Phương tiện di chuyển của người dân tộc thiểu số hiện nay được đề cập trong câu hỏi 5 trang 86 của sách giáo khoa Ngữ văn lớp 7 Tập 2.

Những lời giải này giúp học sinh củng cố kiến thức về Phương tiện di chuyển của các dân tộc thiểu số Việt Nam trong quá khứ, từ sách Cánh diều, tập 2. Hãy tham khảo chi tiết bên dưới.
Nghiên cứu thêm về các phương tiện vận chuyển được sử dụng bởi các dân tộc thiểu số tại Việt Nam hiện nay. Phân tích sự thay đổi trong việc sử dụng các phương tiện này (nếu có) và giải thích nguyên nhân của sự thay đổi đó.
Các loại phương tiện vận chuyển của các dân tộc thiểu số hiện nay - Mẫu 1
- Hiện nay, hầu hết các dân tộc thiểu chơi xổ sốu sử dụng các phương tiện hiện đại như xe máy, ô tô, máy bay…
- Sự thay đổi này là kết quả của sự tiến bộ trong lĩnh vực khoa học - công nghệ tạo ra các phương tiện hiện đại có khả năng di chuyển nhanh chóng và thuận tiện hơn; đồng thời giúp tiết kiệm thời gian hơn.
Các loại phương tiện vận chuyển của các dân tộc thiểu số hiện nay - Mẫu 2
- Trong cuộc sống hiện nay, các dân tộc thiểu số đã bắt đầu sử dụng các phương tiện có động cơ như xe máy tự chế, xe thồ, xe kéo hoặc xuồng máy… Những loại phương tiện này giúp việc vận chuyển nhanh hơn, nhẹ nhàng hơn và góp phần nâng cao hiệu quả lao động.
- Nguyên nhân của sự thay đổi này: Khoa học kỹ thuật ngày càng tiến bộ, dân chúng được hỗ trợ và tiếp cận các công nghệ để nâng cao đời sống vật chất và cải thiện cơ sở hạ tầng…
Tóm tắt về phương tiện vận chuyển của các dân tộc thiểu số Việt Nam trong quá khứ
Trong khoảng thời gian từ thế kỉ X đến XVIII, các dân tộc sống ở vùng núi phía Bắc di chuyển chủ yếu bằng đường bộ. Một số tộc dân sống ven sông Đà, sông Mã hoặc sông Lam đã biết cách chế tạo và sử dụng thuyền để đi lại và vận chuyển trên các con sông lớn. Từ lâu, người Thái, người Kháng thường làm thuyền đuôi én. Người Kháng sống ở các vùng ven sông Đà có kỹ năng chế tạo thuyền độc mộc và sử dụng thuyền này để nuôi én. Người Sán Dìu sử dụng xe quệt trâu để vận chuyển. Các dân tộc Mông, Hà Nhì, Dao thường sử dụng ngựa để vận chuyển hàng hóa và đi lại. Ở vùng Tây Nguyên, người Gia-rai, Ê-đê, Mnông thường sử dụng sức voi, sức ngựa để vận chuyển, đặc biệt là trong việc di chuyển hàng hóa. Trong khu vực sông suối, việc sử dụng thuyền độc mộc chỉ phổ biến với nam giới, phụ nữ tham gia ít vào hoạt động vận chuyển này.