Nhằm hỗ trợ việc rèn luyện kỹ năng nói và nghe của học sinh, Mytour sẽ cung cấp tài liệu Soạn văn 6: Kể lại một câu chuyện cổ tích, thuộc sách Chân trời sáng tạo, giúp các bạn học sinh trong quá trình chuẩn bị bài.
Rất hân hạnh mời các bạn học sinh lớp 6 tham khảo để chuẩn bị tốt hơn cho bài nói của mình. Chi tiết xin xem bên dưới.
Soạn bài Kể truyện cổ tích
1. Hướng dẫn
- Bước 1: Xác định đề tài, đối tượng nghe, mục đích, không gian và thời gian diễn.
- Đề tài: Kể lại một câu chuyện cổ tích.
- Đối tượng nghe: thầy cô, bạn bè…
- Mục đích: Kể lại một câu chuyện cổ tích.
- Không gian và thời gian diễn: Dự định sẽ diễn ở đâu? Trong bao lâu?
- Bước 2: Tìm ý, lập dàn bài
- Bước 1: Mở đầu
- Bước 2: Nội dung chính
- Bước 3: Kết thúc
- Bước 3. Thực hành và thể hiện
- Chú ý sử dụng giọng điệu phù hợp với từng nhân vật, tình huống. Kết hợp cử chỉ, biểu cảm để làm cho câu chuyện trở nên sống động hơn.
- Khi kể, cần tóm tắt nội dung theo trình tự, sử dụng từ ngữ phù hợp với giao tiếp nói, tránh việc sử dụng ngôn ngữ viết.
- Bước 4: Đối thoại, đánh giá
2. Thực hành kỹ năng nghe và nói
Tấm và Cám là hai chị em ruột, cha mẹ bỏ rơi, phải sống với dì ghẻ. Mặc dù Tấm phải làm mọi công việc nhà từ sáng đến tối một mình, nhưng vẫn kiên nhẫn và cần cù.
Một ngày, dì ghẻ đưa cho hai chị em mỗi người một cái giỏ và bảo ra đồng bắt tôm cá, hứa sẽ thưởng cho người bắt được nhiều nhất.
- Ai bắt được nhiều tôm nhất sẽ được tặng một chiếc yếm đỏ.
Tấm, thông minh và cần cù, nhanh chóng đạt được giỏ cá vừa cá vừa tôm. Trong khi đó, Cám chỉ biết chơi đùa và không làm được gì. Cám lén nói với Tấm:
- Chị Tấm ơi, chị có thể giúp em một chút không? Em lo lắng nếu về nhà mà không mang được gì, sẽ bị mắng mẹ.
Tấm tin ngay, vội vàng xuống ao để tắm. Cơ hội đó, Cám đã nhanh chóng chuyển tép từ giỏ của Tấm sang giỏ của mình và vội vã quay về trước để nhận yếm đào. Khi Tấm trở lại bờ, cô nhận ra giỏ của mình trống rỗng, lo sợ bị dì ghẻ la mắng, cô ngồi khóc. Bụt xuất hiện và dặn Tấm nhìn vào giỏ xem còn gì không, phát hiện ra một con cá bống. Bụt khuyên Tấm mang cá về nuôi, và khi đặt thức ăn vào, Tấm hát:
'Bống bống bang bang
Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta
Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người'
Kể từ ngày đó, sau mỗi bữa ăn, Cám luôn nhìn thấy Tấm để lại một phần cơm. Cám thấy điều này lạ, và nói với mẹ. Hai mẹ con quan sát và phát hiện ra Tấm đang nuôi một con cá bống. Mỗi khi Tấm gọi, con cá lại nổi lên và nhặt những hạt cơm được ném xuống. Biết được điều này, dì ghẻ gọi Tấm và yêu cầu cô sáng hôm sau dậy sớm đi chăn trâu, và nhắc nhở:
- Con ơi con! Làng đã cấm chăn trâu ở nhà rồi đấy. Mai con đi chăn trâu, phải đi chăn ở đồng xa, không chăn ở nhà, nếu không làng sẽ lấy trâu của con.
Tấm không nghi ngờ gì, sáng hôm sau cô đưa trâu đi chăn ở xa. Ở nhà, mẹ con Cám nhanh chóng ra giếng, gọi y như lời Tấm. Con cá bống xuất hiện, hai mẹ con Cám lập tức bắt và giết nó để ăn.
Sau một thời gian, nhà vua tổ chức hội lễ kéo dài mấy đêm. Người già trẻ con trai gái từ khắp nơi đều háo hức đi xem. Hai mẹ của Cám cũng sắm sửa quần áo đẹp để tham gia hội. Khi thấy Tấm cũng muốn đi, dì ghẻ lấy một thúng gạo và một thúng thóc với nhau, rồi bảo chị:
- Con hãy giúp tôi hái hết lúa gạo này rồi đi, nhớ làm xong việc này trước khi đi đâu, đừng để lại mà về nhà không có gạo để nấu cơm dì sẽ la mắng đấy.
