Sọ Dừa là một trong những truyện dân gian hay nhất trong kho tàng truyện cổ tích Việt Nam. Qua câu chuyện Sọ Dừa, ta tôn vinh vẻ đẹp bên trong của con người.
Câu chuyện Sọ Dừa kể về sự ra đời của một loại nhân vật, từ khi sinh ra đã bị coi là xấu xí. Điều đặc biệt về sự ra đời này mở ra những tình huống đặc biệt để phát triển cốt truyện. Sau khi nghe câu chuyện Sọ Dừa, trẻ em có thể tập kể lại thông qua truyện tranh, từ đó tạo sự tự tin, phát triển ngôn ngữ và khả năng giao tiếp, tư duy cho trẻ. Mời quý vị bố mẹ và các em lắng nghe nội dung câu chuyện dưới đây qua đường link! Ngoài ra, còn có thể xem thêm một số câu chuyện như: Cô bé Lọ Lem, Nàng Tiên Cá, Cô bé quàng khăn đỏ.
Nghe truyện Sọ Dừa được đọc bởi
Câu chuyện cổ tích về Sọ Dừa
Ngày xưa, có một cặp vợ chồng sống tại một ngôi nhà gần rừng dành cho một lão phú ông già. Họ vô cùng hiền lành, đã trên năm mươi tuổi mà vẫn chưa có con. Một ngày nắng gắt, người vợ đi rừng hái củi cho chủ, khát nước nhưng không tìm thấy suối. Bà tìm đến một hốc cây lớn để xem có nước mưa đọng không, thì thấy một cái sọ người bên tảng đá, trong sọ có nước. Tuy sợ, nhưng vì khát quá, bà quyết định uống. Khi uống, bà cảm thấy khoan khoái kỳ lạ, thấm thía đến ruột gan.
Sau một thời gian, bà phát hiện mình đã mang thai. Không lâu sau đó, người chồng qua đời. Bà phải làm công việc của phú ông, sống trong nghèo khó, nhưng niềm vui duy nhất của bà là sắp có con.
Khi đến thời kỳ sinh, bà sinh ra một cục thịt tròn lông lốc, có đủ mặt mũi, mồm tai nhưng không có cơ thể. Bà muốn vứt bỏ nó, nhưng cục thịt nói rằng: “Mẹ ơi, con là người đây, mẹ ạ! Đừng bỏ con mà tội nghiệp!” Bà cảm động, giữ cục thịt trong lòng, chăm sóc và cho bú.
Khi biết chuyện này, phú ông cho rằng đó là yêu quái, bắt bà đem chôn cục thịt đi nhưng bà không chịu. Phú ông đuổi bà ra ở trong lều ngoài vườn. Đứa bé trông lạ kỳ, nhưng nó rất thông minh, bà đặt tên là Sọ Dừa. Mỗi buổi sáng, trước khi vào nhà làm việc, bà thường dặn: “Sọ Dừa ở nhà ngoan, mẹ sẽ đem cơm cho con, nhớ nhé!”
Khi ra khỏi lều, Sọ Dừa biến thành một em bé rất đáng yêu, dọn dẹp nhà cửa và chui vào đầu tròn, nằm ở góc nhà. Bà thấy lạ nhưng không rõ lý do. Dù Sọ Dừa có vẻ kỳ lạ, người dân cũng dần quen. Sọ Dừa thông minh, nhiều người còn cho quà cho nó.
Trời ơi, mày đang đánh cược với tao à? Mày cứ tưởng tao là thánh tướng sao, giờ lại ra vẻ ngây thơ thế này, tao phải nói sao đây?
Sọ Dừa chỉ nhếch môi cười, không lời không rằng.
Chỉ còn một ngày nữa là phải mang đồ sinh lễ qua nhà phú ông. Trông trong nhà chỉ thấy vài chiếc chiếu rách và vài cái niêu đất. Bà lo lắng chỉ muốn đưa con trốn đi, sợ bị trễ giờ thì xấu hổ lắm. Bà buồn rầu nằm xuống chõng, trùm chiếu ngủ không biết khi nào tỉnh dậy.
