Với việc soạn văn Củng cố, mở rộng trang 47, 48 Tập 2 trong sách Ngữ văn lớp 6 Kết nối tri thức, học sinh sẽ dễ dàng trả lời các câu hỏi và soạn văn 6.
Soạn văn Củng cố, mở rộng trang 47 Tập 2 - Kết nối tri thức
Câu hỏi 1 (trang 47 sách giáo khoa ngữ văn 6 tập 2 mới)
STT |
Các yếu tố |
Đặc điểm |
1 |
Chủ đề |
Kể về cuộc đời của một số kiểu nhân vật quen thuộc, xảy ra trong đời sống gia đình và xã hội của con người, từ đó rút ra bài học kinh nghiệm bài học đạo lí, cách sống lương thiện, hướng tới những điều tốt đẹp, tránh xa cái ác, cái xấu xa, thể hiện ước mơ , khát vọng,...của tác giả nhân dân |
2 |
Nhân vật |
Nhân vật bất hạnh (người mồ côi, con riêng, em út, có hình dạng xấu xí,...), Nhân vật dũng sĩ và có tài năng kì lạ, Nhân vật thông minh và nhân vật ngốc nghếch, Nhân vật là động vật (con vật biết nói năng, hoạt động, có tính cách như con người). Nhìn chung, nhân vật cổ tích chưa được cá thể hóa, tâm lí hóa. |
3 |
Cốt truyện |
Mang tính chất tưởng tượng, "tính khác thường" của sự việc và hành động, được xây dựng theo một vài sơ đồ chung như: dũng sĩ giết quái vật cứu người đẹp, người xấu xí nhưng tốt bụng, tài giỏi,... |
4 |
Lời kể |
Thường bắt đầu với câu kể "ngày xửa ngày xưa' ở thời gian và không gian không xác định, kết thúc bằng câu "và rồi họ sống mãi mãi hạnh phúc về sau". |
5 |
Yếu tố kì ảo |
Yếu tố huyền ảo, thơ mộng, thế giới kì ảo thường xâm nhập lẫn nhau với thế giới trần tục. Thường gồm các con vật kì ảo, đồ vật kì ảo,....có tác dụng thể hiện mục đích của tác giả nhân dân trong việc truyền tải chủ đề của câu chuyện. |
Câu hỏi 2 (trang 48 sách giáo khoa ngữ văn 6 tập 2 mới)
- Nhân vật Thạch Sanh, Lý Thông (Dương Thanh Bạch):
Suy ngẫm về truyện cổ tích ngày xưa
Ai chưa lộ ra đạo lý ẩn kín trong lòng?
Đó là những kẻ không trung thực,
Dùng mưu mẹo để lừa gạt người khác, tìm cách hại bạn.
Sự giàu có có thể đạt được khi ở gần,
Nhưng sau này, họ sẽ gặp phải hậu quả của những hành động không lương thiện.
Những người trung thực và tốt bụng,
Luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác mà không quan ngại đến nguy hiểm.
So sánh nhau không cần thiết,
Tâm hồn an lạc không cần gì hơn.
Chuyện xưa ở làng Cao Bình
Ông bà Thạch sống lâu để kế thừa dòng họ,
Hướng về phía Tây, cúi đầu về phía Đông,
Làm việc tốt, suy nghĩ đúng, không làm việc ác.
Những hành động tốt sẽ lan tỏa xa xôi,
Ngọc Hoàng đã nghe thấu chắc chắn là duyên phận.
Đề nghị mời Thái tử truyền đi rằng
Hãy giúp dân chuyển kiếp từ cõi đời này sang.
Nói về phu nhân của ông Thạch lão
Hôm nay nghe thấy cơ thể bất thường.
Một lời phán của ông phu phán đã lộ ra:
Rằng họ đang chờ đợi đứa trẻ nối tiếp dòng dõi gia tộc.
Ánh nắng bừng tỏ đông về,
Giọt sương rơi nhẹ đẹp hoa tươi rực,
Tiếng rừng vang vọng qua lối,
Suối trong xiết bước non xanh bay.
Gió rừng thổi nhè nhẹ lay cây,
Cỏ xanh triền đổ nắng in mờ ánh sáng.
Lạy trời cao tỏ vẻ hùng vĩ,
Thạch lão và vợ dễ dàng nhìn thấy ơn trời.
