1. Bài mẫu số 1
2. Bài mẫu số 2
3. Bài mẫu số 3
Đề bài: Em hãy phân tích về cảm xúc của Tế Hanh trong bài thơ Quê hương
Đánh giá về cảm xúc Tế Hanh trong bài thơ Quê hương
1. Đánh giá về cảm xúc Tế Hanh trong bài thơ Quê hương, mẫu số 1:
Bài thơ bắt đầu bằng sự giới thiệu tinh tế, thể hiện sự hiểu biết sâu sắc về giá trị của nghề chài trong làng quê:
Làng mình, nơi mà nghề chài lưới đã làm nên tất cả.
'Nghề chài lưới' đã tồn tại từ thời xa xưa, là niềm đam mê của những người ngày đêm ra khơi. Tình yêu quê hương không chỉ là trách nhiệm, mà còn là sức mạnh đưa họ vượt qua khó khăn. Từ câu đầu tiên, bức tranh thơ mở ra với những chi tiết sống động, làng chài như một thế giới riêng biệt, lẻ loi giữa bản đồ cảm xúc.
Dưới bức tranh bình minh tươi sáng, gió nhẹ làm cảm nhận hồn trai tráng của người làng. Chiếc thuyền nhẹ nhàng di chuyển như một chú tuấn mã tinh tế, với chiếc buồm to bằng mảnh hồn làng. Họ như những nhạc công biểu diễn sự hòa mình với biển cả, với cuộc sống làng chài hùng vĩ.
Con thuyền là hình ảnh của sự kiên trì và vững mạnh, cánh buồm là tượng trưng cho tinh thần làng chài. Từ buồm vươn lên cao, ta nhìn thấy khao khát vươn tới xa xôi. Cánh buồm, như mảnh hồn, vươn cao, 'rướn thân trắng' để thu góp gió biển, làm thuyền vượt qua mọi trở ngại. Họ là những nghệ sĩ tài ba của đại dương.
Bức tranh thơ đầy ắp chi tiết sống động về cuộc sống làng chài, tiếng ồn ào của bến đỗ, cảnh tâp nập khi ghe về, và đặc biệt là hình ảnh cá đầy ghe với thân bạc trắng. Họ là những người lao động khẩn trương, yêu đời và tràn đầy năng lượng. Bức tranh thơ vẽ nên sức sống mạnh mẽ của họ giữa đại dương bao la.
Dân làng chài, da ngăm nắng, thân hình hòa quyện với vị mặn xa xăm,
Một cảm giác sâu lắng, nồng thắm như làn hương biển.
Tác phẩm phân tích tình cảm của Tế Hanh trong bài thơ về Quê hương mang đến những suy nghĩ sâu sắc về tình quê, về biển cả và những giấc mơ xa xăm.
Bằng cách tạo hình ảnh từ cảm xúc, từ thính giác và khứu giác, bài thơ mở ra một thế giới mới về cuộc sống làng chài, những hình ảnh độc đáo và mới lạ đến bất ngờ.
Chiếc thuyền nằm yên bến mồi, lắng nghe chất muối thấm đều trong hơi thở của vùng biển,
Một hình ảnh tĩnh lặng, nhưng cảm nhận sâu sắc về sự sống của biển cả.
Về phần Đánh giá tâm lý của Tế Hanh trong bài thơ Quê hương, các bạn có thể khám phá thêm về Hình ảnh cộng đồng ngư dân qua bài thơ Quê hương hay Hiểu sâu về tâm hồn Tế Hanh qua bài thơ Quê hương để nâng cao khả năng văn viết.
2. Đánh giá tâm lý của Tế Hanh trong bài thơ Quê hương, phiên bản số 2:
Ký ức về quê hương trong những khoảnh khắc xa cách trở thành nguồn cảm xúc dồn dập, sáng tạo suốt đời của Tế Hanh. Làng chài nghèo bên dòng sông Trà Bồng, bên cạnh biển xanh mênh mông, là nguồn cảm hứng phong phú cho thơ tâm hồn của ông. Nơi này trở thành điểm mốc quan trọng để ông viết nên những bài thơ sâu lắng, đằm thắm. Quê hương, trong khoảnh khắc cảm xúc đó, là sự thành công khởi đầu tươi sáng.
Có thể nhà thơ đã viết bài Quê hương với trái tim tràn đầy tình yêu thương với thiên nhiên hùng vĩ, lòng trân trọng con người lao động tràn đầy năng lượng, qua những ký ức ấm áp nhất. Như hiện diện sống động trước mắt ta: khi gió nhẹ thoảng, bình minh tô đỏ bầu trời; người đàn ông trung niên làng chài lái thuyền đi câu cá, hình ảnh chiếc buồm trắng gió phồn thổi:
Con thuyền nhẹ nhàng đi như đàn thiên nga.
Chèo mái mạnh mẽ, vượt lên trên sóng cao.
Cánh buồm trắng tinh khôi như tâm hồn làng quê.
Thân thuyền rộng lớn, ôm trọn gió biển.
