Soạn bài Tổng hợp tiếng việt lớp 9 học kì II
Khởi đầu và các thành phần riêng lẻ
Câu 1 (trang 109 sách Ngữ Văn lớp 9 Tập 2):
Khởi ngữ | Các thành phần biệt lập |
|||
---|---|---|---|---|
Tình thái | Cảm thán | Gọi - đáp | Phụ chú | |
Xây cái lăng ấy | Dường như | Vất vả quá | Thưa ông | Những người con gái ... nhìn ta như vậy |
Câu 2 (trang 110 sách Ngữ Văn lớp 9 Tập 2):
'Bến quê' là một tác phẩm ngắn xuất sắc của nhà văn Nguyễn Minh Châu. Kết thúc câu chuyện mang lại cảm xúc sâu lắng khó diễn tả, những kỷ niệm về tình yêu, nỗi buồn đều quay về trong lòng người đọc. Có vẻ như chỉ khi trải qua những biến cố của cuộc sống con người mới thấu hiểu hết tình yêu thương, sự hy sinh vô điều kiện của người phụ nữ. Chỉ khi không thể đi nữa, con người mới có cơ hội suy ngẫm về những điều giản dị, quý giá nhất trong cuộc sống của mình. Đọc 'Bến quê', chúng ta không thể không suy tư về cuộc đời, về những niềm vui bình dị xung quanh chúng ta, và đôi khi, chúng ta đã bỏ quên điều đó.
II. Kết nối câu và đoạn
Câu 1 (trang 110 sách Ngữ Văn lớp 9 Tập 2):
a. Tuy nhiên, nhưng cuối cùng, và có thể liên kết
b. Em bé – em bé: việc lặp lại; em bé – Nó: việc thay thế
c. Thế là một phép thế
Câu 2 (trang 110 sách Ngữ Văn lớp 9 Tập 2):
Phép liên kết |
||||
---|---|---|---|---|
Lặp từ | Đồng nghĩa trái nghĩa và liên tưởng | Thế | Nối | |
Từ ngữ tương ứng | Cô bé | Thế, nó | Nhưng, những rồi, và |
III. Ý nghĩa hiển nhiên và ý nghĩa ẩn
Câu 1 (trang 111 sách Ngữ Văn lớp 9 Tập 2): Qua câu ở dưới kia, có thể nói rằng tất cả mọi người giàu có đã chiếm đoạt mọi thứ, và người nghèo muốn diễn đạt: địa ngục chính là nơi dành cho kẻ giàu có (những kẻ đầy tội lỗi trên thế gian).
Câu 2 (trang 111 sách Ngữ Văn lớp 9 Tập 2):
a. Nam không muốn thẳng thắn phê bình ý kiến của mình (để không làm mất lòng bạn), vì vậy anh ta có ý định vi phạm nguyên tắc về cách thức (nói mơ hồ) và một phần nguyên tắc về mối quan hệ (nói mông lung vấn đề).
b. Huệ muốn nhấn mạnh rằng 'còn việc của Nam và Tuấn mình vẫn chưa thông báo'. Huệ có ý định vi phạm nguyên tắc về số lượng (nói thiếu), có thể để làm nhẹ đi phần trách nhiệm chưa hoàn thành của mình.