blogradio.vn - Trên con đường rối bời với vô vàn lựa chọn. Bạn là ngôi sao sáng giữa bầu trời đêm dẫn lối cho người lang thang tìm thấy đường đi thoát khỏi sự mê loạn.
Những năm tháng còn là những cô cậu học sinh thật hồn nhiên và ngây thơ đến bất ngờ. Dưới mái nhà thứ hai thân thương, trong tiềm thức mỗi chúng ta ở đâu đó mỗi góc sân trường đều ẩn chứa biết bao kỷ niệm. Sân trường nơi chứng kiến biết bao cuộc gặp gỡ và chia ly, những chiếc ghế đá lắng nghe biết bao câu chuyện tâm sự tuổi hồng thầm kín lứa đôi…
Thời học sinh mang sách đến trường đùa cợt cùng bạn bè giờ chỉ còn là quá khứ, nhưng ở đâu đó một góc trái tim ta vẫn nhớ đến hình bóng chàng trai hay cô gái của một thời tuổi trẻ.
Tuổi trẻ trường học có lẽ là thời kỳ đẹp nhất trong mỗi chúng ta. Chắc chắn ở cái độ tuổi hồn nhiên ấy bạn cũng đã từng ít nhất một lần bị rơi vào lưới tình với ai đó? Là khi chỉ vì nhìn nhầm một ánh mắt nhưng lại khiến ta mang theo cảm xúc lâu dài. Là những tình cảm kín đáo nhưng chẳng dám thổ lộ mà chỉ biết đứng từ xa ngắm nhìn họ…
Tình yêu thời học trò luôn là thứ tình cảm hồn nhiên ngây ngô của những cô cậu học sinh với những cảm xúc đầu đời. Là nơi góc sân trường với những cặp đôi thầm thì viết nên bao câu chuyện tình yêu thời học sinh.
Tuy nhiên không phải lúc nào cho đi cũng đồng nghĩa với việc nhận lại, tình yêu là một cảm xúc thiêng liêng không thể ép buộc. Do đó, bên cạnh những câu chuyện tình yêu lãng mạn, không phải ai cũng có may mắn khi họ thích một người mà người đó cũng thích lại.
Chuyến tàu thanh xuân đó đã kết thúc từ lâu, nhưng những kỷ niệm vẫn còn đọng lại trong tâm trí. Đêm sau một ngày dài mệt mỏi, trái tim tôi lại hiện lên hình bóng của một cô gái trong chiếc áo dài trắng.
Đó là câu chuyện của vài năm trước, nhớ lại buổi chiều thu hôm đó, trời se lạnh. Đó là ngày đầu tiên chúng tôi đến trường nhận lớp. Phòng học quen thuộc từng ngóc ngách, đó là nơi tôi gặp bạn. Hình bóng của cô ấy từ những ngày đầu không bao giờ phai nhạt trong ký ức của tôi. Cô bạn lớp trưởng, mái tóc đuôi ngựa xinh xắn và hoạt bát.
Ngày ấy tôi thực sự bất ngờ, không ngờ cô bạn nhỏ nhắn này lại là lớp trưởng. Trong buổi bầu chọn cán sự, tôi được giao nhiệm vụ làm sao đỏ của lớp. Nghĩ lại thấy mình thật ngốc, mọi khi tôi đều vô tư nhưng lúc ấy lại không dám nói chuyện với cô.
Mặc dù là người khá hướng nội nhưng từ đầu cô ấy vẫn thân thiện và dễ gần. Làm sao có thể quên được giọng nói nhẹ nhàng khi lần đầu tiên cô ấy nói với tôi: “Tên cậu là gì vậy? Cậu làm sao trở thành sao đỏ lớp vậy?” Khi ấy, tôi chỉ biết gãi đầu và trả lời. Kết thúc, tôi vẫn không dám xin số điện thoại của cô ấy nên phải nhờ bạn của mình.