Đắm Đuối Hồn - một bộ phim đầy cảm xúc, mê hoặc trong những lỗi lầm của nhóm biên kịch.
Đắm Đuối Hồn, một dự án kinh dị từ Thổ Nhĩ Kỳ, đã gây tiếng vang nhưng lại không nhận được sự ủng hộ. Và khiến khán giả bất ngờ khi có một cú twist không thể đoán trước, và kéo bộ phim vào một hướng khác hoàn toàn!
Đắm Đuối Hồn lấy cảm hứng từ một sự kiện có thật tại thành phố Mardin, Thổ Nhĩ Kỳ, về những sự kiện ma quái xảy ra trong một gia đình. Một người đàn ông bị ám ảnh bởi cái chết của vợ và con gái. Thế lực từ bóng tối liên tục thúc đẩy anh ta tự tử - một tội lỗi trong mắt Chúa. Trong lúc cuộc sống của anh ta đổ vỡ, anh ta phải tìm kiếm lời giải đáp cho việc tại sao mình phải chịu sự hành hạ của ma quỷ.
Nhập Hồn đã cố gắng thực hiện cách kể chuyện bằng hình ảnh thay vì lời thoại nhân vật, nhưng việc chuyển cảnh nghiệp dư quá rõ ràng đã làm cho nỗ lực này thất bại. Một phân cảnh tập trung vào một người đàn ông liên tục ám ảnh về cái chết của vợ con, trong khi phân cảnh khác lại tập trung vào gia đình của người đàn ông tên Burhan. Hai phân đoạn này liên tục đổi lấy ánh sáng mà không có ý nghĩa cho câu chuyện. Điều này cũng là điểm yếu lớn nhất của Nhập Hồn. Các tình tiết lặp đi lặp lại với những màn đe dọa không có ý nghĩa.
Nhập Hồn đã quên mất rằng nó là một bộ phim và cần phải truyền đạt một câu chuyện mạch lạc, có đầu có đuôi cho khán giả. Việc khiến khán giả mất hứng thú với phần dẫn nhập dài dòng của mình, bỏ qua sự nghiêm túc trong việc diễn giải câu chuyện, là một lỗi lớn. Khán giả bị kéo qua lại giữa nhà này và nhà kia, nhìn mặt các nhân vật mới đều có vẻ kinh hãi hoặc lo lắng, nhưng không ai biết họ đang sợ cái gì. Trong nhiều bộ phim kinh dị, việc giấu danh tính của thế lực tà ác có thể được đánh giá cao, nhưng ở Nhập Hồn, sự ma quỷ bị đánh bại bởi sự mệt mỏi mà phim mang lại khi nhân vật của nó hành động hạn chế.
Diễn xuất trong phim cũng bị hạn chế. Nhập Hồn quên rằng nó cần phải truyền đạt một câu chuyện có cấu trúc cho người xem. Kịch bản chỉ là một phần nhỏ để tăng cường kịch tính, nhưng nó không gợi nhớ người xem theo dõi cẩn thận. Phim cũng không cung cấp bất kỳ manh mối nào cho khán giả để hiểu câu chuyện đang diễn ra.
Sự nghiệp dư hiện rõ khi Nhập Hồn tiếp tục chìm đắm trong những phân cảnh trùng lặp. Phim không tạo ra cảm giác hồi hộp và kéo dài sự kịch tính như mong đợi. Thực tế, nó chỉ làm cho phim trở nên nhàm chán hơn và cốt truyện không phát triển.
Những màn đe dọa cũng không mang lại ấn tượng. Nhập Hồn không có gì mới mẻ trong yếu tố kinh dị, chỉ dựa vào những chiêu bài cũ. Các kỹ xảo không được chăm chút, thiếu sự trau chuốt như câu chuyện và nhân vật.
Ở đây, người viết gần như đã từ bỏ hy vọng tìm thấy điểm sáng nào trong mớ bòng bong gọi là kịch bản này của Nhập Hồn. Ngay cả âm thanh và dựng cảnh cũng không làm tăng điểm cho dự án này. Các góc quay buồn tẻ rải rác trên màn hình khiến nhiều người nhầm lẫn rằng đây là tác phẩm của một sinh viên điện ảnh đang tập làm quen với nghề.
Như dự đoán của người viết, cao trào và giải quyết vấn đề trong phim cũng không khác gì những bóng ma trong đó. Cú twist cuối cùng được tiết lộ, cũng như việc kết nối các tuyến truyện rời rạc... chỉ để trở thành một câu chuyện về một siêu anh hùng với sức mạnh thần thánh, đưa ra sự tôn trọng đức tin và vị thế của Chúa thông qua phương pháp truyền tải nhàm chán nhất trong lịch sử điện ảnh - độc thoại trong khi nhân vật chính tiến về phía mặt trời.
Kết thúc của Nhập Hồn chỉ chứng minh một điều: bộ phim này khi ra rạp đã là một phép màu từ thế lực thần thánh, nhưng nếu muốn nó tiếp tục tồn tại, thì thật là tham lam!