1. Vị trí và đồng bằng mà Sông Trường Giang chảy qua?
Sông Trường Giang, một con sông nổi tiếng ở Trung Quốc, còn được biết đến với tên gọi Dương Tử và nhiều tên khác tùy theo khu vực. Con sông này mang vẻ đẹp hùng vĩ, bình yên nhưng cũng mạnh mẽ với dòng chảy xiết và thác nước trắng xóa. Ở đầu phía nam, sông đổ ra biển tại cửa Hòa An (hoặc An Hoà), huyện Núi Thành, và đầu phía bắc đổ ra biển tại cửa Đại, thành phố Hội An. Ở giữa là huyện Thăng Bình và thành phố Tam Kỳ. Đây là một địa điểm đẹp với cảnh quan nước nghiêng thành, thu hút du khách tham quan và thư giãn với vẻ đẹp kỳ diệu của sông nước. Sông Trường Giang là một trong những điểm du lịch hấp dẫn nhất Trung Quốc, với các tour đi thuyền kéo dài một tuần từ Trùng Khánh để ngắm cảnh dọc bờ sông và dừng lại tại các điểm nổi tiếng như đập Tam Hiệp và thành phố ma Phong Đô.
Sông Trường Giang không có đầu hay cuối, không có thượng lưu hay hạ lưu, cũng không có hữu ngạn hay tả ngạn. Sông chạy ngang, song song với bờ biển Quảng Nam, dài khoảng bảy mươi km, nối liền hệ thống sông Vu Gia - Thu Bồn ở phía bắc với hệ thống sông Tam Kỳ - An Tân ở phía nam. Nguồn nước của sông đến từ hai hệ thống sông này cùng với thủy triều lên xuống tại các cửa sông. Có thể nói rằng câu ca “Anh ở đầu sông em cuối sông” không áp dụng cho sông Trường Giang đặc biệt này. Ở hai đầu bắc và nam, sông đều thông với biển: phía bắc gặp sông Thu Bồn rồi ra biển qua Cửa Đại, và phía nam hòa cùng sông Tam Kỳ, An Tân rồi đổ ra biển qua Cửa Lở và cửa An Hòa.
Sông Trường Giang chảy qua 10 tỉnh thành Trung Quốc trước khi đổ ra biển phía Bắc Thượng Hải và là cái nôi của nền văn minh Trung Hoa. Con sông này, còn gọi là Dương Tử, dài nhất châu Á (hơn 6.300 km) và đứng thứ ba trên thế giới, chỉ sau sông Nile và sông Amazon. Nó chảy từ Tây sang Đông, từ các dòng sông băng ở cao nguyên Tây Tạng đến trung tâm tài chính Thượng Hải. Cầu Vu Sơn, một trong những cây cầu lớn nhất thế giới với chiều cao 180 m, bắc qua sông và hàng triệu du khách đến tham quan mỗi năm. Nhiều người còn thuê taxi để ngắm dòng sông hùng vĩ từ trên cao khi tàu cập bến gần đó.
Từ xa xưa, Trường Giang đã là con đường chính trong việc vận chuyển hàng hóa, được gọi là “đường thủy hoàng kim”. Một phần của sông rất nguy hiểm vì đá và sự thay đổi thất thường của mực nước. Ngày nay, sông Trường Giang là trung tâm hoạt động kinh tế của nhiều thành phố và làng mạc lân cận, bao gồm năm thành phố lớn nhất Trung Quốc như cố đô Nam Kinh. Khu vực trung hạ du của sông có khí hậu ẩm ướt, mưa nhiều và đất màu mỡ, là trung tâm phát triển công nghiệp và nông nghiệp. Sông là đầu mối giao thông quan trọng nối liền lục địa Trung Hoa với bờ biển, với nhiều loại hình vận chuyển từ than, hàng hóa tiêu dùng đến hành khách. Các chuyến tàu thủy trên sông cung cấp cơ hội khám phá các cảnh đẹp như khu vực Tam Hiệp, ngày càng thu hút du khách và thúc đẩy du lịch Trung Quốc.
Sông Trường Giang cũng là nơi cư trú của một số loài động vật đang gặp nguy hiểm như cá heo sông Trung Quốc (chỉ còn khoảng bảy con vào năm 1998) và cá kiếm Trung Quốc (cá tầm thìa).
