Soạn bài Củng cố, mở rộng cho học sinh lớp 8 trang 120 Tập 1 ngắn gọn nhưng vẫn đầy đủ ý, theo sách Ngữ văn lớp 8 Kết nối tri thức giúp học sinh soạn văn 8 một cách thuận tiện hơn.
Soạn bài Củng cố, mở rộng cho học sinh lớp 8 trang 120 Tập 1 - Tóm tắt Kết nối tri thức
Câu 1 (trang 120 sách giáo khoa Ngữ văn lớp 8 Tập 1): Nêu các kỹ thuật biểu diễn châm biếm, hài hước trong thể loại hài kịch, truyện cười từ các đoạn văn đã học.
Trả lời:
Các kỹ thuật biểu diễn châm biếm, hài hước trong thể loại hài kịch, truyện cười từ các đoạn văn đã học gồm: châm biếm, mỉa mai, đả kích, hài hước.
Câu 2 (trang 120 sách giáo khoa Ngữ văn lớp 8 Tập 1): Từ những văn bản đã học, bạn thấy sức mạnh của tiếng cười đối với cuộc sống con người như thế nào?
Tiếng cười trong văn bản có sức mạnh: mang niềm vui đến cho người đọc, đồng thời chỉ trích những tật xấu, thói hư của con người.
Câu 3 (trang 120 sách giáo khoa Ngữ văn lớp 8 Tập 1): Đọc và phân tích một số vở hài kịch và truyện cười viết về những tật xấu của con người. Chọn một tác phẩm mà bạn thích nhất và trả lời các câu hỏi sau:
a. Tác phẩm phê phán thói xấu nào?
b. Thủ đoạn trào phúng là gì?
c. Chi tiết nào bạn cảm thấy thú vị nhất?
Giải đáp:
Truyện cười Gặp nhau thầy sờ voi:
a. Tác phẩm chỉ trích những thói tục lố lăng, bất cẩn trong xã hội.
b. Kỹ thuật trào phúng: Câu chuyện về cách các thầy bói xem voi và phán về nó: mỗi thầy sờ một phần của voi và dựa vào cảm nhận để phán đoán hình thù con voi. Mặc dù tất cả đều phán sai, nhưng họ vẫn kiên quyết theo quan điểm của mình và cho rằng người khác đều sai.
c. Phần làm em thú vị nhất:
+ Khi thầy sờ vòi, cảm giác như con đỉa đang nằm trên tay
+ Khi thầy sờ ngà, cảm giác như đang chạm vào cái đòn càn
+ Khi thầy sờ chân, cảm giác như chạm vào một cột đình
+ Khi thầy sờ đuôi, cảm giác như đang chạm vào cái chổi mềm mại
+ Khi thầy sờ tai, cảm giác như đang thổi vào cái quạt nhỏ nhắn
Câu 4 (trang 120 sách giáo khoa Ngữ văn lớp 8 Tập 1): “Cười là một cách kiểm soát cái xấu”. (Phương Lựu – Trần Đình Sử - Lê Ngọc Trà, Lí luận văn học, tập 1, NXB Giáo dục, 1986, tr. 241).
Viết một đoạn văn (khoảng 7 – 9 câu) trình bày suy nghĩ của bạn về quan điểm trên.
Trả lời:
Chúng ta có thể thấy qua các tác phẩm, câu chuyện đã học rằng tác giả sử dụng nhiều kỹ thuật, trong đó có cả kỹ thuật châm biếm, mỉa mai để tạo ra sự hài hước, làm cho người đọc cười. Tiếng cười đó không chỉ là niềm vui mà còn là cách kiểm soát cái xấu. Người ta cười chúng ta không chỉ vì sự ngưỡng mộ, khen ngợi mà còn có thể là sự châm biếm, chế nhạo. Chính từ tiếng cười đó, chúng ta có thể nhìn thấy được bản thân mình, đánh giá lại hành động của mình. Nếu là điều tích cực, chúng ta nên tiếp tục phát huy. Nếu là điều tiêu cực, chúng ta cần suy nghĩ và rút ra bài học từ đó.