Từ khi còn nhỏ, tôi thường thấy ba mẹ cãi nhau, gây gổ. Mọi vấn đề đều trở thành lý do cho cuộc tranh cãi giữa họ, từ tiền bạc, việc nhà, nấu nướng, dạy con cái đến công việc,...
Từ bé, tôi đã chứng kiến ba mẹ cãi vã nhiều lần. Mọi sự tức giận đều được xả vào mẹ, dù ba luôn nhẹ nhàng và quan tâm đến con cái. Tôi mong muốn ba có thể đối xử với mẹ như với chúng tôi, để gia đình thêm hạnh phúc.
Ba luôn dịu dàng với con cái, nhưng lại thường gây sự với mẹ. Tôi không hiểu vì sao ba không thể nhẹ nhàng với mẹ như với con cái, để mọi thứ trở nên hạnh phúc hơn.
Mẹ tôi là người phụ nữ kiên cường, nhưng cũng rất khắc khổ. Dù ít tuổi hơn ba tôi 6 tuổi, nhưng mẹ luôn chịu đựng sự bất công từ ba. Tôi thấy đau lòng khi thấy mẹ chịu đựng như vậy.
Tôi không thể chịu đựng khi thấy mẹ bị đánh đập. Tôi đã kêu lên 'Nếu ba không thể sống với mẹ nữa, hãy ly hôn đi, đừng làm tổn thương mẹ nữa'. Nhưng câu trả lời khiến tôi đau lòng nhất là: 'Nếu không phải vì con cái, ba mẹ đã ly hôn từ lâu rồi'.
Mỗi lần tôi nghe câu đó, tôi lại suy nghĩ: Liệu chị em tôi có phải là nguyên nhân khiến gia đình này không hạnh phúc? Trong lòng tôi luôn dặn dò câu đó và trách bố mẹ: Tại sao họ luôn đổ lỗi cho chúng tôi? Nếu thật sự vì chúng tôi, họ sẽ không gây gổ như vậy. Nếu họ quan tâm đến chúng tôi, họ sẽ cố gắng hòa thuận.
Tình yêu của bố mẹ dành cho con
Bố mẹ luôn nghĩ rằng chỉ cần con sống cùng họ là đủ hạnh phúc. Nhưng thực ra, con cần họ sống hòa thuận và hạnh phúc. Việc chứng kiến cuộc cãi vã, gây gổ của bố mẹ là nỗi ám ảnh của con, làm tổn thương tinh thần và cảm xúc của con. Đặc biệt là khi con phải chứng kiến ba bạo hành mẹ.
Từ nhỏ, tôi đã không còn mơ ước về một gia đình hạnh phúc nữa. Mỗi khi bố mẹ cãi nhau, tôi chỉ ước họ sớm ly hôn. Tôi sẵn lòng sống xa bố hoặc mẹ để họ được tự do.
Khi tôi tốt nghiệp đại học, ba mẹ tôi không thể sống chung được nữa và quyết định ly hôn. Mẹ tôi rời khỏi nhà và để em trai tôi ở lại với ba. Ban đầu, chúng tôi rất buồn và thường xuyên khóc. Nhưng sau khoảng 1 tuần, mọi thứ bắt đầu ổn định. Chúng tôi hiểu rằng mẹ chỉ đổi chỗ ở nhưng tình cảm và quan tâm của mẹ dành cho chúng tôi vẫn không đổi.
Mẹ luôn dành thời gian hàng ngày để gọi điện và chăm sóc chúng tôi. Mỗi khi em tôi ốm hoặc gặp vấn đề gì, mẹ luôn đến chăm sóc. Điều mà chúng tôi hạnh phúc nhất là bây giờ ba mẹ không còn cãi nhau và gây gổ như trước nữa. Họ vẫn trò chuyện, nhưng một cách nhẹ nhàng hơn.