Soạn bài Viết bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sống (một thói quen không tốt của con người trong xã hội hiện đại) từ trang 114 đến 118, ngắn nhất nhưng vẫn đủ ý được biên soạn theo sách Ngữ văn lớp 8. Kết nối tri thức hỗ trợ học sinh soạn văn lớp 8 một cách dễ dàng hơn.
Soạn bài Viết bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sống (một thói quen không tốt của con người trong xã hội hiện đại) - ngắn nhất Kết nối tri thức
Con người thường có xu hướng tiến tới những điều tốt đẹp, tự cải thiện bản thân. Đi kèm với quá trình đó, mỗi người cần phát hiện và khắc phục những thói quen xấu của bản thân và những người xung quanh. Các tài liệu trong bài giúp tôi nhận biết những vấn đề đáng lên án của con người trong xã hội hiện nay. Qua bài viết, tôi có cơ hội trình bày quan điểm của mình về những khía cạnh chưa hoàn thiện của con người, sử dụng lập luận sắc bén và bằng chứng cụ thể để thuyết phục độc giả đồng tình với quan điểm của tôi, góp phần làm cho xã hội của chúng ta trở nên tốt đẹp hơn ngày càng.
Yêu cầu:
- Đưa ra vấn đề cần nghị luận.
- Phân tích rõ vấn đề nghị luận (giải thích vấn đề đời sống được thảo luận).
- Trình bày ý kiến phê phán của tác giả, minh chứng và lập luận rõ ràng để chứng minh sự phê phán là hợp lý.
- Thảo luận với các quan điểm khác (giả sử) để củng cố quan điểm của tác giả.
Phân tích bài viết tham khảo
Hiện tượng học đòi trong giới trẻ ngày nay
1. Đặt vấn đề nghị luận
Vấn đề học đòi trong giới trẻ hiện nay.
2. Làm rõ vấn đề nghị luận
Học đòi là việc bắt chước những hành vi không tốt hoặc không phù hợp.
3. Trình bày ý kiến phê phán
Hiện tượng học đòi là phổ biến trong giới trẻ hiện nay. Mặc dù không gây ra hậu quả nghiêm trọng, nhưng học đòi có thể đem lại những tác động tiêu cực đến lối sống của thanh thiếu niên.
Học hỏi từ người khác cũng là một hình thức bắt chước, nhưng không phải lúc nào cũng là điều xấu.
5. Khẳng định ý kiến phê phán và rút ra bài học
- Học đòi không hẳn làm hại ngay từ lúc đầu, nhưng nó có thể làm mất khả năng xác định giá trị của bản thân.
- Tự quan sát bản thân và môi trường xung quanh, điều chỉnh suy nghĩ và hành vi một cách tự lập, tránh bị lôi cuốn vào thói quen học đòi không có ích.
Thực hành viết theo các bước
1. Trước khi bắt đầu viết
a. Chọn chủ đề
Hãy suy ngẫm về bản thân và quan sát hành vi, lối sống của những người xung quanh hoặc tìm hiểu qua sách báo, phương tiện truyền thông để phát hiện ra những thói xấu của con người, từ đó lựa chọn được vấn đề để thảo luận.
Dưới đây là một số chủ đề đề xuất để lựa chọn:
- Hành vi chủ quan khi tham gia giao thông của một số người dân.
- Thói quen lười biếng, thích than phiền.
- Sự không quyết đoán, thiếu sự lãnh đạo khi làm việc nhóm.
- Tính ích kỷ.
- Cuộc sống ảo mà một số người đang theo đuổi.
b. Thu thập ý kiến
Sau khi xác định vấn đề cần thảo luận, hãy thu thập ý kiến bằng cách trả lời một số câu hỏi:
- Vấn đề được đề cập là gì?
- Cách hiểu vấn đề đó là gì? Tại sao nó đáng bị chỉ trích?
- Làm thế nào để ý kiến phê phán của mình có sức thuyết phục hơn?
- Có ý kiến nào không đồng tình với ý kiến phê phán của bạn không?
c. Xây dựng dàn ý
Hãy sắp xếp các ý đã thu thập thành một cấu trúc dàn ý.
Dàn ý
- Giới thiệu: Đặt vấn đề cần nghị luận (một thói quen không tốt của con người trong xã hội hiện đại).
