Soạn bài về Nhân vật kể trong văn tự sự trang 192, 193, 194 một cách ngắn gọn nhưng vẫn đầy đủ ý, dựa trên nội dung sách Ngữ văn lớp 9 để hỗ trợ việc soạn văn của học sinh.
Soạn bài về Nhân vật kể trong văn tự sự
I. Tính chất của người kể chuyện trong văn bản tự sự
Câu 2 (trang 192 sách giáo khoa Ngữ Văn 9 Tập 1):
a. Mô tả về sự chia ly giữa ba nhân vật: ông họa sĩ, cô kỹ sư và anh chàng trẻ.
b. - Người kể là tác giả, không phải là một trong ba nhân vật.
- Câu chuyện được kể từ góc nhìn thứ ba (anh chàng trẻ - anh; cô kỹ sư - cô gái - cô; họa sĩ già - ông họa sĩ); nếu người kể là một trong ba nhân vật, thì ngôn từ phải dùng tên của một trong ba người này hoặc từ 'tôi'.
c. Ý kiến của người kể về sự kiện, về cô kỹ sư trẻ và suy nghĩ của cô.
d*. Người kể câu chuyện dường như biết hết và hiểu biết tất cả mọi thứ, dựa trên:
+ Người kể chính
+ Đối tượng được mô tả
+ Góc nhìn
+ Phong cách văn phong và quan điểm.
Thực hành
Câu 2 (trang 194 sách giáo khoa Ngữ Văn 9 Tập 1):
a. - Trong đoạn này, người kể xuất hiện trực tiếp và sử dụng ngôi thứ nhất 'tôi' như một nhân vật - cậu bé. Kể theo góc nhìn của người thứ nhất - 'tôi'.
- Ưu điểm: người kể có thể tự do thể hiện sâu sắc hơn tâm trạng và cảm xúc của nhân vật.
- Hạn chế: Bởi vì người kể là 'tôi', nên có thể dễ rơi vào sự đơn điệu, thiếu sự linh hoạt và đa dạng trong cách kể chuyện, bị hạn chế bởi không gian, thời gian và sự kiện.
b. Kể từ góc nhìn của cô gái:
- Ôi trời ơi, chỉ còn năm phút thôi!
Đó chính là anh chàng trẻ bất ngờ nói to lên, giọng cười nhưng mang nỗi buồn. Anh ta bước ra phía sau nhà, sau đó quay lại ngay, tay nắm một tờ giấy. Người hoạ sĩ đứng dậy. Tôi cũng vậy, đứng dậy, sắp xếp lại chiếc ghế, đi bước chậm rãi tới gần ông già.
- Ôi! Cô quên đâu mất mùi này kia!
Anh chàng trẻ bước vào, kêu lên. Để tôi không cần quay lại bàn, anh ta lấy một chiếc khăn tay được vò nén giữa hai trang sách và đưa cho tôi. Tôi lúng túng, nhận lấy chiếc khăn và nhanh chóng quay đi.
- Xin chào anh. - Khi đến bậu cửa, người hoạ sĩ già bất ngờ quay lại và nắm chặt lấy tay của anh chàng trẻ. - Chắc chắn rồi, tôi sẽ quay lại. Liệu tôi có thể ở lại với anh vài ngày không nhỉ?
Khi tới lượt tôi từ biệt, tôi giơ tay ra để anh chàng nắm, cẩn thận, rõ ràng, như việc trao đổi một thứ gì đó chứ không phải là việc bắt tay. Tôi nhìn thẳng vào đôi mắt của anh, có lẽ chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.
- Chào anh.