Sáng hôm sau, khi bà mở mắt, thì bà nhận ra mình không còn ở trong cái lều cũ nát nữa. Bà thấy mình đang nằm trong chăn gấm, trên sập gụ. Sọ Dừa cũng nằm trên chiếc đệm gấm, được phủ lên bởi chiếc chăn thêu. Bức vách nát của bà đã được thay thế bằng một ngôi nhà gạch sang trọng, cầu đầu làm bằng bạc, thanh ngang làm bằng đồng, bà thật sự hạnh phúc và vui mừng. Nhưng khi nhìn thấy con, bà lại cảm thấy buồn phiền, nhà cao cửa rộng như vậy mà con thì... Bà cũng thấy ở góc nhà một chậu vàng cốm, mười tấm lụa màu đào, và ở dưới sân, hai mươi con lợn mập, hai mươi con dê béo, và hai chục thùng rượu. Bà hạnh phúc đến mức gọi Sọ Dừa:
- Nào, chú rể ơi, ra đây đi, đưa đồ sinh lễ đi. Điều này thì quá đủ rồi con ạ!
Sọ Dừa nói với mẹ:
- Lợn, dê và rượu, mỗi thứ ta lấy bớt mười, để chuẩn bị cho việc rước dâu về và làm cỗ mời khách.
Sau đó, Sọ Dừa lăn từ trên sập gụ xuống đất, đến gần mẹ. Anh gọi xuống nhà dưới:
- Nào, mọi người cả đây, ra đây!
Ngay khi anh gọi xong, hai chục thanh niên và phụ nữ trong nhà dưới lao lên. Mọi người đều mặc áo để che người. Bà cụ vui mừng đến mức không hiểu được điều gì đang xảy ra.
Khi các đồ sinh lễ được mang sang nhà phú ông, bà cụ đã chuẩn bị đủ trang phục, từ gấm, nón đến dép, để chuẩn bị đi đón dâu. Chỉ có Sọ Dừa vẫn lăn theo mẹ. Ở nhà phú ông, mọi người đều không hiểu làm sao mẹ con Sọ Dừa có thể kiếm được đồ sinh lễ như vậy. Phú ông không còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận lễ và cho con gái thứ ba của mình lấy Sọ Dừa.
Chiều hôm đó, Sọ Dừa đã rước dâu về nhà. Bàn cỗ tràn đầy hương vị, người nhà chạy ra vào hối hả. Ngôi làng trở nên sôi động, những lời đàm đạo bay bổng, cùng với các chú bé chăn bò và Sọ Dừa, ai cũng có mặt đầy đủ.
Vào tối, khi các cây nến đã được thắp sáng khắp nhà, không ai thấy Sọ Dừa đâu. Bà con trong làng chuẩn bị về, bỗng một anh chàng điển trai xuất hiện từ phòng bên cạnh, dắt theo cô dâu. Mọi người đều kinh ngạc. Hai người đến gặp khách, chàng trai nói:
- Thưa quý bà cụ và các bà con, tôi là Sọ Dừa. Vợ chồng tôi muốn ra chào các bà cụ và bà con, xin chân thành cảm ơn các bà cụ và bà con đã đến chia vui với gia đình chúng tôi.
Niềm hạnh phúc nhất thuộc về bà mẹ, bà ôm chặt lấy dâu và con trai, không nói một lời nào. Tin tức về việc Sọ Dừa trở thành một người đàn ông lịch lãm và thành công khiến hai chị gái cảm thấy ghen tị và tiếc nuối.
Từ đó, Sọ Dừa tập trung học hành để chuẩn bị cho kỳ thi. Anh ta học rất chăm chỉ và thành công, âm vang khắp vùng. Khi đến kỳ thi, Sọ Dừa đỗ trạng nguyên. Nhưng khi anh đang ở kinh thành, anh nhận được tin mẹ đã qua đời. Anh quay về nhà và không lâu sau đó, anh được triệu tập đi sứ. Trước khi ra đi, anh đã trao cho vợ mình một viên đá lửa, một con dao, và hai quả trứng gà, nhắc nhở vợ phải giữ chặt trong người, để sử dụng khi cần.
Khi thấy em gái đã kết hôn với một người đàn ông lịch lãm và thành công, và còn đỗ trạng nguyên nữa, hai cô chị quyết định hãm hại em, mong muốn thay em trở thành bà trạng. Họ thường xuyên tìm cách hại em khi thấy em ở nhà một mình.
