'Ký ức - luôn là những điều tuyệt vời với những ai đã trải qua chúng một cách chân thành.' Mỗi người sinh ra đều mang trong lòng những ký ức đẹp, những kỷ niệm thanh xuân đầy ấn tượng. Nhưng việc giữ chúng lại, lưu trữ trong tâm hồn, tặng cho chính bản thân không phải ai cũng làm được. Đến với 'Kỷ Niệm Tuổi Thanh Xuân', chắc chắn bạn sẽ tìm thấy chính mình trong những khoảnh khắc tươi đẹp, mảnh mai nhưng sâu sắc, vẫn tỏa sáng dưới ánh nắng mặt trời - Ánh sáng từ nụ cười vì biết mình đã từng có, từng yêu và trải qua những tháng ngày thanh xuân rực rỡ. 30 bài viết và truyện ngắn trong cuốn sách này là những bài ca của tuổi trẻ, những kỷ niệm về một thời trẻ trung, muốn khám phá bản thân mình ngoài kia, xa vòng tay quê hương.
Tình Yêu Đầu Đời
Người ta thường nói rằng tình yêu đầu đời không bao giờ thành công, nhưng sẽ mãi là một phần của cuộc sống. Bởi vì nó diễn ra khi bạn còn trẻ, trong những thời gian vô tư và thoải mái nhất, khi bạn sống trọn vẹn với những gì bạn có. Nhưng cũng chính sự ngây thơ ấy đã khiến chúng ta lạc mất nhau.
Những hiểu lầm trong tuổi trẻ đã khiến chúng ta và người ấy lặng lẽ bước qua cuộc đời nhau. Chúng ta tự hào bước tiếp, còn người ấy lặng lẽ theo dõi từng bước chân của chúng ta. Vào mùa thu ấy, chúng ta rời bỏ Việt Nam mang theo trái tim đau đớn.
...
Nhiều năm trôi qua, ta và người ấy bây giờ đã trở thành hai đường thẳng song song, không bao giờ chạm nhau. Nhưng khi nhớ về ký ức tuổi thanh xuân, ta vẫn luôn nhớ về người ấy với tất cả tình cảm, dù có gặp nhau dưới bầu trời quê hương, ta và người ấy chỉ có thể trao nhau nụ cười giả tạo. Thật khó để nhìn vào mắt nhau và nói: 'Những năm tháng ấy, chúng ta đã từng có những ngày thật đẹp đúng không?'. Ta tin rằng những năm tháng sắp tới của chúng ta vẫn sẽ tuyệt vời. Một bông hoa không chỉ nở một lần trong đời. Với ta, người ấy chỉ là mùa hoa đầu tiên, còn người phụ nữ bên người ấy mới là những mùa hoa cuối cùng mà người ấy cần giữ gìn.
Chuyến tàu của kỷ niệm
Trong những năm tháng trẻ trung, mỗi người chúng ta đã hy sinh rất nhiều thứ, thậm chí cả bạn bè để có được những điều tốt đẹp nhất cho bản thân. Liệu có lúc nào bạn cảm thấy hối tiếc vì không dành thời gian nhiều hơn cho bạn bè của mình không? Và nếu có cơ hội lựa chọn lại, liệu bạn có sẵn lòng hy sinh tất cả để sống trong tình bạn trọn vẹn nhất?
Bước ngược trên con đường để trở về với bình yên, để tìm lại niềm vui trong hàng nghìn giọt nước mắt đã rơi. Bước ngược lại quá khứ để quay về bến cũ, nơi một người đã từng đợi chờ trong những chiều u buồn.
Bước ngược một lần để mãi mãi bước tiếp. Bởi cuộc sống không nằm trong quá khứ. Chạm vào đôi má, hít thở mùi hương quen thuộc, rồi đi về phía bầu trời, nơi có nắng vàng đợi chờ.
...
Nhiều năm trôi qua với những bước đi không biết mệt mỏi, nhưng khi dừng lại và nhìn lại quá khứ, tôi vẫn thấy mình của nhiều năm trước: ngây thơ, hồn nhiên như lúc nào cũng đầy nhiệt huyết. Có lẽ nếu gặp lại bây giờ, họ vẫn sẽ nói tôi như thế. 12 năm sống ở châu Âu không làm thay đổi 'bản tính' của tôi, vẫn giữ nguyên những nguyên tắc không thay đổi, vẫn bướng bỉnh, dễ xúc động và nước mắt vẫn rơi như ngày xưa.
...
Những ngày đã trôi qua không phải là những ngày để hối tiếc. Chúng là những ngày giúp chúng ta trở nên tốt hơn, hoàn thiện hơn. Tại sao phải hối tiếc về những điều đã qua, hãy dành thời gian của mình cho hiện tại thay vì suy tính về tương lai không đáng quan tâm.
Có những ngày không biết sẽ đi về đâu
Trong cuộc sống, có những khoảnh khắc khiến bạn cảm thấy như mình bị lạc hướng, không biết ngày mai sẽ ra sao. Con người thường sống trong quá khứ hoặc mơ mộng về tương lai, nhưng họ quên đi quan trọng của hiện tại.
