Tôi ngồi đây chờ cơn bão tới là một tác phẩm của Nguyễn Hải Nhật Huy, một tác giả nổi tiếng trong giới văn chương. Sống từ năm 1987, Nhật Huy là một lập trình viên tự do và làm việc độc lập trong lĩnh vực công nghệ. Tác phẩm này mang lại cái nhìn sâu sắc về cuộc sống hiện đại và những thách thức mà chúng ta phải đối mặt.
Đô thị như nguyên nhân của những bi kịch, tha hóa
Trong cuốn sách này, chúng ta được đưa vào một thế giới đô thị đầy rẫy những áp lực và ràng buộc. Tác giả đặt ra câu hỏi quan trọng về bản thân và về cách chúng ta phản ứng với thế giới xung quanh.
Không khí đô thị được mô tả một cách rất chân thực trong sách. Tác giả vẽ nên hình ảnh sống động về cuộc sống hàng ngày trong thành phố, cũng như những khó khăn mà mọi người phải đối mặt.
Cuốn sách của Nhật Huy không chỉ là một câu chuyện về đô thị, mà còn là một tác phẩm sâu sắc về tâm lý con người và về cuộc sống hiện đại.
Trong tác phẩm của Huy, có nhiều câu chuyện về tiêu dùng. Hình ảnh một chàng trai lạc vào trung tâm thương mại giống như chúng ta bị bao quanh bởi tiêu dùng, không thể thoát ra ngoài việc tiêu thụ.
Ngoài ra, trong không khí đô thị đó, Huy nhận ra sự đồng nhất. Mỗi đô thị giống như mỗi đô thị khác, và mỗi cá nhân giống như mỗi cá nhân khác. Trong sách, nhân vật có thể được phân loại thành một số mẫu người. Ví dụ, đàn ông trẻ có thể sở hữu căn hộ chung cư sang trọng và mang giày Nike; còn phụ nữ trẻ thường trang điểm đỏ rực, da trắng, và thường tập gym...
Biên tập viên Nguyễn Hoàng Diệu Thủy cho rằng: “Câu chuyện về sự đồng nhất này là minh chứng cho việc chúng ta đang mất đi bản sắc cá nhân của mình, khi chúng ta sử dụng các thương hiệu giống nhau, dịch vụ giống nhau và thậm chí là điểm đến giống nhau. Nếu không có sự tự nhận thức, câu chuyện này sẽ đặt ra nhiều câu hỏi khác nữa”.
Trong sách, nhân vật Thái Vũ luôn đấu tranh chống lại sự giống nhau đó. Anh ta luôn mong muốn tìm kiếm bản chất của mình. Điều này khiến anh ta luôn phải đối mặt với nỗi đau.
Nhà phê bình văn học Thanh Tâm cho biết, khi đọc sách, anh quan tâm đến vấn đề xã hội. Tác phẩm này nói về vấn đề của đô thị, thị trường, giới trẻ, truyền thông, giới tính, tình bạn, tình yêu, và nỗi lo âu trong cuộc sống đô thị.
Tôi ngồi đây chờ cơn bão tới là một phần của văn chương đô thị Việt Nam. Đô thị là nguyên nhân của những căng thẳng, đẩy con người vào những tình huống khó khăn. Đô thị làm cho con người trở nên đồng nhất, không thể sống đúng với mong muốn của mình.
Cơn bão trong cuốn sách có ý nghĩa biểu tượng. Cơn bão đầu tiên là cơn bão của thị trường, một vòng xoáy của tiền bạc, tình yêu, ham muốn tình dục, và cuộc sống mua sắm cuốn trôi con người.
Cơn bão này gây ra sự hỗn loạn trong tâm trí con người, gây ra nhiều lo âu và khao khát chấm dứt cuộc sống của họ.
Một cơn bão khác là cơn bão từ tuổi thơ, làm sạch mọi ồn ào của thành phố, để con người sống theo ý muốn của họ, sống bên người mình yêu thương. Đó là cơn bão mà Nhật Huy muốn nhắc đến.
Quảng cáo và cuộc sống văn phòng không mang lại ý nghĩa gì cả.
Trong tiểu thuyết, tác giả nói về vấn đề của quảng cáo từ xưa đến nay và PR hiện đại. Nhật Huy nhấn mạnh: “Trong thời đại ngày nay, điều hiển nhiên là cuộc sống xoay quanh việc mua sắm. Và mua sắm là thế nào liên quan đến PR, truyền thông, và tiếp thị”.
Các nhân vật và giọng kể trong sách phản ánh quan điểm rằng PR hiện nay đã trở nên tinh vi, có thể điều khiển con người theo nhiều hướng khác nhau, làm mất đi sự tự chủ của họ.
Tác giả Nhật Huy nhận định rằng, trong thời điểm hiện tại, quảng cáo và PR không chỉ nói về sản phẩm nữa, mà còn nói về những chủ đề sâu xa trong tâm trí và cái tôi của con người. Chúng nhắm vào nhu cầu và tâm lý cá nhân.
Anh ấy lấy ví dụ từ một đoạn quảng cáo mà trong đó một số cô gái tự lập, mạnh mẽ đi chơi và đồng thời trưng ra thẻ tín dụng. Từ đó, chúng ta có thể thấy quảng cáo nhằm vào nhu cầu và mong muốn của từng cá nhân: Một cô gái trẻ, tự lập, có tài năng thì nên sử dụng thẻ tín dụng.
