Tại quán cà phê Đợi Một Người, bên cạnh những ly cà phê mang hương vị đặc biệt, chúng tôi đều đang trông chờ câu trả lời cho những bí ẩn trong trái tim của chúng tôi.
Cuốn sách đầu tiên mà tôi đọc của Cửu Bả Đao là “Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi” - đó là một cuốn sách mà tôi từng mê mẩn. Mỗi khi buồn bã, vui vẻ hoặc không có việc gì làm, chỉ cần mở cuốn sách đó ra, đọc bất kỳ một chương nào, cảm nhận được từng đoạn văn chỉ cần đủ để làm mới lại tinh thần. Và vì vậy, tôi bắt đầu quan tâm đến tất cả các tác phẩm của Cửu Bả Đao. Lí do thực sự là vì tôi nghĩ rằng phong cách viết của Cửu Bả Đao rất đặc biệt, không phải là ngôn tình cảm động quá mức, cũng không phải là những cuốn tiểu thuyết phiêu lưu mạo hiểm. Cách mà Cửu Bả Đao kể chuyện vừa hài hước, vừa nhẹ nhàng, tạo ra một câu chuyện tình yêu nhưng không gây ra nỗi buồn, không làm ta đau lòng vì nhân vật phụ, và không phải là những câu chuyện tình cảm quá nặng nề như trong những tiểu thuyết hiện đại. Cách Cửu Bả Đao kể chuyện rất nhẹ nhàng, không gây căng thẳng, không làm ta hồi hộp, nhưng mỗi khi đặt sách xuống, tôi luôn nở nụ cười, như thể được ôm vào lòng một cách ấm áp. Và cuốn sách “Cà Phê Đợi Một Người” chính là một cuốn sách như thế.
“Cà Phê Đợi Một Người”: Tại quán cà phê nhỏ, mỗi người đều đang trông chờ một người.
Khi nhìn thấy tiêu đề và phần giới thiệu của cuốn sách này, tôi đã muốn mua ngay lập tức. Bởi vì tôi nghĩ rằng tất cả mọi người đều đang mong chờ một nửa của mình. Mong chờ một người hiểu mình, một người mà khi ở bên cạnh họ, tôi không cần phải che giấu bất kỳ điều gì, và tôi cũng đang chờ đợi. Và đó chính là cốt truyện bắt đầu từ quán cà phê Đợi Một Người, khi Tư Huỳnh đến xin làm thêm ở quán cà phê đó.
Ly cà phê đặc biệt của chủ quán
Chủ nhân của quán cà phê Đợi Một Người chắc chắn không phải là một người bình thường. Bà chủ là một người rất đặc biệt. Cả ngày dài, không mấy việc để làm, không bao giờ pha cà phê hoặc quan tâm đến quán, nhưng luôn mang theo nguyên liệu và sẵn sàng pha 2 ly cà phê, mỗi ly có hương vị khác nhau, khó uống. Trong menu luôn có Cà phê đặc biệt của bà chủ, nếu bạn uống nó thì cũng có thể trò chuyện với bà chủ. Nhưng bởi vì cà phê của bà chủ làm rất đặc biệt, mỗi ngày lại có một hương vị mới nên hầu hết khách hàng chỉ tò mò uống một lần thôi. Vậy tại sao bà chủ lại làm như vậy? Bởi vì bà cũng đang mong chờ một người.
Dù bận rộn cả ngày, dù trời mưa gió bão bùng, dù là ở nơi đó có mưa tuyết hay bão giông, người ấy vẫn cố gắng đến quán, uống cà phê không pha trộn, vị mãi mãi không xác định, mỗi ngày chỉ chia sẻ với một người mà bà pha chế. Sau đó, họ nói chuyện với nhau.
Tuy nhiên, người đó vẫn chưa bao giờ xuất hiện.
Vì câu chuyện của bà chủ vẫn chưa bắt đầu.
Trạch Vu đang chờ đợi một cô gái mà trước mặt cô ấy anh không cần phải giấu diếm.
Trạch Vu là sinh viên của trường đại học Giao Thông, là một hình mẫu lý tưởng của biết bao cô gái. Đẹp trai, thông minh, Trạch Vu đã trở thành mối tình đầu của Tư Huỳnh từ ngày anh bước vào quán cà phê. Tư Huỳnh gọi Trạch Vu là cà phê Kenya vì anh luôn chọn loại cà phê này khi đi một mình. Nhưng khi đi với bạn gái, Trạch Vu sẽ chọn cùng loại cà phê với bạn gái mình, đọc cùng một loại tạp chí mà bạn gái anh thích, luôn rất nhường nhịn. Nhưng Trạch Vu thay đổi bạn gái như thay áo, mỗi lần chia tay chỉ sau vài ngày lại có bạn gái mới. Người khác có thể nghĩ rằng Trạch Vu rất tốt, được nhiều người yêu quý, nhưng thực ra anh sợ người khác đánh giá sai về mình, hy vọng họ thích mình vì bản thân mình chứ không phải vì gia cảnh hay ngoại hình.
