Phát hiện bạn đang tự trò chuyện với chính mình? Dù hành động này thể hiện sự tự chăm sóc tốt, nhưng cũng có thể gây rối loạn cuộc sống của bạn và của những người xung quanh vào một số trường hợp. Có nhiều cách để ngừng tự trò chuyện với bản thân và suy ngẫm về lý do bạn lại làm như vậy.
Cách đánh giá Tự nói chuyện với Chính mình
Phân biệt giọng nói của bạn và giọng khác. Nếu bạn nhận ra rõ ràng một giọng nói không phải của bạn, hãy tham khảo ý kiến của chuyên gia tâm lý vì điều này có thể là dấu hiệu của một vấn đề nghiêm trọng về tâm lý.

- Để biết được đó có phải là giọng nói của bạn không, hãy xem bạn có ý thức về nó không. Nếu bạn không nhớ rõ về giọng nói đó (ví dụ như đang nghĩ gì, làm gì và nói gì khi có ý thức không), và nếu bạn không có bất kỳ gợi ý nào về những gì giọng nói đó sẽ nói tiếp theo, thì có thể đó là dấu hiệu của một vấn đề tâm lý như rối loạn tâm thần, trầm cảm hoặc chứng bất ổn tâm thần.
- Một số dấu hiệu khác của rối loạn tâm thần bao gồm nghe nhiều hơn một giọng nói, trải qua suy nghĩ phi ngôn ngữ, ảo tưởng, mùi vị, hương thơm và tiếp xúc với cơ thể mà không tồn tại; nghe giọng nói như trong mơ mà có cảm giác thực tế; nghe nhiều giọng nói suốt cả ngày và ảnh hưởng tiêu cực đến hoạt động hàng ngày của bạn (ví dụ như trở nên cô lập, không thể tương tác với người khác hoặc bị đe dọa bởi giọng nói đó nếu bạn không tuân theo những gì chúng nói).
- Nếu bạn trải qua bất kỳ triệu chứng nào trong số đó khi tự nói chuyện với chính mình, hãy tìm sự giúp đỡ từ một chuyên gia tâm lý để kiểm soát vấn đề tâm thần tiêu cực đó ảnh hưởng đến cuộc sống và sức khỏe của bạn.

Kiểm tra nội dung để biết bạn đang nói gì với chính mình. Bạn đang nói với mình về điều gì? Có phải bạn đang kể lại những sự kiện trong ngày không? Có phải bạn đang lập kế hoạch cho những bước tiếp theo không? Hay là bạn đang nhớ lại những chuyện đã xảy ra gần đây? Hoặc bạn đang tái hiện lại lời thoại từ một bộ phim? Tự nói chuyện với chính mình không hẳn là một thói quen xấu. Việc này giúp bạn sắp xếp suy nghĩ và có thể hỗ trợ trong việc đưa ra quyết định khó khăn, như chọn trường đại học hoặc quyết định tặng quà cho ai đó.

Đánh giá xem bạn tự nói chuyện với chính mình theo hướng tích cực hay tiêu cực. Tự nói chuyện với bản thân một cách tích cực có thể giúp bạn tăng động lực khi cần phải làm một công việc quan trọng, như sẵn sàng cho một buổi phỏng vấn. Nói với chính mình rằng “Tôi có thể làm được!” có thể giúp bạn cảm thấy tự tin hơn trước khi thực hiện một nhiệm vụ quan trọng. Nhưng nếu bạn thường tự phê phán và chỉ trích bản thân, đó có thể là dấu hiệu của một vấn đề tâm lý hoặc tình cảm. Điều này cũng có thể khiến bạn trở nên trầm tư. Nếu thấy rằng bạn thường nói chuyện với bản thân một cách tiêu cực và tập trung vào những điều tiêu cực, hãy cân nhắc tìm sự giúp đỡ từ một chuyên gia tâm lý.

Đánh giá cách bạn cảm thấy khi tự nói chuyện với chính mình. Tính trạng này không phải là điều gì lạ lẫm, nhưng để đảm bảo tâm trí luôn được thoải mái, hãy chắc chắn rằng việc này không ảnh hưởng tiêu cực đến cảm xúc của bạn hoặc cuộc sống hàng ngày. Hỏi bản thân một số câu hỏi như: Mình có thường cảm thấy lo lắng hoặc có cảm giác tự trách mình khi tự nói chuyện với chính mình không? Hay tự nói chuyện với bản thân khiến mình buồn bã, bực tức hoặc lo lắng không? Nếu câu trả lời là 'có', hãy tìm sự giúp đỡ từ một chuyên gia tâm lý hoặc chuyên gia sức khỏe tâm thần để có được sự hiểu biết và hỗ trợ cần thiết.

Đánh giá phản ứng của người khác khi bạn tự nói chuyện với chính mình. Hãy quan sát cách mà người khác phản ứng khi họ nhìn thấy bạn tự nói chuyện với bản thân. Hầu hết mọi người sẽ không quan tâm đến việc này, nhưng nếu bạn nhận thấy có những phản ứng lạ từ họ, có thể đó là dấu hiệu cho thấy họ cảm thấy bất an hoặc lo lắng về bạn. Hỏi bản thân một số câu hỏi như: Mọi người có nhìn mình kỳ lạ khi thấy mình tự nói chuyện không? Hay họ thường yêu cầu mình giữ im lặng? Nếu có, hãy xem xét việc tìm kiếm sự giúp đỡ từ một chuyên gia tâm lý để khám phá và kiểm soát thói quen này.
Dừng Tự nói chuyện với Chính mình

Thừa nhận hành vi của mình. Khi nhận ra bạn đang nói to lên, hãy chấp nhận và nhận thức về hành vi đó. Bạn có thể ghi lại bằng cách đếm số lần bạn phát hiện mình nói to trong ngày. Nhận thức về hành vi này là bước đầu tiên để kiểm soát nó.

Tập trung vào suy nghĩ hơn. Hãy cố gắng giữ cuộc trò chuyện trong tâm trí. Ngay khi nhận ra bạn đang nói to với chính mình, hãy thử chuyển cuộc trò chuyện sang nội tâm. Bạn có thể mím môi lại để không nói to, hoặc thử nhai kẹo để làm miệng bận rộn hơn. Nếu việc suy nghĩ mà không nói ra khó khăn, hãy thử nói bằng miệng nhưng không phát ra tiếng.

Hạn chế việc nói chuyện với chính mình chỉ trong một số tình huống nhất định. Thực hiện điều này khi bạn ở một mình hoặc trong xe. Đặt ra một số quy tắc để hạn chế hành vi này, và thưởng cho bản thân sau mỗi tuần tuân thủ quy tắc đó. Dần dần, giảm số lượng tình huống bạn cho phép mình nói to với chính mình cho đến khi bạn hoàn toàn từ bỏ thói quen này.

Ghi lại những gì bạn đã nói với chính mình. Mua một cuốn sổ tay và ghi chú lại những lúc bạn bắt đầu nói chuyện với bản thân. Bằng cách này, bạn có thể lưu giữ cuộc trò chuyện với bản thân qua văn viết. Thử viết lại suy nghĩ của mình và đưa ra phản hồi hoặc câu trả lời. Hình thức viết có thể giúp bạn sắp xếp suy nghĩ và thay đổi những suy nghĩ tiêu cực.