Trong một đoạn quảng cáo, Nhật Huy giải thích: “Nếu bạn đột nhiên chọn một sản phẩm nhất định trong siêu thị mà không rõ lý do, thì tôi nói với bạn, chính chúng tôi đã làm cho bạn quyết định đó. Và bạn đã biết ai tạo ra quan điểm rằng việc sử dụng thẻ tín dụng là một biểu hiện của sự thành công đàn ông và sự độc lập của phụ nữ không? Và tại sao sữa chua Yukul! lại liên quan mật thiết đến quá trình giảm cân của bạn? Và tại sao bạn lại cần phải giảm cân? Đó là điều kiện như vậy. Những thứ như thế, nếu không phải là chúng tôi thì cũng là một công ty khác đã đưa ra. Căn bản, nếu bạn nhìn kỹ, mọi thứ trong thời đại hiện nay thực ra đều liên quan đến một sản phẩm nào đó”.
Ngoài việc nói về truyền thông, cuốn sách cũng đề cập đến đời sống văn phòng. Theo quan điểm của tác giả, cuộc sống trong văn phòng làm việc không có gì thú vị, và chính vì vậy, Nhật Huy đã rời bỏ công việc văn phòng.
Nhật Huy nói: “Con người không được sinh ra để sống cuộc sống văn phòng. Sự tiến bộ trong khoa học đã nhanh hơn nhiều so với quá trình tiến hóa tự nhiên đã tạo ra con người như ngày nay. Cơ thể và tâm trí con người phù hợp hơn với cuộc sống tự nhiên”.
Theo tác giả, cuộc sống văn phòng không mang lại sự hứng thú, đầy rẫy những cảm giác giả tạo và vô nghĩa. Nếu một ngày nào đó bạn cảm thấy cuộc sống nhàm chán, đó chính là lúc cơ thể bạn không thể chấp nhận được cuộc sống văn phòng đó.
Một đoạn trong cuốn sách thể hiện quan điểm của nhân vật về cuộc sống vô nghĩa tại văn phòng:
“Thời gian này, tôi nên tập trung làm việc thực sự, nhưng không thể. Vì tình hình làm việc quá căng thẳng, và My lại thường gây rối. Tôi chỉ làm việc qua loa trong khi con Anna luôn ở đây. Đó là loại đồng nghiệp sẽ làm công việc trở nên cực khổ, ít nhất đối với một người đàn ông đứng đắn như tôi. Vì nó luôn gây ra rắc rối. Tôi không biết liệu nó chỉ gây phiền toái cho tôi hay cho tất cả đàn ông khác. Nhưng ở tư cách của tôi, việc không để tâm đến điều đó đến giờ phút này là một kỳ tích thật. Ý tôi là bạn cần phải nhìn thấy cảnh bộ mông của nó, mới hiểu được những khó khăn của cuộc sống văn phòng”.
Trong cuốn sách này, văn chương được so sánh như miếng thịt tươi:
Nhà phê bình văn học Thanh Tâm kể, giới văn chương thường nói rằng, với những tác giả được đào tạo chuyên nghiệp, người đọc sẽ được thưởng thức những món ăn được chế biến theo nhiều phong cách khác nhau. Nhưng với tác phẩm như của Nhật Huy, đó là miếng thịt tươi, chưa qua sơ chế. Câu chuyện 'Tôi ngồi đây chờ cơn bão tới' gần gũi, chân thực, không được trang trí. 'Ngành nghề' trong tác phẩm ít, tu từ ít, làm cho người đọc cảm nhận được sự gần gũi với cuộc sống trong câu chuyện.
Nguyễn Hoàng Diệu Thủy nhận xét rằng giọng văn trong sách rất sống động, tạo nên một bức tranh về cuộc sống đô thị ở đây. Giọng văn đặc biệt, một người biên tập và đọc nhiều bản thảo văn chương như Diệu Thủy ít gặp.
Nhà phê bình văn học Thanh Tâm cho rằng trong tiểu thuyết này, ngôn ngữ trần trụi, phong phú, tạo ra một câu chuyện sâu sắc, gần gũi nhất với đời sống. Đối thoại và câu chuyện không được trang trí, mà mang ngôn ngữ trực tiếp từ cuộc sống, khiến không khí cuộc sống rất sâu sắc trong tác phẩm.
Về ngôn ngữ và giọng điệu, Nhật Huy đã sử dụng nhiều dạng diễn ngôn khác nhau trong tác phẩm, từ lời của các nhân vật đến lời dẫn truyện, từ ngôn ngữ chat, tin nhắn, email đến ngôn ngữ báo chí... Tất cả này tạo ra một không khí gần gũi, đặc biệt là với giới trẻ. Các tin nhắn không dấu, các đoạn đối thoại sinh động và tự nhiên là cách tiếp cận cuộc sống một cách tự do, không bị ràng buộc bởi kỹ thuật viết văn. Các nhân vật không phải vướng bận trong vòng kim cô của kỹ thuật viết lách, mà gần gũi với cuộc sống hơn.
Trong thời đại này, các nhà văn trẻ có giọng văn như Nhật Huy không còn nhiều. Trước đây có Nguyễn Thế Hoàng Linh, Lu... Văn chương của họ có phong cách phủi bụi nhưng vẫn gần gũi với cuộc sống hiện đại.
Nguồn: news.zing.vn