Mỗi lần đối diện với khó khăn hay thất bại, câu hỏi này luôn hiện lên trong tâm trí tôi. Khi đó, tôi không biết và cũng không có cách nào trả lời chính xác. Có lẽ bạn cũng từng như vậy...
Trong cuộc sống hiện đại đầy bận rộn, nhiều người trẻ mang theo những ước mơ và hoài bão với hy vọng một ngày nào đó sẽ thành hiện thực. Nhưng cuộc sống thực tế thường làm ta gục ngã. Những thất bại liên tiếp khiến ta khó lòng giữ được ước mơ và nhiệt huyết ban đầu. Tuy nhiên, trước khi từ bỏ, chúng ta cần xem xét kỹ càng và suy nghĩ đủ lâu để biết mình thực sự muốn gì, đồng thời cho bản thân thời gian để tĩnh tâm lại.
Với mọi người, đặc biệt là giới trẻ, ước mơ và hoài bão là những gì quan trọng và đẹp đẽ nhất. Khi bước ra khỏi sự bao bọc của gia đình và vùng an toàn, ai cũng khao khát đạt được điều gì đó để được xã hội ghi nhận hoặc đơn giản là để tự hào về chính mình. Những mong muốn đó thúc đẩy chúng ta tiến lên phía trước. Nhưng càng đi, ta sẽ nhận ra con đường mình chọn không hề bằng phẳng mà lại gập ghềnh hơn tưởng tượng. Có người sẽ dừng lại, nhưng cũng có người can đảm bước tiếp.
Những người đã chọn dừng lại chắc hẳn có lý do cá nhân cho quyết định của mình. Có người do dự, băn khoăn, có người dứt khoát dừng lại, nhưng cuối cùng, họ đều phải chịu trách nhiệm cho quyết định đó vì lựa chọn là của họ. Vai trò của những 'người ngoài cuộc' như chúng ta là nhìn nhận những quyết định ấy một cách khách quan, không phán xét hay chỉ trích bất kỳ ai.
Đối với những người dũng cảm bước tiếp, tôi tin rằng đó đã là một thành công nhỏ. Dù chưa đạt được điều mình mong muốn, nhưng ít nhất họ đã vượt qua chính mình. Tuy nhiên, sự thật là liệu tiếp tục cố gắng có thực sự mang lại thành công hay không, vì có người thắng thì cũng có người thua, có người thành công thì cũng có người thất bại.
Những ai thành công cho thấy bạn đã nỗ lực rất nhiều và xứng đáng với thành quả đó. Bây giờ, bạn có thể chăm sóc bản thân tốt hơn, dành thời gian cho gia đình hoặc đặt ra những mục tiêu mới cho mình. Tất cả đều phụ thuộc vào bạn.
Với những ai chưa đạt được mong muốn, những ai đã thất bại, vấp ngã trên con đường chinh phục ước mơ đầy gian nan, tôi hiểu và đồng cảm. Thất bại có thể do nhiều nguyên nhân: chưa cố gắng hết mình, cố gắng chưa đủ, hoặc bất kỳ lý do nào khác... Những lúc vấp ngã khiến ta như đi dưới mưa không có ô, như cố gắng bơi vào bờ mà bị sóng nhấn chìm. Cảm giác buồn rầu, chán nản, thất vọng, thậm chí tuyệt vọng là không tránh khỏi. Khi này, điều tốt nhất là 'không làm gì cả'. Bởi khi tâm trạng không tốt, bất cứ việc gì cũng khó đạt kết quả tốt và có thể làm tình trạng thêm tồi tệ. Chúng ta cần lắng nghe cảm xúc của mình và tập trung vào bản thân. Hãy coi lời khuyên của người khác là tham khảo và bỏ qua những lời bàn tán. Dành cho bản thân một khoảng lặng để bình tâm và lấy lại tinh thần. Bởi dù thế nào, cuộc sống vẫn tiếp diễn, thời gian vẫn trôi và Trái Đất vẫn quay. Hầu hết mọi đứa trẻ đều từng vấp ngã trước khi biết đi, và ai cũng từng thất bại trước khi thành công. Chỉ cần tìm hiểu, ta sẽ thấy không chỉ mình thất bại, mà có vô số người nổi tiếng và danh nhân đã trải qua nhiều thất bại trước khi họ đạt được thành công.
Cuộc sống luôn thử thách chúng ta trước khi ban tặng điều gì đó và thất bại là một trong những thử thách ấy - thử thách để tìm ra ai kiên trì và xứng đáng nhất.
Chúng ta thường đánh giá một con người qua kết quả cuối cùng, nhưng quá trình dẫn đến kết quả đó mới là điều đáng trân trọng.
Dù bạn thành công hay thất bại cuối con đường, phần thưởng cho mỗi người là một lời giải đáp thỏa đáng cho câu hỏi riêng của mình.
Tôi nghĩ, sau cơn mưa của tuổi trẻ, trời có thể sáng hoặc có cầu vồng, nhưng quan trọng hơn là cảm giác của chúng ta sau cơn mưa ấy. Nếu trời sáng, có cầu vồng mà chúng ta vẫn chưa thấy đủ, thì bình yên, hạnh phúc sẽ không ở lại lâu. Ngược lại, nếu ngay trong cơn mưa ta vẫn bình thản, dũng cảm đối diện, thì khi trời tạnh, nắng lên, có cầu vồng, ta sẽ biết trân trọng và biết ơn cơn mưa vì đã dạy ta cách yêu quý cuộc sống và mọi thứ. Cho dù sau cơn mưa trời chưa sáng hẳn, chỉ cần ta cảm thấy thoải mái, hài lòng với những gì mình có, tận hưởng hương đất, mùi cỏ cây thì đó cũng là hạnh phúc. Suy cho cùng, ước mơ, hoài bão hay thành công cũng là con đường chúng ta tìm kiếm hạnh phúc cho mình. Nhưng hạnh phúc thực sự là thứ sâu thẳm bên trong mỗi người, đừng mải mê chạy theo thành công mà quên đi điều đó, quên đi chính mình, quên đi cả gia đình - những người yêu thương ta vô điều kiện.
Tuổi trẻ theo đuổi thành công nhưng đừng quên những điều quan trọng. Đôi khi, chúng ta mải mê đuổi theo nhiều thứ bên ngoài mà quên mất những gì bên cạnh mình, những điều quan trọng nhất, thiêng liêng nhất. Người trẻ theo đuổi ước mơ và đam mê, nhưng điều ấy sẽ trọn vẹn hơn khi chúng ta biết trân trọng mọi thứ mình có và trân trọng chính mình. Hơn nữa, ngoài kia còn có những người chưa biết mình muốn gì, cần gì và phải làm gì, vẫn đang chật vật tìm lối đi. Chúng ta - những người đã tìm được con đường, ước mơ để cố gắng, cần biết ơn và nỗ lực vì điều đó.
Chúc cho chúng ta - những người trẻ luôn tràn đầy nhiệt huyết và lòng tin vào cuộc sống có thể chạm tay tới ước mơ, hoài bão của chính mình!
Cảm ơn bạn đã đọc đến đây!
Tác giả: Sora