Tình cảm với quê hương của Tế Hanh trong bài thơ Quê hương
Giữa không gian bao la của trời đất, hình ảnh chiếc thuyền tỏ ra mạnh mẽ, tự tin, chinh phục bước sóng dài, biển rộng dưới bàn tay khéo léo của những người trẻ đầy sức sống như con thiên nga. Bằng từ ngữ sống động, nhà thơ đã mô tả tư thế kiêu hãnh của họ trước thách thức của biển cả. Lời thơ trôi đi như cùng với con thuyền, cùng với cánh buồm trắng tinh khôi! Tế Hanh cảm nhận cuộc sống lao động của làng quê với trái tim trung thành, mộng mơ, và đó là lý do khiến ông liên tưởng: Cánh buồm trắng tinh khôi như tâm hồn làng quê. Tất cả những tình cảm cao quý, niềm hy vọng mưu sinh của người lao động được gửi gắm trong đó. Cảnh vui tươi của những ngày gặp mặt, khi công trình lao động được đền đáp, cũng được mô tả một cách sôi nổi:
Ngày hôm sau, sôi động bên bến.
Dân làng tấp nập đón thuyền về.
Dưới bức trời biển êm đều, ghe tràn đầy cá.
Những chú cá tươi ngon mê đắm với thân bạc trắng.
Trong đoạn trước, khi mô tả hành trình mạnh mẽ vượt trường giang của đoàn thuyền, lời thơ như băng qua, phô diễn sức mạnh. Đến đoạn này, âm điệu thơ trở nên nhẹ nhàng, hòa mình vào niềm vui của dân làng, theo những chiếc thuyền êm đều trở về và nằm yên trên bến. Chính từ đây, những câu thơ tuyệt vời nhất, tinh tế nhất về quê hương xuất hiện:
Người làng chài da ngăm rám nắng.
Thân hình hòa mình với vị biển xa xăm.
Thuyền nằm im bến sau chuyến mỏi mệt.
Muối biển thấm vào từng vết thớ vỏ.
Chỉ người con của biển cả mới sáng tạo được những câu thơ như thế. Tế Hanh như tạo dựng tượng đài sống động về người làng chài giữa thiên nhiên hùng vĩ, với hình thức, màu sắc và hương vị không thể phai nhòa. Tượng đài nồng thắm như vị biển xa xăm - vị muối mặn của khơi lớn, của những đường chân trời xa xôi mà họ thường đối mặt. Muối biển ấy thấm vào cả thân hình người làng chài quê hương, thấm vào thớ vỏ chiếc thuyền hay thấm sâu vào làn da, vào tâm hồn của Tế Hanh, tạo nên niềm cảm xúc huyền bí, kỳ diệu. Một tâm hồn như thế khi nhớ về quê hương không bao giờ trở nên nhạt nhòa, tầm thường. Hình ảnh của quê hương đã trở thành những ký ức quấn lấy, gọi mời: Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá - câu thơ cuối cùng mở ra tâm hồn chân thành, chân thực của Tế Hanh.
Quê hương của Tế Hạnh như một giai điệu trong trẻo, đầy cảm xúc về làng chài mà ông từng ôm ấp, ru vỗ trong tuổi thơ. Bài thơ đã góp phần làm phong phú tình yêu quê hương trong lòng mỗi người đọc.
3. Đánh giá về tình cảm của Tế Hanh trong bài thơ Quê hương, mẫu số 3:
Tình yêu quê hương là một cảm xúc thiêng liêng và quý phái. Tế Hanh không ngoại lệ, quê hương luôn là nguồn cảm xúc dồi dào trong sự sáng tác thơ của ông, nhất là trong khổ cuối của bài 'Quê hương':
'Giờ xa cách, lòng tôi nghĩ về
Màu nước biển, cá bạc, chiếc buồm trắng
Thuyền chạy rộn ràng sóng xô đều
Tôi thấy nhớ cái mùi biển mặn kỳ diệu'
Nếu không có những câu thơ cuối này, ít người biết rằng 'Quê hương' được sáng tác trong cảm xúc xa cách, trong niềm nhớ mãi không nguôi. Tế Hanh đưa người đọc đến với làng chài qua những hình ảnh sống động: màu nước, cánh buồm, thuyền, cá bạc,... và những hình ảnh này càng làm cho nỗi nhớ trở nên sâu sắc, in đậm hình ảnh quê hương xa xôi trong tâm trí tác giả. Đọc khổ thơ mà ta cảm nhận được sự lung linh, ánh sáng tinh khiết tỏa ra từ bức tranh quê hương, được tạo nên từ tình yêu sâu sắc và thiết tha của Tế Hanh. Cảm xúc ấy như một loại muối biển thấm sâu vào từng đường vết, từng tế bào, tạo nên một tác phẩm nghệ thuật rực rỡ, phát quang từ tình cảm quê hương thiêng liêng, đong đầy. Mặc dù bài thơ đã kết thúc, nhưng hình ảnh về quê hương, về cảnh đẹp và con người, cũng như tình yêu quê hương của Tế Hanh vẫn còn đọng mãi, vẫn vang lên như một giai điệu bất tử. Tình cảm đó như chất muối, thấm sâu vào những câu thơ, trở thành một phần tận cùng, lặng lẽ nhắc nhở về những kỷ niệm của một làng chài ở xa biển, về trái tim yêu quê sâu sắc, của một người con xa quê. Khổ thơ là điểm nhấn, là yếu tố quan trọng tạo nên giá trị bền vững của tác phẩm 'Quê hương'.