Một lần nữa, chứng minh tài năng của Da Vinci.
Năm 1502, Sultan Bayezid Đệ nhị đặt yêu cầu xây cầu khổng lồ tại Istanbul. Da Vinci đối mặt với thách thức đó chỉ với ít vật liệu.
Bộ não con người là yếu tố quan trọng trong việc chuyển ý tưởng thành hiện thực. Đặc biệt, bộ não của Da Vinci, người vĩ đại trong nhiều lĩnh vực.

Da Vinci đã đề xuất một thiết kế cầu đầy mới mẻ cho Sultan, nhưng không được chấp nhận. Mất 500 năm để kiểm chứng độ khả thi của nó.
Không ngạc nhiên khi biết một tài năng vĩ đại như Da Vinci đã đúng.
Karly Bast và John Ochsendorf từ MIT đã nghiên cứu kỹ thuật 3D về cấu trúc của cầu da Vinci để xem liệu nó có thực sự hoạt động được không.
Kết quả nghiên cứu được công bố tại hội nghị quốc tế về kiến trúc ở Barcelona. Trong tháng Mười một, cây cầu của da Vinci sẽ được giới thiệu tại phòng thí nghiệm Draper thuộc MIT.
Cây cầu có điều gì đặc biệt?
Cây cầu của da Vinci cao vượt qua thời đại của nó, đủ rộng để một con thuyền buồm đi qua dưới cầu. Nếu được xây dựng, nó sẽ là cây cầu dài nhất thời đại đó.
Thiết kế cầu của da Vinci có tính ổn định đặc biệt, bảo vệ cầu khỏi những chuyển động không ổn định. Da Vinci sử dụng hai chân cầu rộng ra để giữ cầu ổn định.

Da Vinci không đề cập vật liệu cầu sẽ được xây bằng trong thư gửi Sultan. Tuy nhiên, đá có thể là vật liệu phù hợp nhất vào thời điểm đó.
Chỉ có trí tuệ phi thường của Leonardo da Vinci mới có thể tạo ra thiết kế cầu như vậy.
Để chứng minh tính ổn định của cây cầu, nhóm nghiên cứu đã giảm tỉ lệ của mô hình xuống và in 3D từng khối đá.
“In 3D giúp chúng tôi tái tạo cấu trúc phức tạp này một cách tốt nhất”, cô Bast chia sẻ.
Dù không phải là lần đầu tiên nhưng cầu của da Vinci được chuyển từ thiết kế thành hiện thực. “Những tảng đá của cây cầu được kết nối với nhau bằng lực ép”, cô Bast nói.
Họ xây dựng mô hình cầu theo cách truyền thống, đặt viên đá đỉnh vòm sau khi đã đặt các tảng đá lớn. Mô hình cây cầu của da Vinci đã đứng vững, là minh chứng cho tài năng của ông.

“Đây là sức mạnh của hình học. Ý tưởng tuyệt vời và được tính toán kỹ lưỡng”, nhóm nghiên cứu nhận xét. Từ tính khả thi của cây cầu, ta có thể thấy da Vinci đã nghiên cứu rất kỹ vấn đề này.
Mặc dù không thể áp dụng thiết kế này hiện nay, nhưng mô hình cầu từ MIT cho thấy tiềm năng của kiến trúc Phục hưng, dù thiếu vật liệu và kiến thức về vật lý và hình học.