- Phần thân:
+ Làm rõ vấn đề cần thảo luận.
+ Trình bày ý kiến phê phán, minh chứng và lập luận để chứng minh ý kiến phê phán là hợp lý.
+ Đưa ra ý kiến không đồng tình (giả thiết) với quan điểm của tác giả và thảo luận về ý kiến đó.
- Phần kết: Khẳng định ý kiến phê phán và rút ra bài học.
2. Viết bài
Trong quá trình viết bài, hãy chú ý đến những điều sau:
- Sự hiểu biết cần được phân biệt rõ ràng, cụ thể.
- Bằng chứng cần được đa dạng hóa, được xác nhận. Nên đề cập đến cả trải nghiệm cá nhân (nếu có).
- Trong việc phê phán, việc sử dụng từ ngữ phải được kiểm soát.
Tham Khảo Thêm
Đối với lứa tuổi học sinh, thời kỳ nhạy cảm, nơi mà sự suy nghĩ và khát vọng cá nhân được thể hiện, việc được coi là phong trào, là điểm nhấn trở thành mục tiêu, thậm chí là mục tiêu để đạt được sự thoả mãn từ phía bố mẹ. Vì lý do đó, thói quen đua đòi và sự ham muốn được coi là quý tộc đang trở thành mầm mống phát triển trong tâm trí của một phần lớn học sinh hiện nay.
'Thói quen đua đòi, ham muốn vật chất' hiểu theo nghĩa tiêu cực, là thói quen xấu dần trở thành thói quen khó bỏ, chỉ tập trung vào nhu cầu cá nhân mà không quan tâm đến tình trạng kinh tế gia đình. Thói quen đua đòi, ham muốn vật chất là việc theo đuổi cách sống xa hoa, yêu thích đồ hiệu, ưa chuộng những bộ quần áo đắt tiền, ưa ăn uống sang trọng, trưng diện, trang điểm quá đậm khi đi học. Hầu hết tiền để thỏa mãn nhu cầu này đều là do cha mẹ cung cấp vì hầu hết các em đều chưa đủ tuổi lao động. Tuy nhiên, các em dường như không nhận ra việc họ đang tiêu xài tiền của gia đình nên cảm giác tiêu xài rất thoải mái, không nhận ra việc đó là sự lãng phí cá nhân.
Gần đây, phong trào 'Con nhà giàu' đang trở nên phổ biến khi các em trẻ cạnh tranh với nhau để tham gia vào các cuộc phỏng vấn như giá trị tổng cộng của trang phục mà họ đang mặc là bao nhiêu, họ đã tiêu bao nhiêu tiền trong một tháng... Điều đáng kinh ngạc là, có nhiều học sinh diễn đàn bản thân mình với những chiếc áo vài chục triệu, túi xách vài trăm triệu, giày dép tính bằng hàng nghìn đô la. Số tiền càng lớn tỉ lệ thuận với độ giàu có và sự 'chất'. Một số em sẵn sàng cầu xin hoặc thậm chí là đấu tranh với bố mẹ, thậm chí là tự sát khi nhu cầu mua hàng hiệu của họ không được đáp ứng. Ngoài ra, việc ăn uống, giải trí của các em cũng ngày càng được cải thiện. Một tách trà sữa giá cả hàng trăm nghìn, một bữa ăn vặt bao gồm cả bia, cả rượu, một buổi gặp gỡ 'nói chuyện' phải chọn địa điểm sang trọng, ngon miệng, nổi tiếng... trở thành điều bình thường, không có gì đáng ngạc nhiên. Đối với những cô gái tiến gần tới tuổi trưởng thành, các em có khuynh hướng dành nhiều thời gian hơn cho vẻ ngoài của mình, chi phí cho quần áo, trang điểm cũng từ đó mà tăng lên nhanh chóng. Đáng lưu ý là ngay cả khi ở trong môi trường học đường, các em cũng sẵn sàng thử nghiệm với những kiểu tóc lạ mắt, trang điểm mắt, son môi dày đặc không phù hợp. Mặc dù đang mặc bộ đồng phục, biểu tượng của sự trong sáng, vô tư, ngây thơ, nhưng bản thân các em lại cố gắng làm cho mình trở nên trưởng thành, sành điệu. Một xu hướng đáng lên án của những học sinh hiện nay là tham gia bar, đi club khi chưa đủ tuổi quy định. Các em cố gắng để tiếp cận các vũ trường không dành cho trẻ dưới 18 tuổi để chụp ảnh, thể hiện sự trưởng thành so với bạn bè cùng tuổi...
