Một ngày nắng trời tháng tư, ba nói với tôi: “Ước mơ cuối đời của ba là khám phá Việt Nam, ghi lại từng khoảnh khắc đẹp, biến chúng thành một cuốn sách, để con cháu sau này có dịp ngắm nhìn.” Nhìn nụ cười của ba, tôi hiểu đó chính là tâm nguyện lớn nhất của ông. Tôi chỉ nói, “Con sẽ đi cùng ba đến mọi nơi mà ba muốn.” Và từ đó, hành trình khám phá 3 miền, 12 huyện đảo, 63 tỉnh thành của cha con tôi bắt đầu.
Quy Nhơn - Điểm đầu tiên trong hành trình của ba con tôi.
Điểm xuất phát đầu tiên của chúng tôi là Quy Nhơn, thành phố biển thuộc tỉnh Bình Định. Trong tâm hồn ba, Bình Định là quê hương có ngôi nhà khiêm tốn giữa những cánh đồng lúa chưa gặt. Nơi ba và mẹ sinh ra, lớn lên, gặp nhau, yêu nhau, và cùng nhau bước qua những năm tháng dài dằng sau.
Những câu chuyện về thời thanh xuân của ba mẹ tôi xoay quanh cuộc sống bận rộn, no ăn từng ngày, sáng đi học chiều về làm việc, luôn sẵn sàng giúp đỡ gia đình. Vì thế, mặc dù đã ở Bình Định hơn hai chục năm, nhưng khi nhắc đến vẻ đẹp của quê hương, ba vẫn nhẹ nhàng gật đầu trong tiếc nuối “Ngày xưa chẳng có cơ hội đi đâu...” Chúng tôi chọn Bình Định để khởi đầu cho cuốn ảnh nhỏ này, không chỉ bởi đây là nguồn gốc của chúng tôi, mà còn để bù đắp những khoảnh khắc mà ba mẹ tôi đã bỏ lỡ khi còn trẻ.
Chúng tôi chọn Bình Định để làm đền đáp cho những khoảnh khắc đã trôi qua thời thanh xuân của ba mẹ.
Trong hành trình này, chúng tôi tận hưởng hầu hết thời gian ở Eo Gió - Kỳ Co, để chiêm ngưỡng hết vẻ đẹp của “thiên đường biển” Việt Nam. Chiều ngày đầu tiên tại Eo Gió, gia đình tôi lùng sục theo dấu chân một chàng trai ngư dân, vượt qua vô số đỉnh núi, mong muốn lên đỉnh cao để bao quát Eo Gió.
Với eo biển ôm trọn bởi dãy núi cong, từ trên cao, tôi cảm thấy như đang nhìn thấy một người khổng lồ muốn ôm trọn đại dương. Họ chấp nhận gió mạnh từ xa, để gió vỗ nhẹ vào vách đá rắn, rồi gió ấy theo con đường núi quay trở lại gặp sóng biển. Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn khó quên cảm giác như bay lên khi đứng trên đỉnh núi, ngạc nhiên khi mặt trăng lên cao cùng lúc với mặt trời rơi dốc.
Vẻ đẹp của bờ biển lúc hoàng hôn.
Nếu hoàng hôn đã làm đẹp là thế, thì bình minh ở Eo Gió càng làm tôi kinh ngạc nhiều hơn, gấp ngàn lần. Một đêm tôi thức trắng, chỉ mong mình có thể thức dậy để chứng kiến bình minh. Sáng thứ hai, khoảng 3-4 giờsáng, gia đình tôi đã đến bãi Đá Đẻ để chờ đón bình minh.
Bình minh tại Eo Gió.
Chọn một góc ngay gần bờ biển, ta nghe sóng vỗ rì rào, hồi hộp đón ánh nắng đỏ lửa của bình minh. Chúng tôi im lặng trước tia nắng đầu tiên, nhìn mặt trời mang ánh vàng rực rỡ chiếu lên biển, vách đá, rồi lên chính chúng tôi. Mặt trời đã lên cao, chỉ khi đó, chúng tôi tiếc nuối khởi hành đến đảo Kỳ Co.Im lặng đón tia nắng đầu tiên của ngày mới.
