Hôm nay, Mytour sẽ cung cấp tài liệu Soạn văn 11: Tự đánh giá: Bánh mì Sài Gòn, giúp các bạn học sinh chuẩn bị bài một cách nhanh chóng và đầy đủ.
Hãy cùng tham khảo nội dung chi tiết được chúng tôi giới thiệu ngay sau đây cho các bạn học sinh lớp 11.
Soạn bài Tự đánh giá: Bánh mì Sài Gòn
Câu 1. Em nghĩ tại sao tác giả quyết định viết về món bánh mì Sài Gòn?
A. Bởi vì đó là một món ăn có ý nghĩa xã hội sâu sắc
B. Bởi vì đó là một món ăn đặc trưng của người Sài Gòn thời kỳ đó
C. Bởi vì đó là một món ăn ngon được nhiều người Sài Gòn ưa chuộng
D. Bởi vì đó là một món ăn có nguồn gốc thuần túy của Việt Nam
Câu 2. Phương án nào dưới đây mô tả đúng và đầy đủ bố cục của văn bản Bánh mì Sài Gòn?
A. Giới thiệu lịch sử món bánh mì khi được du nhập lần đầu tiên vào Việt Nam, sau đó tổng quan về sự phát triển của nền văn hóa
B. Giới thiệu quy luật giao lưu và hội nhập văn hoá, sau đó đưa ra giải thích cụ thể về món bánh mì ở Việt Nam
C. Giới thiệu quy luật giao lưu và hội nhập văn hoá, sau đó giải thích sự đa dạng biến tấu của món bánh mì ở Việt Nam
D. Mô tả việc bánh mì được đưa vào Việt Nam và trở thành một món ăn phổ biến, sau đó tổng quan về quy luật phát triển văn hóa
Câu 3. Tại sao bánh mì được đưa vào nước ta, đặc biệt là ở Sài Gòn?
A. Bởi vì Sài Gòn là thành phố có nhiều người ưa thích ăn bánh mì
B. Bởi vì Sài Gòn là thành phố có nhiều cư dân nước ngoài sinh sống, kết hợp với người dân địa phương
C. Bởi vì Sài Gòn là thành phố giao thoa văn hóa, nơi mà nhiều nền văn hóa gặp nhau
D. Bởi vì có nhiều đầu bếp nổi tiếng chuyên nghiệp đến Sài Gòn sinh sống và làm việc
Câu 4. Phương án nào dưới đây mô tả đúng giá trị văn hóa của món bánh mì?
A. Phát triển đồng thời trên cả hai con đường tự do và sáng tạo
B. Đáp ứng nhu cầu thiết yếu của cuộc sống hàng ngày
C. Tương tác để tạo ra sự cân bằng trong cuộc sống con người
D. Trở thành phòng thí nghiệm cho sự tiến bộ xã hội của loài người
Câu 5. Câu văn nào dưới đây phản ánh quan điểm của tác giả về vai trò của bánh mì trong đời sống hiện nay?
A. Thật vậy, như đã nói ở trên, có thời điểm nó bị xem là điều không nên chạm vào, không phù hợp với giá trị truyền thống của 'đạo nhà'.
B. Món ăn này vẫn tồn tại trong tầm nhìn của dân ta như một loại bánh - hiểu là thức ăn giải khát, không phải là thực phẩm hàng ngày như cơm...
C. Tổng quát, ngày nay bánh mì đã trở thành một phần quan trọng trong cái mà xã hội hiện đại gọi là 'văn hóa ẩm thực'.
D. Có khả năng, bánh mì đã hiện diện tại Việt Nam trước năm 1859, nhưng được biết đến rộng rãi hơn sau khi quân đội thuộc địa chiếm Gia Định.
Câu 6. Hãy làm rõ cách tác giả kết hợp giữa yếu tố tự sự và trữ tình trong văn bản trên thông qua một số biểu hiện cụ thể, và đánh giá tác dụng của việc kết hợp đó.
Câu 7. Từ việc đề cập đến việc bán bánh mì, tác giả mở rộng cuộc trò chuyện để thảo luận về vấn đề gì?
Câu 8. Tác giả của văn bản diễn đạt quan điểm của mình về sự phát triển văn hóa như thế nào? Bạn có đồng tình với ý kiến của tác giả không? Tại sao?
Câu 9. Từ văn bản Bánh mì Sài Gòn, hãy chia sẻ suy nghĩ của bạn về thái độ cần thiết của thế hệ trẻ ngày nay đối với việc tiếp nhận các yếu tố văn hóa từ nước ngoài.
Câu 10. Mời bạn tìm hiểu về lịch sử của món bánh mì hoặc một loại thức ăn/đồ uống mà bạn yêu thích. Trong bài viết, hãy đề cập đến nguồn gốc, quá trình phát triển và những thông tin thú vị về món ăn đó, kèm theo trích dẫn từ các nguồn tài liệu mà bạn đã tham khảo.
Gợi ý:
Câu 1. A
Câu 2. D
Câu 3. C
Câu 4. A
Câu 5. C
Câu 6.
- Tự sự: Trình bày quá trình bánh mì nhập khẩu vào Việt Nam.
- Trữ tình: Biểu hiện sự tôn trọng đối với bánh mì - một món ăn nổi tiếng, hấp dẫn và thơm ngon.
Câu 7. Tác giả mở rộng bàn luận về vấn đề văn hóa ẩm thực, đặc điểm văn hóa của dân tộc.
Câu 8.
- Vấn đề phát triển văn hóa cần phải được hiểu rõ về quá trình phát triển, nguồn gốc phải kết hợp sự tự phát và tự giác.
- Quan điểm: đồng tình
- Nguyên nhân: Mọi sự vật, sự việc đều có nguồn gốc, sự bắt nguồn từ đó giúp hiểu sâu hơn và khi phát triển sẽ tạo ra một giá trị văn hóa tốt đẹp.
Câu 9.
Cần phải tỉnh táo, tiếp nhận các yếu tố văn hóa nước ngoài một cách có chọn lọc, hòa nhập nhưng không hòa tan.
Câu 10.