Trạch Vu mong muốn những người xung quanh thực sự ưa thích anh, muốn ở bên cạnh anh một cách chân thành, và mong ước đó trở thành một yêu cầu không cưỡng ép trong mối quan hệ nam nữ.
Bách Giai đang chờ đợi một chàng trai mà cô ấy không phải làm quyết định.
Bách Giai là bạn cùng trường đại học của Tư Huỳnh, cô gái xinh đẹp và duyên dáng, là ước mơ của nhiều chàng trai. Nhưng điều đó lại là nỗi lo lắng cho cô. Không phải là có nhiều người theo đuổi là xấu, nhưng từ khi còn đi học cấp 3, những chàng trai tiếp cận Bách Giai không chỉ có tình bạn đơn thuần. Thời gian trôi qua, những người bạn thân quanh Bách Giai chủ yếu là con gái, và mỗi lần đi cùng chàng trai đều trở thành những buổi hẹn không có hồi kết. Do đó, cô bắt đầu ngưỡng mộ những cặp nam nữ có thể là bạn bè, đơn thuần và không gặp áp lực.
Hẹn nhau đi xem phim chỉ đơn giản là đi xem phim, không cần suy nghĩ quá nhiều.
Khi xem phim và chia sẻ một hộp bỏng ngô, chỉ vì không thể ăn hết một mình, không có ý nghĩa gì sâu xa hơn.
Không cần phải lo lắng về việc liệu người đó có tốt hay không, phù hợp hay không, chỉ cần tập trung vào việc họ đang làm.
A Thác mong đợi một cô gái hiểu và trân trọng bản chất thuần phác của anh.
A Thác là một chàng trai đáng yêu và tốt bụng đến mức đáng kinh ngạc. Tư Huỳnh quen A Thác qua một câu chuyện đầy lạ lùng. A Thác không bao giờ tỏ ra tức giận khi bị trêu chọc, thậm chí chỉ cười qua mọi chuyện. Tư Huỳnh thấy thương cảm cho A Thác và nói với những người bạn của anh ta không nên đùa giỡn như vậy nữa. Sau đó, họ trở thành bạn. A Thác là người rất tốt bụng, đó chính là lý do mà mình thích anh ấy nhất. Anh giống như một cốc nước lọc, mọi cảm xúc đều phản ánh rõ trên khuôn mặt. A Thác sẵn lòng giúp đỡ mọi người nếu họ cần, là người dũng cảm sẵn lòng đương đầu với nguy hiểm để cứu giúp người khác, là một con người thật sự lành lặn.
A Thác không bao giờ thích tranh luận với người khác. Từ khi còn nhỏ, anh đã học cách nhìn nhận hiện tại bằng ánh mắt của một người lớn. Do đó, có những vấn đề mà anh không bận tâm.
A Thác cũng rất giỏi kết bạn với mọi người, từ khi quen Tư Huỳnh, anh đã giới thiệu cô với những người bạn thú vị. Như khi anh đưa Tư Huỳnh đến tiệm giặt là của thím Kim Đao ăn cơm. Đúng vậy, đó là một tiệm giặt là, nhưng không phải là một tiệm giặt là thông thường. Thím Kim Đao từng là đầu bếp nổi tiếng ở Tân Trúc, nhưng sau khi cưới thím Kim Đao đã đổi nghề và mở một tiệm giặt là nhỏ. Mỗi tuần, chỉ cần trả 300 đồng là có thể thưởng thức một bữa cơm ngon. Hoặc khi anh đưa cô đến nhà anh Bạo để xem phim. Anh Bạo là một tay giang hồ đã từng ngồi tù nhưng lại đam mê xem phim. A Thác nói rằng anh Bạo thường cô đơn, vì vậy anh ta thích mời mọi người đến xem phim cùng mình. Hoặc Tiểu Tài, chàng trai thi đại học đã thất bại mười mấy lần nhưng lại có khả năng biểu diễn với cơ thể đầy kỳ diệu. A Thác không ngần ngại kết bạn, như một đứa trẻ, luôn tin tưởng vào người khác, làm cho người khác không thể không yêu quý mình.
Cuối cùng,
Tại quán cà phê Đợi Một Người, bên những ly cà phê mang hương vị đặc biệt, mỗi người đang chờ đợi câu trả lời cho trái tim mình. Kết quả có lẽ vẫn còn phải chờ đợi bạn khám phá, nhưng đừng ngần ngại, bởi vì khi bạn gấp sách lại, một câu chuyện mới có thể bắt đầu, và lúc đó bạn đã có thể bắt tay viết nên câu chuyện của chính mình.
Tác giả: Hoàng Phương - Sách của tôi