Bàn ăn trang trọng đặt giữa sân trước
Gà tơ đôi, rượu ngon đầy bàn.
Khói nhang thơm phát ra hương sắc
Rừng thưa đợi tiếng trẻ thơ chào đời.
Mùa đông kết thúc, xuân trở lại nhanh chóng
Hạ đã rời, mùa thu tràn về dịu dàng.
Năm vòng tròn ngón tay đếm kỹ lưỡng
Dạ chửa mang thai chưa chào đời trẻ thơ.
Người trò chuyện, kẻ cười lanh lảnh
Nói rằng khổ nạn là bản chất của con người!
Lời nặng như cân giữa lòng bão tố,
Trái tim đau thương, tâm trí lú lẫn.
Thật là khổ người, cuộc đời nghiệt ngã
Vấn đề chưa được làm sáng tỏ, người khác cười nhạo.
Phiền não nặng nề gánh trên vai,
Thạch ông mệt mỏi sau nhiều ngày công việc.
Người nào đủ can đảm vượt qua nỗi lo lắng,
Còn người kia phải chịu đựng mọi khó khăn.
Bức gương xưa bị mờ phủ bởi nhiều điều không rõ ràng.
Bởi vì sự thật chưa được làm sáng tỏ, giá trị của nó bị mờ nhạt.
Một bước chân trở lại rừng hoang
Hạt giống ẩn chứa trong non ngàn vun vút
Thu đông đã trôi qua, còn lại xuân hạ
Vòng quay của thời gian khiến nghe thấy sự tràn đầy của thu
Hương hoa rừng bay theo cơn gió
Ánh nắng nhấp nhô trên tán lá, tạo nên cảnh tượng huyền bí
Những đám mây sáng tỏa ở đỉnh cao nhất
Ánh sáng đa sắc lung linh giữa bức tranh hoàng hôn
Tiếng hót của chim vang vọng trong không gian
Tiếng khóc của trẻ thơ vang vọng trong rừng thiêng
Ba năm dành để nuôi một ước mơ
Nghe tiếng trẻ ngẩn ngơ rơi lệ dài
Nước mắt rơi ở nơi núi non cao
Hồn thiên linh hộ phù trợ con trai trưởng thành
Hương thơm lan tỏa, biết ơn trời cao
Đứa con nhỏ xinh đẹp giống người từ trên trời xuống
Thạch Sanh đặt tên cho mình bằng chữ
Tình cảm của con dành riêng cho mẹ, khắc sâu vào tâm hồn
Năm tháng trôi qua như cơn gió mười mấy lần
Thạch bà cũng đã về nơi cõi âm
Suốt bao năm, tình yêu thương của con đối với mẹ vẫn mãi thắm sâu
Cách xa ba tấc, lòng đầy nỗi nhớ thương
Lá thu rơi vẫn còn lấp lánh màu vàng
Gió thu mang theo cơn mưa vàng, lá rơi tung tăng
Mộ xanh phủ đầy lá rụng
Trái tim trẻ con vẫn rộn ràng bước tiếp vào ngày mới
Lều sơ bên dòng suối, là nơi mơ mộng
Gốc đa vẫn che chở cho tuổi thơ vượt qua những ngày qua
Cầy gỗ đơn giản trong tay cầm
Sống qua ngày tháng với công việc bình dị
Một ngày nọ, từ đâu đó,
Một ông già với mái tóc bạc phơ
Bị lạc đường, đành phải nhờ đến nơi ẩn náu
Học võ từ người truyền thụ, học lời từ người già
Thực sự là một sĩ quan được chọn lựa từ trên trời
Ngọc hoàng được gửi xuống để giúp Thạch Sanh
Thạch Sanh, người có tinh thần và tài năng đặc biệt
Với sự chăm chỉ hơn nữa, anh ta tiến bộ nhanh chóng hơn
Với kỹ năng võ nghệ sắc sảo
Cùng với khả năng thực hiện phép thuật mạnh mẽ
Một người làng buôn tên Thông, họ Lý, luôn biết cách vượt qua mọi khó khăn
Tên Thông, họ Lý, là một nhân vật khôn ngoan trong cuộc đời
Tai teo, mặt sợ sệt, răng lơi
Mắt lươn, mày nhăn, nụ cười không an ổn
Một ngày nọ, trên con đường ngang
Gốc đa mát rượi, gió thổi nhẹ, mây trôi cao
Nghỉ chân mát mẻ một lát
Từ xa, thấy hình bóng của người nông dân cuối con đường
Vai rộng, lưng thẳng, da mịn màng
Ước mong sức khoẻ bằng mười người.