Các nguyên nhân của thói quen ăn chơi, đua đòi quá sớm này bắt nguồn từ tính cách nhạy cảm, tò mò, thích thể hiện của lứa tuổi vị thành niên, khát khao được trở nên nổi bật, được biết đến như một người nổi tiếng, sành điệu, dẫn đầu xu hướng,... Các bạn thường xây dựng một hình ảnh hoàn hảo cho bản thân trên mạng xã hội bằng cách tự gắn nhãn mình là 'giàu có', 'biết tiêu tiền',... Khi nhận được sự tán dương và ngưỡng mộ từ mọi người, các bạn càng chìm sâu vào con đường ăn chơi sa đọa, tiêu tiền phung phí. Ngoài ra, sống trong một môi trường đầy bất lương, nơi có nhiều người chơi bời, chắc chắn học sinh cũng sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Không có gì đáng chú ý nếu điều kiện kinh tế gia đình đủ để hỗ trợ việc ăn chơi, nhưng một số cá nhân mặc dù tài chính eo hẹp nhưng lại theo đuổi thói quen ăn chơi, đua đòi. Những người trẻ này không nhận ra hoàn cảnh của bản thân, không có ý thức cố gắng học hành, làm việc, suy nghĩ chỉ xoay quanh việc mua sắm, đi chơi, trang điểm... Tuổi học sinh là thời kỳ tươi đẹp nhất với vẻ đẹp giản dị, trong trẻo và tràn đầy sức sống, tuy nhiên, họ đã bị cuốn vào thói quen ăn chơi, đua đòi và bỏ lỡ cái ngày đẹp nhất.
Thói quen ăn chơi, đua đòi là một hiện tượng hoàn toàn sai lầm, ảnh hưởng tiêu cực đến nhận thức và hành vi của lớp trẻ, tạo ra tư duy sống bất chấp, sống vui vẻ, lười biếng, không chịu lao động, không muốn học hành,... Tất nhiên, không ai có quyền cấm các bạn trang trí bản thân nếu bạn có đủ điều kiện, nhưng việc vi phạm pháp luật chỉ để giữ cho vẻ bề ngoài thì đó là hành vi phạm tội. Xã hội không cấm bạn sống thoải mái, nhưng hãy sống thoải mái bằng công việc của chính mình, khi đó, bạn sẽ trân trọng giá trị của tiền bạc và hiểu được công lao của cha mẹ.
Không thể đánh giá một người qua quần áo, thức ăn hoặc lối chơi. Thói quen ăn chơi, đua đòi không khiến các học sinh trở nên xuất sắc hơn mà chỉ làm hình ảnh cá nhân bị chỉ trích từ cộng đồng và là 'cái nôi của những hành vi tiêu cực' cho những người trẻ khác. Nhà trường và gia đình cần phải hướng dẫn và điều chỉnh tư duy và hành vi của các học sinh từ sớm, ngăn chặn sự phát triển của thói quen ăn chơi, đua đòi. Quan trọng nhất là quyết định của chính các bạn về con đường mình muốn theo đuổi.
Chúng ta không chọn được gia đình giàu sang hay nghèo khó, nhưng chúng ta có thể tự quyết định liệu mình sẽ trở thành một người 'đói cho sạch, rách cho thơm' hay một kẻ ăn chơi, đua đòi, chỉ biết tập trung vào vẻ bề ngoài mà không có bất kỳ giá trị nào bên trong.
3. Sửa đổi Bài Viết
So sánh bài viết của mình với yêu cầu của một bài văn nghị luận về một vấn đề xã hội (một thói quen xấu của con người trong xã hội hiện đại), chỉnh sửa những phần cần thiết sao cho:
- Vấn đề nghị luận cần được đề cập một cách rõ ràng, được giải thích kỹ lưỡng, toàn diện.
- Ý kiến phê phán phải được trình bày một cách logic, thuyết phục, có căn cứ và bằng chứng đầy đủ.
- Ý kiến phê phán cần được khẳng định dựa trên việc so sánh với các quan điểm khác về vấn đề.