
Đôi khi, một hành động tốt có thể mang lại những hậu quả không mong muốn.
Việc giới hạn tiếp xúc với thông tin có thể tránh được những tác động tiêu cực.
Phức cảm cứu rỗi, còn được gọi là savior complex, là một trạng thái tâm lý khiến cho một người tin rằng họ có khả năng và nghĩa vụ cứu giúp người khác, kể cả khi họ không cần sự giúp đỡ. Việc áp đặt suy nghĩ và hành động của người cứu rỗi lên người được cứu rỗi là điểm quan trọng để nhận ra hiện tượng này.
Mặc dù không thể xác định chính xác thời điểm ra đời của thuật ngữ này, nhưng từ những năm 40 của thế kỷ trước, từ 'savior complex' đã xuất hiện trong các tác phẩm văn học, và từ những năm 50, 60, nó đã xuất hiện trong các tài liệu về tâm lý học và phân tâm học ở phương Tây.
Ngày nay, phức cảm cứu rỗi không chỉ được xem là một hiện tượng tâm lý, mà còn được hiểu như một hiện tượng chính trị và xã hội. Cách tiếp cận này có thể được sử dụng để phê phán một số chương trình nhân đạo hay giảm nghèo của phương Tây.
Vào thế kỷ trước, khi các đế quốc mở rộng lãnh thổ và thâu nạp thuộc địa, một trong những lý do mà họ sử dụng để biện minh cho hành động của mình là họ đang 'khai hóa' và giúp đỡ dân của thuộc địa trở nên 'văn minh' hơn. Để làm điều đó, họ ép buộc nhân dân thuộc địa phải chấp nhận các giá trị văn hóa, xã hội, và kinh tế của phương Tây với niềm tin rằng những giá trị đó là tốt nhất, phù hợp nhất cho tất cả mọi người.
Dù có ý định tốt, nhưng chính quyền thực dân thực hiện điều này để củng cố địa vị và quyền lợi của mình, chứ không vì ý định cải thiện cuộc sống cho những người mà họ cho là thấp kém.