Suy tính nhanh, hành động ngay lập tức
Có người giúp đỡ, mọi việc trôi chảy suôn sẻ
Nỗ lực tìm cách để thu phục lòng người
Bàn luận về chuyện đất nước, chuyện gia đình, chuyện công việc
Ngay từ lần gặp đầu tiên đã cảm thấy hợp ý
Xây dựng mối quan hệ anh em, cùng nhau trải qua những ngày tháng
Thạch Sanh thường sống ở rừng sâu
Tính mưu của anh ta sâu sắc không thể đo lường được
Trong rừng, mùi hương khói ngào quyện vào nhau
Cảm nhận từ trời cao chứng minh sự đoàn kết của các anh em
Cây đa, lều, cỏ - tất cả đều thể hiện tình bạn
Rời khỏi rừng để trở về với anh em, một ngôi nhà
Gia đình Lý sống ở thị trấn xa xôi
Nhà là nơi sản xuất và kinh doanh rượu từ xa tới gần
Thạch Sanh đã đến để giúp đỡ
Có bao nhiêu việc nặng nhọc, anh ta vẫn không chùn bước
Sự hạnh phúc thường không kéo dài lâu
Thạch Sanh mới đến đã biết được mọi chuyện xảy ra
Dù đầu làng không quá xa
Một ngôi đình nhỏ cũng là nơi gắn kết cảng một cội nguồn
Người lão từ lâu đã thông thạo nghệ thuật tinh phép
Sau nhiều năm tu luyện, anh ta đã trở thành một thầy thuần thục
Anh ta đã nhiều lần gây rối trong làng
Bắt giữ những kẻ ăn thịt mà quân phép không thể chạm vào
Dân làng xây dựng miếu để xin thuận phục
Hàng năm, họ phải hiến mạng để chuộc tội
Các gia đình lần lượt phải đền đáp theo lịch trình
Lần này, gia đình Lý đến lễ tế thần
Lý Thông, lòng người như một người bần thần
Trước giờ chia ly, đau lòng đến vô cùng
Trời giông bão đưa mưa rào
Mẹ con rơi nước mắt như mưa rơi
Giữa sự sống và cái chết, phải ra quyết định ngay lập tức
Dùng một kế sách, mượn thân thể của người khác
Một bàn tiệc ngon đã được sắp đặt trong sân
Rượu ngon được rót từng ly một cẩn thận
Chúng ta được coi như là anh em ruột
Tình thương như dòng nước trôi dạt dào
Bây giờ, rượu đã được ủ sẵn
Tối nay, tôi phải ở lại trông coi miếu làng
Nếu nói về công việc, cũng không quá nặng nề
Thay vì anh gánh vác, anh ta tỏ lòng biết ơn nhiều
Thạch Sanh nói rằng có đáng bao nhiêu
Đệ tử cùng nhau hỗ trợ, tạo điều kiện cho nhau!