Một ngày, khi trời trong xanh và gió mát, hai cô chị kêu gọi em đi thuyền cùng. Em nghĩ rằng hai chị thật lòng quan tâm đến mình, nên đã đồng ý ngay. Ba chị em lên thuyền và ra gần khu vực biển mở. Sông rộng lớn, sóng nước dâng cao, và thường có gió lớn cùng cá lớn ở đó. Hai chị đưa em đi chơi một lát trước khi đưa thuyền vào bờ. Họ nhanh chóng nhảy lên bờ, thu lại mái chèo, và đẩy thuyền ra giữa dòng nước. Thuyền không có chèo và bị cuốn theo dòng nước. Lúc đó, hai cô chị mới bắt đầu kêu gào và giả vờ khóc lóc, tạo ra cảnh em lái thuyền một mình và chết đuối.
Ngay sau khi thuyền em chìm, một con cá kình nuốt cả thuyền và em vào bụng. Em vẫn tỉnh táo như bình thường. Nhớ lời chồng dặn, em dùng dao chém cá, làm cho cá đau đớn một lúc rồi chết và nổi lên trên mặt nước. Xác cá sau đó trôi vào một bãi cỏ gần rừng.
Em đã cắt bụng cá ra và thoát ra ngoài. Em kiểm tra túi quần và thấy hai quả trứng và hòn đá lửa vẫn còn nguyên. Em bóc vỏ trứng, ướp muối và đặt vào đám cỏ khô để dành. Em dùng cỏ khô châm lửa từ đá lửa, sử dụng dao đánh đá để tạo lửa và nướng cá. Em dùng nước và lá để xây dựng một lều nhỏ gần bờ sông. Hàng ngày, em đi vào rừng để hái cây và săn mồi để thay thế gạo. Một ngày, em thấy hai quả trứng trong túi mình bắt đầu nở, nên em đặt chúng vào cỏ khô, và sau một lúc, hai con gà con nở ra. Em bắt sâu cho chúng ăn. Đôi gà nhanh chóng trở nên lớn và thông minh. Em coi chúng như con của mình. Hai con gà thông minh và trung thành với em.
Những ngày qua, trong rừng sâu sông lớn, cô gái lạc lối một mình, không biết làm sao để về. Cô phải chờ đợi một chiếc thuyền qua rồi mới kêu gọi. Một chiều nọ, cô nghe tiếng gà gáy ở bên bờ sông: “ò ó… o o!. Phải thuyền quan trạng đến đón tôi về”.
Cô vội chạy ra sông và nhìn thấy con gà trống đang gáy và một chiếc thuyền lớn đang tiến vào sông. Khi thuyền đến gần, tiếng gà lại càng lớn: “òóoo! Phải thuyền quan trạng đón tôi về”. Cô đứng bên cạnh hai con gà đáng yêu, và khi gà ngừng gáy, cô nhìn thấy một người từ trong thuyền đi ra, đó là chồng cô, Sọ Dừa.
Sọ Dừa cũng thấy vợ, những người yêu thương nhau thì thường nhìn nhận nhanh chóng. Thuyền kéo vào bờ, và chàng bước lên đất liền, cô chạy xuống đón, hai người nắm tay nhau mà không nói một lời. Sọ Dừa dẫn vợ vào thuyền. Sau khi vợ kể chuyện, Sọ Dừa mới hiểu được lòng hiểm độc của hai người chị.
Khi về đến nhà, anh đưa vợ vào phòng riêng, sau đó mời cả nhà vợ và hàng xóm đến dự tiệc. Hai người chị ăn mặc xa hoa. Nghe tin về việc quan trạng, hai người tranh nhau kể chuyện về cái chết của em, rồi khóc nhưng không quên sửa lại mái tóc và nhìn chằm chằm vào Sọ Dừa, đầy ý định quyến rũ.
Sau khi uống rượu được một thời gian, Sọ Dừa đứng dậy, dẫn vợ ra ngoài chào mọi người. Hai người chị khi thấy vợ, gương mặt tái mét, cả người rùng mình. Nhân tiện mọi người đang tán dóc, họ nhanh chóng rời đi để trốn tránh.