Một thời gian sau đó, nhà vua ra lệnh rao mời tất cả phụ nữ đến thử giày. Và hễ ai đi vừa với chiếc giày thì vua sẽ lấy làm vợ. Cám cũng thử nhưng không vừa. Nhìn thấy Tấm từ xa, Cám liền nói với mẹ:
- Mẹ ơi, hình như chị Tấm nhà ta cũng đến thử giày đấy!
Dì ghẻ bĩu môi và nói:
- Chuông khánh vẫn chẳng thể lôi cuốn ai. Và mảnh chĩnh vẫn bị bỏ rơi ngoài lề.
Nhưng khi Tấm bước vào đôi giày, chúng vừa vặn như đúng kích cỡ của nàng. Tấm còn thấy một chiếc giày khác giống hệt như thế. Rồi, nàng được vua đón vào cung làm hoàng hậu.
Mặc dù sống trong hoàng cung, Tấm vẫn không quên ngày giỗ cha. Nhân dịp này, mụ con Cám âm mưu hại Tấm:
- Trước đây con quen leo cây, giờ hãy leo lên để cắt một cành để cúng cha.
Tấm vâng lời mẹ, leo lên cây. Nhưng khi cây bắt đầu rung, nàng liền hỏi:
- Dì đang làm gì dưới gốc vậy?
- Gốc cau bị nhiều kiến làm tổ, tôi đuổi kiến đi để chúng không cắn.
Tấm chưa kịp về, cây đã đổ, gãy gập rơi xuống ao và chết. Dì ghẻ liền đưa Cám vào hoàng cung để thay thế Tấm.
Một ngày nọ, Cám ngồi giặt áo cho vua ở giếng, thì có con chim vàng bay đến, đậu trên một cành cây và kêu lên:
- Phơi áo phơi giặt, phơi đủ lúc đủ chỗ, đừng phơi trên hàng rào, áo rách thì ai sửa?
Sau đó, chim sơn cước xinh đẹp vồ lấy cung điện, hát vang vọng sảng khoái. Vua ơi, chim tới đó. Vua mê mẩn sơn cước quên cả giấc ngủ. Tôi về nhà báo mẹ. Dì gian ác kêu bắt chim làm thịt rồi bảo vua điều dối lòng. Trở lại cung điện, tôi khi vua ra ngoài, bắt chim làm thịt rồi vứt lông chim ra vườn. Nhìn thấy mất chim, vua hỏi tôi, tôi trả lời:
- Tôi thèm ăn thịt chim nên đã trộm chóc bệ hạ của mình và ăn hết rồi ạ.
Vua nghe tôi nói thế thì không nói lên lời. Kì lạ là ở chỗ lông chim sơn cước mọc thành cây đào trái ngọt, cành lá rộng phủ bóng mát. Vua gửi người treo võng, mỗi ngày nằm nghỉ dưới đó. Tôi thấy thế thì tức giận, gửi thợ chặt cây làm đếm khung cửi. Khi vua hỏi, tôi lại nói dối:
- Cây đổ vì gió lớn, tôi gửi thợ đến chặt làm khung cửi để dệt áo cho bệ hạ.
Sau khi làm xong khung cửi, tôi ngồi vào dệt thì nghe tiếng kêu vang lên:
“Cót cái cạch bao gồm cả
Lấy tranh đẹp trên tường,
Chị tạo ra một bức tranh”
Cám hoảng sợ, vội vàng trở về nhà kể cho mẹ nghe. Dì ghẻ khuyên Cám đốt khung cửi và mang tro đi xa để tĩnh tâm. Cám gửi người đốt khung cửi và đổ tro ra xa hoàng cung.
Từ chỗ tro tàn mọc lên một cây thị, chỉ có một quả thị. Một ngày nọ, một bà lão đi qua, nhìn thấy liền nói:
- Con ơi con, hãy đến đây, bà sẽ cho con ngửi, không ăn đâu.
Quả thị rơi vào tay bà lão khi bà đang nói. Bà lão nói xong, quả thị rơi xuống. Kỳ lạ là từ đó, mỗi khi bà đi chợ về, nhà cửa sạch sẽ, cơm nước tươi ngon. Bà quyết định theo dõi để tìm hiểu và phát hiện một cô gái chui ra từ quả thị. Bà lão tiến gần và xé nát vỏ quả thị. Tấm ở với bà làm con nuôi. Một ngày, nhà vua đi ngang qua, nhìn thấy miếng trầu cánh phượng giống của Tấm, bèn hỏi bà lão. Tấm và nhà vua gặp lại nhau.
Lại đến Cám, sau khi thấy Tấm trở về đẹp hơn xưa, vua càng yêu quý. Cám liền đến hỏi Tấm:
- Chị Tấm ơi, làm sao mà chị đẹp thế nhỉ?
Chị Tấm không trả lời, chỉ hỏi lại tôi:
- Có muốn được đẹp không để chị giúp?
Cám nghe theo lời chị Tấm. Thấy chị sai người đào hố sâu và bảo Cám xuống. Cám không nghi ngờ gì, liền nhảy xuống và chết đuối.