Sau khi nói xong, anh ta quay bước đi ngay lập tức
Lý Thông nhẹ nhàng rút chì khỏi chân
Đúng là sau sự ân cần, có một mưu sâu chờ đợi, sẵn sàng làm nên sự thật trong cuộc sống
Sau vẻ bề ngoài tử tế, có một mưu sâu chờ chúng ta phải đối mặt với thử thách của cuộc sống
Kẻ gian nói dối, nhưng mỉm cười
Rút kiếm từ trong bụng giết người như chơi
Mây đen phủ kín bầu trời,
Miếu hoang với lá rụng đầy lối lên
Tường nhà bị rêu phủ kín
Nhện giăng mạng, tức giận xông lên như muốn chạm trời
Thạch Sanh không có thời gian nghỉ ngơi
Nhanh chóng dọn dẹp để chuẩn bị đi ngủ
Chiều tối đến, bầu trời bỗng chuyển từ sáng sang tối
Gió giông kéo tới, mưa rơi như trút nước
Giấc mơ sâu trong lòng trời
Hoa nở, bướm bay, tạo nên khung cảnh tươi đẹp của mùa xuân
Bỗng nghe tiếng ồn ào bên ngoài sân
Sàn nhà rung lên từ bước chân nặng nề
Trong bóng đêm, tỉnh giấc nhưng vẫn mơ màng
Với cái đầu lớn, tai nhọn, môi to, mắt thâm
Có móng dài, vảy cứng trên da thân
Quỷ đội lốt chằn tinh hiện hình ngay tức thì
Với tiếng gầm gừ, rít phì phì
Để nhắm vào người hiến tế và tiến lên
Có móng dài sắc nhọn vuốt lên
Lập tức bổ xuống nhằm vào phần mềm sườn
Thạch Sanh nhanh chóng nhận ra cơ hội
Nhảy lùi một bước để thoát khỏi chiêu thức
Nhanh chóng tấn công với hàng chục nhát rìu
Quỷ chằn tinh cố gắng chống đỡ nhưng vẫn bị thất bại
Thật là một tài nghệ không thể phân biệt được
Ngói văng vẳng, bụi bay rần rần khi gió vây quanh
Cả hai phép thuật đều mạnh mẽ và đầy đủ
Gọi mưa, kêu gió, và khiến lửa bao phủ
Thạch Sanh thể hiện kỹ năng đặc biệt không thể lường trước
Rìu của anh ta chém trúng yêu tinh
Yêu tinh không thể tránh khỏi việc bộc lộ bản chất thật sự
Một con rắn lớn đột ngột xuất hiện và bắt đầu vùng trốn
Làm cách nào để thoát khỏi Thạch Sanh?
Đầu bị văng lệch sang một bên.
Bất ngờ, từ góc khuất hiện ra
Một cây cung và mũi tên được làm từ vàng.
Với đầu chằn trên vai, cầm cung trong tay
Hắn canh ba quay bước lên đàng hồi môn.
Nói về gã Lý Thông
Kết thúc bằng một cú đấm mạnh mẽ, lòng thoải mái
Trong đêm mưa gió bất chợt
Một giọng nói gọi tên từ xa vang lên
Một luồng không khí lạnh bất ngờ tấn công
Lưng run, gối cúi, tiếng sấm vang vọng trong tai
“Tinh thần oán hồn đang rỉ tai
Chấp nhận anh ba lạy, lòng nhẹ nhõm”
Thạch Sanh mới bước vào trong
Nhìn vào cảnh tượng, lòng cảm thấy ngơ ngác.
Rõ ràng đã tỉnh táo tỉnh táo
Tại sao lại kính phục như gặp ma vậy?
Liền kể lại sự việc vừa xảy ra
Lý Thông tin nghi ngờ, nhưng không có cách nào khác
Vươn tay kiểm tra Thạch Sanh
Hiển nhiên, người sống tỉnh táo đã ở đây
Lại thêm cái đầu rắn trong tay
Đúng là chuyện thực sự, không phải lời dối trá.
Lý Thông mới thực sự tỉnh lại
Nhớ lời khuyên thưởng phạt về việc giết chằn
Trông thấy khuôn mặt kinh hoàng
“Chuyện này đã kết thúc, không còn gì để nói nữa.
Vật này từ trước đến giờ đều là của vua.
Vô tình phạm phải tội lỗi, không thể tha thứ
Phải đi tìm một nơi xa xôi
Ẩn mình chờ đợi cho thời gian trôi qua”
Thạch Sanh quyết định rời đi ngay
Quay về với nơi rừng sâu từ thuở còn nhỏ.
Cây đa, dòng suối chờ đợi
Trải qua những ngày rừng xanh lều trắng của tuổi thơ.
Âm mưu sâu xa để đạt được vị trí cao
Vinh danh gia tộc Lý, báo hiếu công lao
Theo đuổi mục tiêu của Đô đốc quân đội
Lý Thông, vinh quang rực rỡ, thời thế mênh mang.
Trong lòng thầm cười dưới vẻ bề ngoài trang trọng
Khả năng tài năng đáng kinh ngạc không cần phô trương
Thăng tiến trong sự nghiệp không khó khăn gì
Vóc dáng uốn éo, không việc gì là khó.
Có một cô công chúa tuyệt vời
Tuổi xuân tươi tắn như hoa nở trên cành
Nụ cười tươi sáng như suối nước trong lành
Bờ vai buồn vương vấn như lá rơi thu
Trên đời dễ gặp ai người
Chỉ cần thoáng qua đã làm chuyển động trái tim.