Tôi thường mơ nhiều trong giấc ngủ của mình. Có những giấc mơ lạ khiến tôi cười, nhưng cũng có khi tôi không nhớ gì về chúng, dù biết rằng cả đêm qua, tôi đã mơ về điều gì đó. Và từ đó, tôi gọi những giấc mơ đó là 'Những giấc mơ của ngày mai'. Nếu là ngày xưa, chắc chắn tôi sẽ gọi chúng là 'Giấc mơ của tuổi thơ', nhưng bây giờ tôi nhận ra rằng những giấc mơ đó đã bay xa từ lâu...
Chỉ có ngày mai mới là tương lai!
Đánh bại tuổi trẻ của mình chỉ vì một tình yêu không trọn vẹn là điều tôi không muốn. Tôi cảm thấy mình quá lý trí, vì vậy bạn bè tôi nói rằng đàn ông không dám và không muốn yêu tôi. Nhưng thực sự, tôi nghĩ, chỉ vì chưa gặp được nửa kia của mình nên tôi mới quá lý trí như vậy. Khi yêu rồi, khi tìm thấy nửa kia của mình, tôi tin rằng trái tim sẽ chỉ đường cho lý trí.
Tôi trưởng thành với những thay đổi trong cuộc sống. Tôi chạm vào nước mắt, niềm đau và những điều làm tổn thương tôi sâu sắc. Bạn bè của tôi cũng vậy, mỗi người đi trên một con đường riêng. Họ không có thời gian để quay lại quá khứ. Tôi cũng vậy! Nhưng đôi khi tôi dừng lại để nhớ về những thời gian thanh xuân của mình. Tôi không chia sẻ điều đó với ai nữa, tôi cũng không mời ai cùng tôi quay lại quá khứ. Tôi tự thấy mình cổ lỗ, lạc hậu. Nhưng tôi bình an với điều đó. Vậy nên, tôi sống với cuộc đời của mình, lo lắng về ngày mai và nhớ về những kỷ niệm xưa.
Một buổi sáng nào đó, tôi thức dậy và thấy nắng rọi sáng. Gió thổi nhẹ nhàng, một ly cà phê, âm nhạc, tôi cảm thấy thật bình yên. Đôi khi, cuộc sống của tôi quá bình yên, nhưng tôi chọn cách sống như vậy và vẫn luôn tin rằng trong trái tim mình sẽ có niềm tin.
...
Có nhiều lúc tôi ngẫm nghĩ về một tương lai mơ hồ, nhưng đôi khi có điều kỳ diệu xảy ra và đẩy những suy nghĩ đó qua một biển cả khác. Phút giây bình yên cũng là lúc tôi tự hỏi: Tại sao trong thời gian qua, tôi lại dành quá nhiều thời gian cho những suy tư vô nghĩa ấy?
Bình yên giữa cơn giông bão
Chắc hẳn không ít lần, bạn ước cuộc sống của mình giống như của người khác. Bạn luôn mong muốn có nhiều hơn, có những thứ mà người khác đang có.
Tôi biết không phải lúc nào cũng nhớ những điều đó để thực hiện, nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng hoàn hảo. Nếu nhận ra niềm vui nhỏ trong một khoảnh khắc nào đó, tại sao không sống với hiện tại thay vì luôn mơ về tương lai xa xôi? Mỗi người có một cuộc sống, một cách sống. Hãy tìm ra câu trả lời cho chính mình.
Tôi nhớ một lần nói chuyện với một người bạn, anh ta nói rằng cuộc sống của anh là niềm mơ ước của nhiều người. Tôi không triết lý, không dạy đời, vì tôi không hơn ai cả, nhưng tôi biết mình sống vì điều gì và tại sao cuộc đời này có giá trị với mình như thế.
Đôi khi, bình yên không nằm ở nơi yên tĩnh, mà là khi đối mặt với cuộc sống náo nhiệt nhất, vẫn cảm thấy lòng thanh thản. Hãy tìm bình yên từ những khoảnh khắc đời thường. Không cần phải làm điều gì to lớn, chỉ cần sống hết mình mỗi ngày thì cuộc sống sẽ trở nên ý nghĩa hơn.
Tôi thường nói với bạn bè rằng cuộc sống của tôi chẳng bao giờ nhàm chán, vì khi không biết phải làm gì, tôi thường viết. Viết về những trải nghiệm trong cuộc sống dù là những điều nhỏ nhoi. Tôi không cần phải biết nhiều để viết về những điều vĩ đại, chỉ cần xoay quanh cuộc sống thường ngày là đủ.
...
Kết luận
Hãy sống hết mình và trân trọng mỗi ngày. Kỷ niệm luôn quan trọng, hãy biết lưu giữ và trân trọng chúng. Đừng để quá khứ ảnh hưởng đến hiện tại, và đừng hối tiếc về những điều đã qua. Mọi thứ đã xảy ra theo quy luật tự nhiên, và những kỷ niệm đó làm cho cuộc sống của chúng ta trở nên đặc biệt hơn.
Đánh giá chi tiết bởi: Bảo Ngọc - MyBook
Ảnh: Trúc Phương