Tọa lạc tại trung tâm Thủ Dầu Một (Bình Dương), quán chè cô Hà tồn tại gần nửa thế kỷ, luôn đông khách kéo dài từ sáng đến tối.

Mỗi chiều, góc nhỏ của tiệm chè cô Hà trở nên náo nhiệt với âm thanh hối thúc từ người mua và tiếng kêu gọi nhau của người bán.
Khách hàng thường xuyên quay lại và giới thiệu với nhau về quán chè cô Hà.
Gánh chè trong những ngày gian khó
Sau khi ba mẹ ly hôn khi cô còn rất nhỏ, cô Hà hiểu được hoàn cảnh khó khăn của gia đình và từ đó hiểu biết sâu sắc, nương tựa mẹ một mình nuôi năm người con, lại là chị lớn trong nhà nên khi mới 11 tuổi cô Hà đã phải bước ra chợ đời để giúp mẹ nuôi em nhỏ.
Ban đầu, cô thường đi lang thang quanh các bến xe để bán bánh mì, thuốc lá, trà đá… Ngoài việc bán hàng rong, cô còn biết nấu sữa, làm đồ ăn chay.
Cô Hà rất thích ăn chè, nên mỗi khi thấy món chè nào ngon là cô học hỏi, bắt chước để nấu theo. Khi nấu giống với món đã ăn, cô tự điều chỉnh để chè ra đúng vị mình yêu thích.
“Đúng là số phận, bởi vậy giờ đây tôi chỉ biết cầm củi nấu chè, không biết chữ. Lúc đó tôi chẳng được đi học, chỉ biết tự học hỏi từ cuộc sống” - cô Hà bật cười chia sẻ.

Cô Hà cho biết cảm giác may mắn khi bắt đầu làm nghề. Cô chia sẻ: “Lúc bán ở chợ Đình, tôi ngồi bệt xuống đất, gánh chè trước mặt, khách hàng ngồi trên những chiếc ghế nhỏ. Sau khi ăn xong, họ quăng vài đồng xu vào rổ cho tôi. Đông đúc lắm ấy”.
Không chỉ ngồi bán hàng trong chợ, dù trời nắng nóng gay gắt, cô Hà còn đi khắp nơi để bán gánh chè, chăm chỉ kiếm từng đồng bạc.
Kể lại với Tuổi Trẻ Online, cô Hà chia sẻ: “Lúc đó, tôi như một cây khô đứng giữa cánh đồng, tự đối mặt với thất bại và tự nâng mình lên. Nhưng tôi hạnh phúc vì các em đều có thể đi học. Hiện tại, mọi người đều thành công, có gia đình ấm áp. Nếu có cơ hội lựa chọn lại, tôi vẫn sẽ chọn con đường này”.
Nấu chè là đặt cả trái tim vào từng công đoạn
Hàng ngày, từ 4 giờ sáng, cô Hà bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu cho việc nấu chè. Sau khi bếp lửa, cô cẩn thận rửa và luộc đậu bằng nước muối, thắng (nấu) nước đường với lá dứa, hấp xôi… và sau đó mới bắt đầu nấu chè. Tất cả các công việc đều được cô thực hiện trên bếp củi.

Cô Hà chia sẻ rằng khi nấu bằng bếp gas, đậu dễ bị 'cháy hỗn' và không mềm. Vì vậy, cô dùng bếp củi để đậu mềm dẻo, thơm và đậm đà hơn.
'Loại chè nào tôi cũng dồn hết sức để làm, nên món nào cũng cực, không cái nào dễ hơn cái nào' - cô Hà nói.
Cô cho biết từ lâu, cô luôn nấu chè một mình, không nhờ ai. Lý do là: 'Tôi khá khắt khe với cách nấu, người khác nấu không đúng ý tôi. Có người đã giúp tôi phụ bán 10 năm, nhưng tôi vẫn không cho phép họ nấu'.
Những người giúp việc bây giờ chủ yếu làm công việc như mang bưng, quét dọn, và đóng chè cho khách...

Nguyên liệu nấu chè cũng được cô lựa chọn kỹ lưỡng. Đường phải là đường cát Mỹ Tho, đậu là đậu Đà Lạt, một số loại đậu khác ở Long Xuyên. Nếp thì chỉ mua nếp Thái, còn đậu phộng rang phải là đậu phộng quế. Những chỗ này cô đã mua hàng mấy chục năm qua.
Hiện tại quán của cô Hà bán hơn 10 loại chè bao gồm: chè đậu xanh, chè thập cẩm, chè bà ba… Bên cạnh đó, một số món thay đổi theo ngày như chè khoai môn, chè bắp, chè trôi nước…
Các món ở đây có giá chỉ từ 20.000 đồng một ly. Loại chè đắt nhất là 25.000 đồng.

Cô Hà kể lại rằng bản thân từng chỉ có hai bàn tay trắng. Giờ đây khi đã vượt qua giai đoạn khó khăn, cô luôn trân trọng đồ ăn và thức uống. Cô chia sẻ:
'Khi đi ăn ở ngoài, tôi cảm thấy nếu không ngon thì tôi cũng trân trọng, bởi đó là công sức của người làm. Nếu khách ở quán không hết, tôi sẽ múc thêm chè để cho họ mang về'.
Khi nhắc đến hơn 50 năm qua, khách hàng thường xuyên đến quán vẫn luôn xếp hàng để mua chè, cô chân thành chia sẻ: 'Nấu một nồi chè là tôi bỏ cả tâm huyết vào đó. Nhiều lúc tôi phải nhịn đói để hoàn thành một nồi chè'.