Đến thời lựa chọn người tình
Đài cao rải hạt tình duyên chờ may mắn.
Hoàng tử phong trần trong và ngoài
Người kề vai kẻ chen lấn dưới đài chờ may mắn.
Trên cao ánh sáng lấp lánh như tiên
Gió lay nhẹ mành lụa, cánh tay mềm nâng lên.
Bất ngờ trời tối sầm bỗng dưng
Dưới vòm bóng che khuất tầm nhìn cánh bay
Đại bàng vừa mới bay qua
Nhanh nhẹn hắt bắt người trên cao
Đột ngột không kịp chống trở
Vua nghe tin kinh hãi rùng mình
Lệnh đô đốc lập tức ban bố
Cứu ngay công chúa hứa ra đi
Lý Thông lúng túng đến mức tột cùng
Lo lắng lo sợ về việc quân bên ngoài.
Tài năng hạn hẹp, công việc khó khăn
Thạch Sanh tìm đủ mọi cách giúp đỡ.
Sắp xếp lễ hội cho người dân
Ca hát, múa, chơi đàn lễ hội rộn ràng
Từ ngày quay trở lại rừng xanh
Thạch Sanh hưởng thụ bên bóng mây mát lành
Không có ưu phiền nào ám ảnh trong lòng
Một buổi ngồi ngắm trời cao đầy mây sóng
Ở xa, một chú chim nhanh
Cánh vờn mở rộng vượt qua gió lớn
Phía dưới lụa phấn phới bay
Nhìn thấy, chắc chắn đó là người con gái.
Thả dây tên, mũi tên lao nhanh
Một bên cánh trái bị thương nặng ngay lập tức.
Đại bàng hạ xuống đất ngay bên đường
Không kịp rút tên, vết thương không thể chữa lành.
Nhanh chóng bắt ngay công chúa và chạy trốn
Thạch Sanh theo dấu máu bước vào hang động sâu.
Mười ngày Lễ hội đã nhanh chóng trôi qua
Lý Thông lo lắng đến đau ruột gan.
Chiều tàn, bóng chập chờn ngang trời
Dạ càng rối ren với mối manh chưa rõ.
Bỗng nhìn thấy bóng quen quen
Thạch Sanh thoáng nhìn, đứng chen cuối dòng.
Lòng vui như khi bắt được vàng
Ngay lập tức đến hỏi han dỗ dành.
Thạch Sanh vẫn còn hoang mang
Tại sao gia tộc Lý lạ thế này?
Chuyện sau sẽ được giải bày
Bây giờ hãy cứu nạn ngay không nên chần chừ.
Thạch Sanh kể chuyện về đại bàng
Lý Thông hân hoan kéo quân đi ngay.
Trong thời khắc này hãy đi tiên phong
Ở đây, dãy núi vươn mình gần với mây.
Con đường lên đầy chông gai đá.
Khung cảnh hoang vu, nắng cháy, bóng cây tan biến.
Miệng hang nằm ở giữa dốc núi.
Bên trong, sâu thẳm, tối tăm làm mờ mắt.
Chỉ cần nhìn thoáng qua đã thấy lo sợ.
Quân lính run rẩy, sợ hãi, không dám tiến vào.
Rủ dây từ trên cao xuống
Thạch Sanh thông minh trốn vào hang.
Tìm kiếm mọi lối rẽ quanh.
Đại bàng bị thương, đang nằm nghỉ ngơi.
Phía sau, một bóng cây che khuất.
Diện mạo ngài biểu hiện sự đau khổ.
Thạch Sanh ẩn náu phía sau đó.
Chờ khi nàng đi tới, nhẹ nhàng gọi sang.
Thuốc mê chàng đã sẵn sàng trước.
Trộn vào thức uống để dành tặng nàng.
Đại bàng dần ngấm thuốc, mê mải.
Trái tim công chúa đang dâng trào cảm xúc.
Tấm lòng quân tử kiên trung.
Liều mạng cứu giúp, không ngại nguy hiểm.
Khi Ngọc Khuê hé mở cửa, là lúc xuân về.
Tình ân sâu đậm ấn định trong lòng.
Vòng dây kéo lên phía trước.
Hạnh phúc cho công chúa bình an vững vàng.
Thạch Sanh đợi đến lượt của mình.