Để đến đảo Kỳ Co, chúng tôi ngồi tàu hơn 20 phút. Từ trên tàu, ánh mắt chỉ chú ý vào biển rộng vô tận, cho đến khi thấy hòn đảo nổi lên, chúng tôi chuyển ánh mắt đến phía trước. Cát trắng, trời xanh, biển ngọc lục, Kỳ Co đảo như một bức tranh tuyệt vời.
Nhưng Kỳ Co không chỉ mộng mơ bởi màu sắc, đảo còn hấp dẫn bởi những tảng đá, những vách núi kỳ quặc. Mọi du khách đến Kỳ Co đều kinh ngạc trước vẻ đẹp hoang sơ, không kìm lòng muốn đắm chìm trong dòng nước biển biếc kia.
Mọi người đều bị quyến rũ, muốn hòa mình vào dòng nước biển trong vắt kia.
Rời Kỳ Co, chúng tôi quay về trung tâm Quy Nhơn. Trong thời gian ngắn còn lại của ngày thứ 3, chúng tôi ghé qua tháp Đôi, bãi tắm Hoàng Hậu, nhà thờ Nhọn,... nhưng tháp Bánh Ít là điểm đặc biệt để lại ấn tượng sâu sắc với tôi.
Tháp Bánh Ít, một quần thể 4 tháp kiến trúc Chăm, đứng trên ngọn đồi gần quốc lộ 1A. Dù ở gần đường nhộn nhịp, nhưng xung quanh tháp là khu rừng nhỏ, tạo ra sự tĩnh lặng cho toàn bộ khu thánh địa này.
Tháp Bánh Ít - Nét độc đáo của kiến trúc Chăm.
Tất cả các tháp Chăm đều hướng về Đông, và buổi sáng khi mặt trời mới mọc là thời điểm tuyệt vời để khám phá vẻ đẹp của chúng. Ánh sáng bình minh làm nổi bật kiến trúc đặc sắc của người Chăm cổ trên từng chi tiết của tháp Bánh Ít.Khi bức tranh ánh sáng mặt trời chiếu lên từng chi tiết của tháp, tạo nên vẻ đẹp kiến trúc độc đáo của người Chăm cổ.
Chuyến hành trình về xứ Nẫu của chúng tôi kết thúc, đánh dấu ba ngày chinh phục miền Trung với nắng và gió. Mặc dù chưa đủ thời gian để khám phá toàn bộ Bình Định, nhưng chúng tôi quay về Sài Gòn với niềm tiếc mới, mang tên 'Vậy mà không đi hết được'.Chúng tôi tiễn đưa Bình Định với trái tim đầy tiếc nuối.
Tuy nhiên, nuối tiếc không phải là kết thúc, mà là động lực mới để chúng ta không ngừng cố gắng, thậm chí khi bước vào cuộc sống cuối cùng. Như ba tôi có đam mê nhiếp ảnh, mặc dù thời gian đã làm mờ mắt và tay run, nhưng niềm đam mê vẫn đẩy anh tiếp tục. Mong ước được sử dụng máy ảnh đi khắp nơi như ngọn lửa chờ bùng cháy, để sau đó lan tỏa đến những người khác, cuốn họ vào thế giới tuyệt vời đó. Tôi cũng thế, không biết từ bao giờ tôi mang theo đam mê cuồng nhiệt, muốn cùng ba đi qua mọi miền Việt Nam.Tác giả: Nguyễn Thị Anh
* Bài viết tham gia chương trình Khám Phá Việt Nam.
Khám Phá Việt Nam là chương trình viết blog giới thiệu những địa điểm tuyệt vời trên khắp đất nước Việt Nam. Đây là cơ hội lý tưởng để lan tỏa vẻ đẹp của du lịch đến mọi người. Với mỗi bài viết được chấp nhận, bạn sẽ được thưởng ngay 1.000.000 VND và có cơ hội trở thành Cộng tác viên của chúng tôi. Thông tin chi tiết về chương trình có thể xem tại: https://www.explorevietnam.com/vi/khampha