Ngụ ngôn là một dạng văn học phổ biến. Hôm nay, chúng ta sẽ tìm hiểu tài liệu Soạn văn 7: Trải nghiệm một câu chuyện dạy bài học từ cuốn sách Khám phá sáng tạo, tập 1.

Các bạn học sinh lớp 7 có thể tham khảo khi chuẩn bị bài. Nội dung chi tiết được giới thiệu ngay sau đây.
Chuẩn bị bài: Trình bày một câu chuyện ngụ ngôn
1. Hướng dẫn
- Bước 1: Xác định đề tài, đối tượng nghe, mục đích, không gian và thời gian diễn ra.
- Bước 2: Thu thập ý tưởng, lập kế hoạch
- Mở đầu: Giới thiệu về câu chuyện, nhân vật và đặt ra câu hỏi để tạo sự hứng thú cho người nghe trước khi bắt đầu kể.
- Phần chính: Kể theo trình tự sự kiện trong câu chuyện (từ sự kiện ban đầu đến sự kiện kết thúc), biến đổi giọng điệu phù hợp, thể hiện tính cách và tâm trạng của nhân vật, có thể thêm vào một số lời miêu tả và diễn đạt để làm giàu hơn câu chuyện.
- Kết thúc: Tóm tắt, nhận xét về bài học từ câu chuyện.
- Bước 3: Diễn đạt
- Chọn cách bắt đầu và kết thúc câu chuyện sao cho thu hút.
- Sử dụng từ ngữ phù hợp với lối nói tự nhiên.
- Nói lớn, rõ ràng, đầy hứng khởi và tự nhiên.
- Phân chia thời gian kể chuyện một cách hợp lý.
- Bước 4: Trao đổi, đánh giá
- Người nói: Tập trung ghi lại ý kiến, nhận xét từ người nghe và phản hồi một cách tôn trọng, chứng tỏ sự trân trọng đối với ý kiến của họ.
- Người nghe: Đưa ra nhận xét hoặc câu hỏi để khuyến khích người nói bổ sung thêm thông tin hoặc làm rõ các điểm chưa hiểu.
2. Thực hành
Mẫu số 1
Gia đình nhà ếch của chúng tôi vẫn nhớ mãi câu chuyện đáng xấu hổ về tổ tiên của chúng tôi. Theo lời kể của bố mẹ tôi, ngày xưa có một ông ếch sống trong một cái giếng sâu. Cái giếng nhỏ bé chỉ đủ chỗ cho những con vật nhỏ bé sinh sống.
Xung quanh giếng chỉ có vài anh nhái, chị cua và cậu ốc. Mỗi ngày, khi ông ếch kêu lên, âm thanh vang vọng khắp giếng. Những người bạn xung quanh ông nghe tiếng kêu mà cảm thấy vô cùng hoảng sợ. Những lúc như vậy, ông cảm thấy rất hài lòng. Ông tự tin rằng mình là người mạnh nhất trong đáy giếng này. Ông còn bắt mọi người xung quanh gọi ông là chúa tể. Và mỗi khi nhìn lên cao, ông thấy bầu trời chỉ nhỏ bé như chiếc vung.
Một năm nọ, trời mưa suốt nhiều ngày liền. Nước mưa chảy xuống giếng, làm nước trong giếng dâng lên. Ông ếch theo dòng nước chảy ra khỏi đáy giếng nhỏ. Cảnh vật bên ngoài thật khác biệt. Ông quen thói cũ, cứ bước đi huênh hoang trên đường. Nhìn lên bầu trời, ông cảm thấy ngạc nhiên vô cùng. Khi ở dưới miệng giếng, bầu trời chỉ nhỏ bé như một chiếc vung. Nhưng lúc này, bầu trời rộng lớn biết bao. Vì quá mải mê nhìn bầu trời mà ông không chú ý và bị một con trâu đi ngang qua. Nhìn thấy ông, con trâu bảo:
- Kìa, con ếch đấy. Tránh đường cho ta đi!
Ông ếch nghe xong, nhìn bác trâu, không có chút sợ hãi mà tiếp tục đi. Thế là ông bị bác giẫm chết mà không hay biết.
Mẫu số 2
Gà Rừng và Chồn là bạn thân. Nhưng Chồn vẫn coi thường bạn một cách lặng lẽ. Một hôm, Chồn hỏi Gà Rừng:
- Cậu có bao nhiêu trí khôn?
- Mình chỉ có một thôi.
- Ít đâu. Mình có đến hàng trăm trí tuệ ấy!
Một buổi sáng, hai bạn đang lang thang trong rừng. Bất ngờ nhìn thấy một thợ săn, chúng lập tức núp vào một hang. Nhưng thợ săn đã phát hiện ra dấu vết của chúng. Ông ta hớn hở nói: “Không có chỗ nào có thể trốn được đâu!”. Rồi ông ta đẩy gậy vào hang. Gà Rừng thấy tình hình nguy cấp, liền khuyên Chồn rằng:
- Cậu có đến hàng trăm trí tuệ, hãy suy nghĩ một phương án!
Chồn buồn bã trả lời:
- Lúc này, trong đầu tôi chẳng còn một chút trí tuệ nào cả.
Sau khi suy nghĩ một chút, Gà Rừng nói với Chồn:
- Mình sẽ làm như vậy, còn cậu hãy giữ nguyên như thế!
Tất cả diễn biến như Gà Rừng dự đoán. Khi thợ săn kéo Gà Rừng ra khỏi hang, thấy nó đã đơ đứng, tưởng là đã chết. Ông ta ném nó đi, rồi nhấn vào hang để bắt Chồn. Bất ngờ, Gà Rừng nhanh chóng chạy trốn. Thợ săn lập tức đuổi theo. Trong khi đó, Chồn đã trốn vào hang.
Hôm sau, cả hai gặp nhau lại. Chồn nói với Gà Rừng:
- Một trí tuệ như của cậu, đó còn hơn cả trăm trí tuệ của tôi.