Bất ngờ hang động bỗng tối om.
Thật không ngờ lấy đá chèn nhầm số.
Lý Thông tàn ác gây hại cho người.
Một là hoàn thành công việc cướp bóc.
Hai là tiêu diệt khẩu phòng xa xôi.
Thạch Sanh bị chặn đường ra khỏi.
Suy ngẫm mới nhận ra sự thật thà thật.
Ai mới là người quân tử hiền nhân?
Ai mới là người anh em ân cần từ trước đến nay?
Ẩn sau dòng nước ngọt ngào
Kiếm trí mưu mẹo khó lường.
Dính vào trong tình thế khó khăn
Thạch Sanh vung búa tìm lối thoát.
Đại bàng tỉnh dậy từ trạng thái mê.
Nghe rằng trong hang có kẻ xâm chiếm.
Ban đầu là yêu quái tài cao
Trọng thương mệt mỏi, sức lực dần cạn.
Thạch Sanh chiến đấu qua bao lần gian nan.
Đại bàng thảm bại, hồn yêu ma phiền não.
Cửa hang đã bị phong tỏa, không lối thoát.
Thạch Sanh buộc phải dò dẫm khắp nơi.
Đột nhiên phát hiện ở ngõ hẹp.
Một cái lồng sắt chắc chắn, bên trong có thư sinh.
Hỏi ra mới hiểu sự thật
Thực sự thái tử Thuỷ Đình bị giam cầm.
Thạch Sanh sử dụng cung vàng
Bắn hủy tan nhà tù, giải thoát chàng.
Thăm thẳm cung nước một lần
Lời mời từ thái tử, chấp nhận theo ý.
Dưới hang có một dòng sông ẩn sâu.
Người đi đào nước thành dòng hai bên.
Vượt qua một số khúc thác ghềnh
Con đường dẫn xuống biển tỏa sáng lung linh.
Phong cảnh rực rỡ lung linh
Nguy nga cung điện không thể phân biệt được.
Vua nước biển rất hân hoan
Chọn người chuẩn bị tiệc với sự cẩn trọng.
Những ngày vui trôi đi nhanh chóng
Thạch Sanh tuyên bố sẽ rời xa quê nhà.
Bạc và vàng không quan trọng
Chỉ muốn nhận một cây đàn từ vị vua nước biển.
Kể từ khi thoát khỏi hang động
Công chúa như đàn dây bị đứt
Im lặng suốt cả đêm và ngày
Vua ra lệnh trì hoãn đám cưới.
Ông phu nổi danh ở xa gần.
Bác sĩ triều chính không tìm được căn nguyên.
Bệnh tâm hại thân không ngừng.
Thương cảm người quân tử trong hang nguy hiểm và nghèo khổ.
Buổi chiều hút gió leo núi.
Hồn oan vẫn lang thang giữa núi đèo.
Rắn gặp lại đại bàng
Cả hai đều mang mối thù chung,
Trò chuyện để tìm cách trả thù
Cố gắng đổ tội lên Thạch Sanh.
Vượt qua nhiều lớp quân canh
Xâm nhập cung điện để trộm gây ra án oan
Mang theo bạc vàng châu báu
Đưa vào lều nhỏ của Thạch Sanh.
Tội vết tang thời rõ ràng
Lý Thông đứng chủ toạ án hình ngay lập tức
Bị giam vào trong ngục chờ ngày ra tòa
Thạch Sanh vô tội vẫn chưa được minh oan.
Nỗi buồn xâm chiếm trong lòng
Đàn buông dây mà có dây không tự do
“Người đàn hòa âm nhạc tang thương
Ai đưa công chúa vào hang rồi trở về”
Tiếng đàn tỉnh giấc tỉnh mê
Tiếng đàn ai oán nỗi niềm xót xa
Âm thanh vang vọng xa xôi
Đến tai công chúa xa ngơi.
Trái tim nhớ thương chợt rối
Bừng tỉnh giấc mơ nghẹn ngào
Thình lình lời nói chợt vào
Xin gặp vua cha để rao
Dạ thư thức mộng mị trào
Lòng thao thức như lụa trao
Làm sao thoát khỏi tơ rối
Anh hùng đợi đợt gươm bao
Thạch Sanh kể chuyện từ đầu
Chằn tinh trước giết, sau đại bàng
Cứu công chúa khỏi hang sâu
Tội ác mới nảy sinh đây
Nghe vua nói hết trải dài
Công chúa đêm ngày nhớ trông
Phong truyền sắc phù trừng rồi
Ngày tốt tháng lành khép phòng bình an.
