Gửi tin nhắn hỏi người cũ liệu họ đã quên mình chưa, và không nhận được câu trả lời.
1. Nhà tâm lý học Alfred Adler đặt một câu hỏi kinh điển cho các bệnh nhân: 'Nếu bạn được chữa khỏi, bạn sẽ làm gì?'. Sau khi nghe phản hồi, ông sẽ nói: 'Hãy thực hiện điều đó!'.
Một bà mẹ luôn than phiền về đứa con nhỏ luôn bám theo mình khắp nơi, khiến bà không thể làm gì được cho riêng mình. Bác sĩ hỏi: 'Nếu đứa trẻ không còn bám chân bạn nữa, bạn muốn đi đâu?'. 'Thật sự, tôi chưa bao giờ nghĩ đến điều đó'.
Với những người vẫn khắc cố quên người xưa, một câu hỏi có thể bạn chưa bao giờ suy nghĩ là 'Nếu bạn không thể quên họ, bạn đang thành công ở điểm nào?'. Nếu bạn không thể vượt qua việc quên họ, thì có nghĩa bạn đã thành công ở việc gì? Khi một phần trong bạn thất bại, một phần khác trong bạn vẫn còn được hài lòng.
Bất cứ ai trốn chạy khỏi một thứ gì đó đều đang chạy tới một cái khác.
2. Đau khổ lớn nhất trong tình yêu là khi bạn nói rằng không ai có thể thay thế họ, nhưng rồi bạn phải sống với sự thay thế đó. (Mặt trời chỉ có một mà thôi, và người đó cũng chỉ có một trên thế giới.)
Giống như trách nhiệm của cha mẹ là dạy con cái biết tìm niềm vui ngoài cha mẹ (trường học, bạn bè, họ hàng), thách thức của những người đã chia tay là học cách chấp nhận rằng 'trên đời, có những điều là duy nhất, nhưng bạn phải sống như thể chúng tồn tại rất nhiều'.
3. Đôi khi, bạn không uống nước chỉ vì đang khát, mà bạn uống nước để nhận ra rằng mình đang khát. Bạn cần người yêu cũ để nhận ra mình đã từng yêu, đã từng có quá khứ, đã từng tồn tại.
Giống như nỗi sợ của một số nghệ sĩ khi đi khám là liệu họ sẽ mất tài năng khi khỏi bệnh hay không, nỗi sợ của những người chưa thể quên là nếu họ quên được, cuộc sống của họ sẽ còn lại điều gì.
Nhiệm vụ của bạn không phải là chôn vùi quá khứ, mà là để quá khứ và hiện tại sống hòa thuận, từ đó tạo ra tương lai mới.
Có lẽ, bạn không thể quên họ, bạn chỉ có thể biến họ thành một kỷ niệm không thể phai nhạt và rồi để nó bên lề trong một góc phòng.
Chúng ta chỉ có thể ép buộc một người nhớ điều gì đó: nhưng quên, thì không bao giờ.
Đọc thêm: Về Hôn, Về Làm Nhái, và Về Việc Buồn Chán: Bài Luận Tâm Lý Học về Cuộc Sống Không được Kiểm Soát