Tác phẩm Tôi Là Bêtô của Nguyễn Nhật Ánh là một câu chuyện đáng yêu và tinh nghịch. Bằng cách sử dụng lời kể của một chú chó, tác giả đã tạo ra một bức tranh sống động về cuộc sống và tâm trạng của con người.
Nhìn từ góc độ của một chú cún, Tôi Là Bêtô không chỉ là một câu chuyện dành cho thiếu nhi mà còn mang đậm những thông điệp về cuộc sống và con người.
Tôi là một độc giả trẻ, nhưng câu chuyện trong Tôi Là Bêtô đã khiến tôi suy nghĩ và cảm nhận rất nhiều về cuộc sống và những giá trị đơn giản mà quan trọng.
Tác phẩm đã thực sự gây cho tôi nhiều cảm xúc và những suy tư mới mẻ, mặc dù tôi chưa có nhiều kinh nghiệm trong cuộc sống.
Tôi Là Bêtô là một cuốn sách đáng đọc, không chỉ dành cho trẻ em mà còn dành cho những người trẻ muốn khám phá thêm về cuộc sống và con người.
Tôi là Bêtô không chỉ là về những chú chó con!
Trong tác phẩm, mạch truyện xoay quanh ký ức của Bêtô - chú cún của chị Ni, người yêu bóng đá. Bếtô được đặt tên theo một cầu thủ đội Brazil. Tất cả các chi tiết được tường thuật qua lời kể của Bêtô, từ ngôi nhà, người bạn Binô đến những sở thích độc đáo của mình.
Gặm giày, nhảy nhót, lắc đầu vui vẻ, so với thú vui này, thậm chí ăn bít-tết cũng trở nên vô nghĩa.
Hành động của Bêtô không chỉ là sở thích mà còn là cách Nguyễn Nhật Ánh bày tỏ nỗi buồn trước cuộc sống ồn ào và áp đặt ở thành thị, nơi mà trẻ em mất đi sự tự do và không gian vui chơi. Tác giả như muốn thể hiện lòng quan tâm đến việc giữ cho tuổi thơ của trẻ được trong sáng và hạnh phúc.
Khi nhìn thấy trẻ em phải ngủ gục trong giờ học, ta nhớ lại tuổi thơ mình và mong muốn cho trẻ em thế hệ mới cũng có một tuổi thơ đẹp đẽ như vậy. Nguyễn Nhật Ánh thông qua câu chuyện Tôi là Bêtô đã truyền tải nhiều thông điệp ý nghĩa về tình bạn, gia đình và cuộc sống.
Tôi là Bêtô là câu chuyện đa chiều về tình bạn, sự hào hứng, cũng như những bài học giá trị. Tác phẩm gửi gắm những thông điệp quý giá về cuộc sống thông qua những tình huống đời thường, tạo nên một cuốn sách thu hút độc giả mọi lứa tuổi.
Những trải nghiệm ngọt ngào!
Tôi yêu thích chó, và vì vậy, tôi rất thích Bêtô.
Bêtô là một chú chó ngoan trong mắt tôi và một số người khác như chị Ni. Như lời của chị Ni: “Một con chó ngoan là một con chó bỏ đi”. Sự nghịch ngợm, thích phá phách và đôi khi tự làm đau lòng của chú chó con thể hiện sự ngoan ngoãn của nó. Nguyễn Nhật Ánh muốn nhấn mạnh sự tự do và độc lập của mỗi người trong cuốn sách này.
Tác phẩm giới thiệu nhân vật thằng chúa quậy Laica, một nhân vật quậy nhất nhưng cũng đáng tin cậy nhất. Sự quấn quýt, trung thành của Laica với Bêtô tạo nên những tình huống hài hước và ý nghĩa. Bino, một chú chó con khác, thể hiện sự đối lập và sâu sắc qua những ý tưởng và lo lắng của mình, làm cho câu chuyện thêm phần đa chiều.
Khám phá món quà của sợ hãi!
Dù biết sợ hãi, nhưng nó vẫn không ngừng muốn vượt qua. Sợ hãi làm cho mọi người sẵn lòng chi trả để trải nghiệm.
Trong hành trình của bạn, sẽ có nhiều thách thức, nhưng để đối mặt với chúng, bạn cần dũng cảm. Hãy tin rằng, khi vượt qua những bước đầu tiên, mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Tiếp tục dũng cảm, vì bạn sẽ tìm thấy những điều thú vị tiếp theo. Sợ hãi không phải lúc nào cũng là điều xấu, đôi khi đó chính là điều tuyệt vời!
Có câu: “Lời nói chẳng mất tiền mua, nhưng chỉ nói lời vừa lòng người thì mới quan trọng”.
Bino đã dạy Bêtô rằng miệng không chỉ để ăn, mà còn để trò chuyện, tâm sự, thậm chí là kêu gào hoặc khóc lóc. Miệng phát ra những lời đẹp đẽ sẽ khiến người ta cảm thấy thích hơn so với việc chỉ sử dụng nó để nhai thức ăn.
Giá trị lớn lao thường ẩn chứa trong những điều nhỏ bé.
Trong các đoạn văn khác, tác giả truyền đạt cách nhìn người, cách nhìn cuộc sống từ điều đơn giản đến điều lạ lùng: “Tại sao trong ngành cảnh sát lại dùng chó để phân biệt tội phạm? Vì chó có khả năng phân biệt người tốt và xấu rất tốt.”