Lý Thông tội ác nặng không tha
Giao nhiệm vụ cho phò mã đánh án.
Lý Thông mặt tái nhợt mắt xanh
Ngồi run dưới điện chờ đợi đao.
Nắm dao chẳng có lúc nào
Cạnh dao không thay đổi, nhưng lòng thiu thiu.
Tham vọng tạo ra tội ác đầy rẫy
Chờ nghe xét xử, linh hồn sẽ rời đi.
Sanh cho rằng tội phạm đã rõ ràng
Theo luật pháp, không thể tha cho ngay.
Nhớ tới mẹ già còn đang sống
Tha cho hắn quay về quê nhà tự cải tạo.
Lý Thông chắc chắn sẽ chết đắng đo mười phần.
Được ban phước lành, tội nhân biết ơn
Máu đỏ dập xuống đầy sân
Dắt tay mẹ, trở về quê hương.
Kẻ ác bị trời lìa đời chỉ trích
Trong nháy mắt, bị sét đánh mất mạng.
Hòa ca vang vọng khắp làng quê
Công chúa và phò mã liên kết trong hạnh phúc.
Trọng tình, phò mã hiệp sĩ
Công chúa tươi tắn, tinh khôi như mùa xuân.
Là một vị anh hùng xứng đáng
Là một người vợ đáng ngưỡng mộ giữa biển tuyết.
Hạnh phúc và an vui tràn ngập
Không ngờ, có nhiều kẻ ganh ghét trong lòng.
Trong quá khứ, khi cầu xin tình thân
Hoàng tử các nước đã từ chối kết hôn nhiều lần
Nhưng bây giờ công chúa sẽ kết hôn
Với chàng, người mặc áo rách nhưng trái tim chân thành
Bị coi thường và bắt nạt bởi các quốc gia lân bang
Nhưng sự khinh bỉ này đã khiến lòng dân đầy phẫn nộ
Từ mọi phương hướng, cả Đông, Tây, Nam và Bắc
Những binh sĩ dũng mãnh đang vây kín và tiến vào
Như dòng nước tràn đầy dẫn dụ
Như lũ cuốn theo dòng sông về dòng hạ
Bỗng nghe tiếng dây đàn thanh thoát vang lên
Bỗng tan biến đi mọi thù hận và phiền muộn
Thạch Sanh nhẹ nhàng chạm vào dây đàn
Âm nhạc say đắm trong làn gió nhẹ nhàng
Cảm nhận tiếng nói của mẹ, của cha
Ở nhà, thê tử đang trông mong
Lính binh vững vàng, đông đảo
Quân thù lùi binh về phía sau dưới cú đánh của hạ giáo.
Thạch Sanh ra lệnh chuẩn bị binh khao
Một nồi cơm nhỏ đủ cho nghìn tướng quân.
Mỗi người ăn cơm xong, một phần giảm bớt
Nhưng tự nhiên nồi cơm lại đầy vẹn một lần nữa
Mọi người đều kinh ngạc không tưởng
Nhìn thấy, họ dừng lại, lạy tạ khiến quân binh trở về nhà.
Ngày nay, nhà vua cũng đã già đi
Thạch Sanh đã tiếp quản nhiệm vụ bảo vệ quốc gia
Thời gian qua, mọi điều thuận lợi
Quốc gia phồn thịnh, vinh quang lưu truyền trong lịch sử.
Câu 3 (trang 48 sgk ngữ văn 6 tập 2 mới)
Em bước nhẹ nhàng trên bãi cỏ non xanh mướt, nhìn thấy một bầy hươu đang ngắm nhìn cỏ non vài. Em theo dõi chúng, ngạc nhiên trước vẻ đẹp của cặp sừng tuyệt vời. Một khu rừng mở ra trước mắt, với tiếng chim hót líu lo và suối nước róc rách. Những bông hoa rực rỡ như đang thầm thì trò chuyện với nhau. Em dừng lại trước một tảng đá lớn màu trắng đục. Bên cạnh là một cây cau cao vút, tàu cau rủ xuống như một bức màn che. Một dây trầu ôm sát thân cây cau, như muốn che chở cho nó.