Soạn bài 'Bác ơi!' (Tác giả: Tố Hữu)
Cấu trúc
- Phần 3 (phần còn lại): Tâm trạng và ước vọng của nhân dân theo bước chân của Bác
Câu 1 (trang 169, sách giáo khoa Ngữ văn lớp 12, tập 1)
Xúc động sâu sắc trước sự kiện Bác qua đời:
- Tâm trạng của dân chúng:
+ Buồn bã, đau lòng: bước về, nhìn theo con đường quen thuộc,...
+ Không thể tin được: Bác đã ra đi, Bác ơi!
- Phong cảnh:
+ Hư vô, lạnh lẽo, cô đơn: căn phòng trống vắng, rèm đậy, ánh đèn tắt,...
+ Mọi thứ trở nên vô nghĩa khi không còn ai ở lại
- Người và phong cảnh dường như hòa quyện với nhau: Cuộc đời tràn nước mắt, trời mưa rơi
Câu 2 (trang 169, sách giáo khoa Ngữ văn lớp 12, tập 1)
- Sống với lý tưởng, luôn lo lắng cho dân, cho đất nước: ôm trọn non sông suốt cuộc đời,...
- Sống đơn giản, gần gũi và khiêm tốn
Câu 3 (trang 169, sách giáo khoa Ngữ văn lớp 12, tập 1)
Tâm trạng của nhân dân Việt Nam trước khi Bác ra đi:
- Tình trạng: kín đáo nỗi đau
- Bác đã trở về với những nhân vật vĩnh cửu (Mác, Lê-nin) và Bác sẽ mãi sống mãi trong tâm hồn của những con người Việt Nam
- Ước mong: theo bước chân của Bác, theo con đường cách mạng
Chủ đề chính của văn bản:
- Bài thơ phản ánh rõ phong cách thơ lãng mạn, chính trị của Tố Hữu