Tác phẩm không chỉ sâu sắc ở điểm đó. Nó còn chứa đựng những thông điệp khiến người đọc tỉnh táo sau những trò đùa, tiếng cười không chú ý hoặc cả hai, khi nghe ai đó nói về những ước mơ của họ, về những điều mà bạn cho là không thực tế đến lạ lùng.
Gặp một chú nhóc lùn mơ lớn trở thành cầu thủ bóng rổ hoặc một đứa bé có khuyết tật ở chân mơ trở thành ngôi sao bóng đá không phải là lý do để chế nhạo. Một ngày nào đó, bạn sẽ nhận ra ý nghĩa của ước mơ không phải là nó có phù hợp với hiện thực hay không. Quan trọng là nó giúp bạn trải qua cuộc sống với cảm xúc của mình, trong một thế giới mà bạn có thể là chính mình nhất. Do đó, ước mơ không chỉ là tinh thần, nó giúp bạn vượt qua những gánh nặng của cuộc sống và tìm thấy Thượng đế trong mình.
Thú vị khi trong một mẩu truyện ngắn không quá dài, lại chứa đựng hàng trăm ý nghĩa thông qua những chi tiết nhỏ. Nguyễn Nhật Ánh không dạy bảo chúng ta, ông chỉ kể những câu chuyện đơn giản của các chú cún với suy nghĩ trong sáng, chân thành. Thế giới của trẻ con và chú cún thực sự có những điểm giống nhau đến lạ lùng. Đứa bạn khó chịu nhất cũng chính là đứa bạn cuốn hút nhất. Đối với trẻ con, không có gì tẻ nhạt hơn là một đứa bạn cố kỳ học bài. Để thực hiện những điều đúng đắn, không cần phải có bạn bè, vì đã có người lớn hướng dẫn, và chúng ta biết mình nên làm gì và không nên làm gì.
Khi đọc cuốn sách này, hãy nhớ lại thời thanh xuân của mình, xem điểm số đã làm trái tim mình rung động ra sao và những kỉ niệm tuổi trẻ đã khiến bạn bật cười như thế nào!
Có một đứa bạn hấp dẫn là một đứa bạn luôn xúi giục ta làm những điều không nên. Bỏ hết sách vở để chơi bóng, trốn đi ngủ trưa để đi tắm sông, những điều đó thực sự tuyệt vời. Với một đứa trẻ thật, thời gian bên bạn bè luôn vui hơn là ngồi trong lớp học. Trốn học để uống trà sữa cùng bạn bè luôn hấp dẫn hơn là ngồi trong lớp học. Điều này là hiển nhiên, vì sự tự do luôn lôi cuốn hơn là sự hạn chế, và luôn có những điều ngoại lệ được ưa thích hơn là luật lệ. Nếu mọi thứ diễn ra theo quy luật, không còn gì mới lạ, không còn gì để khám phá nữa. Nhưng trẻ con cần sự khám phá hơn là việc tuân thủ luật lệ.
Bắt đầu từ những cái tên
Như câu chuyện về cái tên: Cái tên là dấu hiệu để phân biệt người này với người khác. Không có tên, người ta gọi là vô danh. Vô danh không được ghi nhận trong tâm trí ai, không phân biệt được với ai. Nó chỉ là một khối nhỏ bé. Bạn biết rồi, cái tên đôi khi được cha mẹ đặt ngẫu hứng, nhưng cách bạn sống đã làm nên giá trị của tên bạn qua năm tháng, khiến nó lan tỏa sức hút.
Câu chuyện bắt đầu và kết thúc bằng cái tên, một cái tên nhưng ý nghĩa lớn lao. Sau khi đọc hết chuyện của Bêtô, cái tên Bêtô đã gắn liền với tôi. Tôi yêu cái tên Bêtô đến nỗi đặt tên cho chú cún nhà mình là Bêtô luôn. Dù có nhiều người phàn nàn rằng tại sao bố mẹ không đặt tên hay hơn một chút, ví dụ như không có chữ 'Thị'. Tôi cũng từng tò mò và không ưa chữ 'Thị' lắm. Nhưng sau câu chuyện này, tôi sẽ nói rằng 'không sao cả', tên có 'Thị' càng thơm! Tên đệm của tôi cũng có chữ 'Thị' thôi. Và tôi yêu nó. Tôi yêu tất cả những gì tôi có.
Lời kết
Tôi là Bêtô, được kể với giọng văn gần gũi, tự nhiên, thân thiện, dí dỏm, hài hước, thu hút mọi người. Khi cầm quyển sách lên, tôi tin rằng, bạn rất khó rời mắt khỏi những dòng chữ in nghiêng. Qua từng trang, tác giả dẫn dắt bạn về những ký ức đẹp đẽ của tuổi thơ, cuốn hút từ đầu đến cuối. Cuốn truyện cũng khiến con trẻ cười vang và người lớn suy tư. 'Những trải nghiệm, mất mát, những ảo mộng tan vỡ, những thức tỉnh, toả ra sau những câu chữ bình dị, trong một giọng kể hồn nhiên, ngây thơ.
Có thể nói đây là cuốn sách người lớn nhất của Nguyễn Nhật Ánh. Bất cứ lúc nào đọc cũng được. Đọc một mình, cười một mình, rồi lại khóc một mình. Rồi ai đọc cũng có thể nói: Tôi là Bêtô.
Đánh giá chi tiết bởi: Thanh Nhàn - MyBook
Hình ảnh: Chu Phương - MyBook