Sông Trường Giang của Trung Quốc có nhiều vực sâu hơn bờ tây, ghe bầu có thể cập sát bờ. Cách đây khoảng mười năm, dân địa phương khai khẩn đất để nuôi tôm trên các ruộng gần bờ. Tại đây, nhiều mảnh gốm được tìm thấy ở tầng sâu từ một đến hai mét. Sông còn chứa nhiều mộ xưa đắp nấm bằng đất đen, mà dân địa phương thường gọi là “mả Hời”.
2. Đập Tam Hiệp.
Khi nhắc đến sông Trường Giang, không thể không nhắc tới dãy núi Tam Hiệp, một trong những danh lam thắng cảnh nổi tiếng của Trung Quốc. Dãy núi này bao gồm ba hẻm núi lớn: Cù Đường Hiệp, Vu Hiệp và Tây Lăng Hiệp, với tổng chiều dài 204 km. Cù Đường Hiệp, dài 8 km, là hẻm núi hẹp nhất và ấn tượng nhất, nơi sông chỉ rộng 100 m. Vu Hiệp dài 46 km, chảy dưới chân núi Vu Sơn, và là ranh giới giữa Tứ Xuyên và Hồ Bắc. Tây Lăng Hiệp, dài 66 km, là hẻm núi dài nhất, bắt đầu từ Tỉ Quy và kết thúc tại Nghi Xương, nơi có nhiều đá ngầm và nước xoáy, là hẻm núi nguy hiểm nhất. Đập Tam Hiệp được xây dựng tại Tam Đấu Bình, đoạn giữa Tây Lăng Hiệp, và hoàn thành vào ngày 20 tháng 5 năm 2006.
Đập Tam Điệp
Đập Tam Điệp là công trình thủy điện lớn nhất thế giới, với hồ chứa nước bắt đầu đi vào hoạt động từ ngày 1 tháng 6 năm 2003. Đập này nằm giữa thành phố Nghi Xương (tỉnh Hồ Bắc) và Phù Lăng (thành phố Trùng Khánh). Được xây dựng bằng bê tông và thép, đập dài 2.355 m và cao 185 m so với mực nước biển. Công trình sử dụng 27,2 triệu mét khối bê tông, 463.000 tấn thép, và đào 102,6 triệu mét khối đất. Mực nước hồ chứa đạt tối đa 175 m, cao hơn mực nước sông ở hạ nguồn 110 m. Hồ chứa có chiều dài trung bình khoảng 660 km và rộng 1,12 km, với thể tích 39,3 km³ và tổng diện tích bề mặt nước 1.045 km². Khi hoàn thành, diện tích đất ngập nước là 632 km², so với 1.350 km² của Đập Itaipu. Việc xây dựng đập này gây ra nhiều tranh cãi về ảnh hưởng địa chất và sinh thái, nhưng nó được xây dựng để ngăn lũ, đặc biệt là sau trận lũ nghiêm trọng năm 1998 trên sông Trường Giang khiến 4.150 người thiệt mạng.
3. Thành Cổ Kim Châu.
Những ai đã xem bộ phim Tam Quốc Diễn Nghĩa chắc hẳn không xa lạ gì với thành cổ Kim Châu. Nằm bên sông Dương Tử, Kim Châu thuộc tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc, với dân số 6,3 triệu người, trong đó 5,56 triệu người sống ở nội thành. Thành cổ Kim Châu đóng vai trò chiến lược quan trọng với các quận phía bắc như Nam Dương, Nam Quận và Giang Hạ. Trong thời kỳ Tam Quốc, đây là khu vực được các quân phiệt và quốc gia tranh giành, minh chứng rõ ràng nhất là việc cả ba nước đều chiếm đóng phần nào của Kim Châu và xảy ra nhiều trận chiến xung quanh khu vực này.
Phía tây sông Trường Giang còn có thắng cảnh Hổ Khiêu Hiệp, một trong những hẻm núi sâu nhất thế giới, nổi bật với vẻ đẹp hùng vĩ và hệ sinh thái đa dạng. Hẻm núi dài khoảng 22 km, với núi non trùng điệp và thác nước ấn tượng, là điểm đến lý tưởng cho những ai yêu thích thiên nhiên.