn, không bị ảnh hưởng bởi bất cứ điều gì. Vì thế, tác giả đặt ra câu hỏi
'Làm cách nào để tan ra
Trở thành hàng trăm con sóng nhỏ
Trong lòng đại dương tình yêu
Đến khi nghìn năm vẫn ùa về'.
Tất cả suy nghĩ, câu hỏi, trải nghiệm về tình yêu của Xuân Quỳnh thể hiện khao khát tình yêu chân thành, mãnh liệt vô hạn. Bài thơ 'Sóng' lấy cảm hứng từ hình ảnh sóng biển để diễn đạt mong muốn được sống, khát vọng tình yêu của nhà thơ. Đây là ước ao chính đáng của phụ nữ: Muốn yêu và được yêu, muốn tỏa sáng trong tình yêu, muốn đắm chìm, trung thành với một tình yêu chân thành và bất diệt.
Trong bài 'Tự hát', Xuân Quỳnh曾 viết:
'Em quay về theo đúng bản năng trái tim em
Là máu thịt, cái chết là điều tất yếu
Dừng lại khi cuộc sống hết thở
Nhưng vẫn yêu anh dù đã rời bỏ'.
Tình yêu, dù giản dị nhưng lại là điều khó giải thích nhất trong cuộc sống. Nó mang đến cho con người đủ loại cảm xúc - hạnh phúc, lo âu, và đau khổ. Tuy nhiên, vẫn có người dám đặt cảm xúc của họ vào một cuộc đua tình cảm để tìm kiếm nửa kia làm đầy trái tim. Mỗi người có cái tôi riêng, lối sống và tư duy độc đáo, và với Xuân Quỳnh, 'Đó là cái tôi giàu khát vọng sống, khát vọng yêu chân thành' - rõ ràng nhất trong tác phẩm 'Sóng'.
'Sóng' là sản phẩm của cảm xúc thực tế từ chuyến đi đến vùng biển Diêm Điền. Trong tác phẩm này, chúng ta không chỉ bắt gặp nhiều tâm trạng và cảm xúc của người con gái đầy tình yêu, mà còn thấy rõ cái tôi đậm nét của Xuân Quỳnh - một tâm hồn trữ tình và mạnh mẽ, sẵn lòng hy sinh cho tình yêu và đối mặt với xã hội. Bà không ngần ngại bày tỏ tình cảm, không sợ bứt phá xiềng xích xã hội để thể hiện chân tình. Xuân Quỳnh, mặc dù là phụ nữ, nhưng tâm hồn bà không bị gì ràng buộc, bà đi tìm kiếm hạnh phúc trong cuộc sống và tìm đến nguồn gốc của tình yêu.
'Mạnh mẽ và dịu dàng, ồn ào và yên bình, sông không hiểu được bản thân mình, sóng đến tận bể'
Con người, dù trái tim bé nhỏ, nhưng khao khát lớn lao. Vì muốn sống đúng với bản thân, hiểu được và được yêu thương, con sóng đã bắt đầu cuộc hành trình khó khăn để tìm kiếm hạnh phúc. Hình ảnh con sóng và nhân vật trong tác phẩm gắn liền với nhau - trạng thái của con sóng là cảm xúc của nhân vật trong tình yêu. Sóng có thể dữ dội, có thể êm đềm, giống như con người. Sóng cảm nhận, suy nghĩ, giống như con người. Và cơn sóng mạnh mẽ ấy không thể chịu đựng sự hạn chế của sông, mà muốn vượt qua để tìm đến biển lớn - nơi tình yêu bắt đầu và kết thúc:
'Trước vô vàn sóng biển
Em suy ngẫm về anh, em
Ngẩng đầu nhìn bức tranh
Đâu nơi sóng bắt đầu?'
- Sóng bắt nguồn từ gió
Gió thổi từ đâu tới?
Em không rõ nữa đâu
Khi nào ta trót yêu nhau'
Có vẻ như khao khát ấy không tuân theo bất kỳ quy luật nào, không thể định hình hay định rõ. Em đắm chìm trong việc tìm kiếm nguồn gốc của tình yêu, nhưng cuối cùng lại bất lực vì tình yêu không có hình dạng, không thể định nghĩa. Đặc biệt, chỉ trái tim em mới cảm nhận được, là tình yêu, nhưng cảm giác ấy lại khiến mọi giác quan rung động vì hạnh phúc. Cuộc sống của em dài dằng, những cảm xúc dâng trào rồi lại trôi qua không biết bao lần. Đôi khi em cảm thấy ốm, tim đập liên tục, khuôn mặt đỏ bừng, chỉ cần nghe về anh là tim em lại rộn ràng. Em không biết từ bao giờ mình bắt đầu như thế, chỉ biết rằng cảm giác đó ngày càng mạnh mẽ, đôi khi em không kiểm soát được.
'Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt sóng
Ôi con sóng tìm bờ
Ngày đêm không ngủ được
Trái tim nhung nhớ anh
Cả trong giấc mơ vẫn tỉnh'
Khi em đưa trái tim mình cho anh, em trở nên khác biệt. Tình yêu dành cho anh làm em say đắm, trở thành tù nhân của những cảm xúc mà em tự tạo ra. Mỗi ngày không gặp anh, nỗi nhớ vẫn quấy rối em, hình bóng anh bám sát trong tâm trí, không chịu rời đi. Nỗi nhớ làm cho thời gian và không gian trở nên mơ hồ, nó lan tỏa như những đợt sóng trên biển, đôi khi lại mạnh mẽ như những cơn sóng thần đe dọa, làm em mệt mỏi. Em không thể ngủ, và khi nào rơi vào giấc mơ, em cũng thấy hình bóng anh. Em nhìn thấy anh, em và một tương lai không xa:
'Dù đi về phương Bắc
Hay lạc về phương Nam
Bất kỳ nơi đâu em đều suy nghĩ
Về anh - một phương
Bên ngoài biển lớn kia
Trăm nghìn con sóng đều tới bờ
Không có khoảng cách làm chúng ngừng lại'
Trong khoảnh khắc mơ mộng, đôi mắt em lạc vào vô tận, lúc ấy em suy nghĩ về tương lai của mình. Có thể một ngày nào đó số phận chia đôi ta, hoặc có thể một hiểu lầm khiến chúng ta xa cách, nhưng dù ở nơi nào, trái tim em vẫn dành cho anh. Nếu anh không thể ở gần, em sẽ bước về phía đó, không để anh đợi lâu, trái tim này đã thuộc về anh mãi mãi.
'Cuộc đời trôi qua dài
Năm tháng vẫn trôi đi
Biển rộng bao la ấy
Mây vẫn bay xa xôi
Làm sao có thể tan biến
Giữa hàng nghìn sóng nhỏ
Trên biển tình lớn kia
Vỗ mãi không ngừng.'
Bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh là một tác phẩm nổi tiếng, nằm trong nhóm tác phẩm đặc sắc của nhà thơ. Trong bài làm văn về cảm nhận về cái tôi trong Sóng, ý kiến 'Đó là tâm hồn giàu khát vọng sống, khao khát yêu chân thành' đã được nhấn mạnh. Thầy cô và học sinh cũng có thể tìm hiểu thêm với các bài làm văn mẫu như Hình tượng sóng và tôi trong bài thơ Sóng, Phân tích hình tượng sóng trong Sóng, Phân tích bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh, Phân tích bài thơ Sóng để làm nổi bật quan điểm về tình yêu của Xuân Quỳnh, Ý nghĩa của tựa đề bài thơ Sóng hoặc phần Soạn bài Sóng,...