- Sự biến thiên đo mức độ phân tán của biến ngẫu nhiên bằng cách tính giá trị trung bình của bình phương chênh lệch giữa các giá trị và giá trị trung bình.
- Sự biến thiên cho biết mức độ cách xa giá trị của biến ngẫu nhiên so với giá trị kỳ vọng.
- Phương sai là giá trị kỳ vọng của bình phương độ lệch của biến ngẫu nhiên so với giá trị trung bình.
- Phương sai có thể hiểu là trung bình của bình phương khoảng cách từ từng điểm dữ liệu tới điểm trung bình.
- Phương sai được tính bằng công thức E[(X.
- Phương sai là giá trị không âm và có đơn vị là bình phương của đơn vị đo lường biến ngẫu nhiên.
Trong lý thuyết xác suất và thống kê, sự biến thiên (Tiếng Anh: variance) của một biến ngẫu nhiên đo lường mức độ phân tán của biến đó bằng cách tính giá trị trung bình của các bình phương chênh lệch giữa các giá trị cụ thể và giá trị trung bình. Điều này cho thấy các giá trị của biến đó thường cách xa giá trị kỳ vọng bao nhiêu.
Sự biến thiên của biến ngẫu nhiên là moment trung tâm thứ hai, và nó cũng là nửa cumulant thứ hai của biến đó. Nó tương đương với bình phương của độ lệch chuẩn.
Hai phân phối chuẩn có thể có sự biến thiên khác nhau. Phân phối với sự biến thiên nhỏ hơn có dạng nhọn hơn, trong khi phân phối với sự biến thiên lớn hơn sẽ có dạng phẳng hơn.
Khái niệm
Nếu là giá trị kỳ vọng của biến ngẫu nhiên X, thì sự biến thiên của nó là
Nói cách khác, sự biến thiên chính là giá trị kỳ vọng của bình phương độ lệch của X so với giá trị trung bình của nó. Để đơn giản hơn, sự biến thiên có thể hiểu là 'trung bình của bình phương khoảng cách từ từng điểm dữ liệu tới điểm trung bình'. Vì vậy, nó là giá trị trung bình của bình phương độ lệch. Sự biến thiên của biến ngẫu nhiên X thường được ký hiệu là , , hoặc đơn giản là .
Lưu ý: định nghĩa này áp dụng cho cả biến ngẫu nhiên rời rạc và liên tục.
Nhiều phân phối, chẳng hạn như phân phối Cauchy, không có sự biến thiên vì tích phân từ định nghĩa sự biến thiên là phân kỳ. Một phân phối không có giá trị kỳ vọng thì cũng không có sự biến thiên. Tuy nhiên, điều ngược lại không đúng: có những phân phối có giá trị kỳ vọng nhưng không có sự biến thiên.
Các đặc điểm
Khi phương sai được xác định, nó luôn là giá trị không âm, vì bình phương của một số không bao giờ âm.
Đơn vị của phương sai là bình phương của đơn vị đo lường biến ngẫu nhiên. Ví dụ, phương sai của chiều cao đo bằng centimet (cm) có đơn vị là cm bình phương. Vì điều này có thể gây khó khăn, nên thường thì người ta sử dụng căn bậc hai của phương sai, gọi là độ lệch chuẩn, để làm đơn vị đo sự phân tán.
Với các hằng số thực a và b, và biến ngẫu nhiên X, thì biến ngẫu nhiên có phương sai được tính bằng:
Để tính phương sai một cách thuận tiện, người ta thường áp dụng công thức sau:
Hiệp phương sai, ký hiệu là , bằng 0 khi X và Y là hai biến ngẫu nhiên độc lập với nhau.
Xấp xỉ phương sai của hàm số
Phương pháp Delta áp dụng khai triển Taylor bậc hai để xấp xỉ phương sai của hàm số với một hoặc nhiều biến ngẫu nhiên. Ví dụ, phương sai của hàm số theo một biến ngẫu nhiên có thể xấp xỉ như sau:
Với giả thiết rằng có khả năng bậc hai, và trung bình cũng như phương sai của là hữu hạn.
Phương sai của tổng thể và phương sai mẫu
Trong nhiều tình huống thực tế, giá trị chính xác của phương sai tổng thể, ký hiệu là , thường không thể xác định chính xác.
Để ước lượng phương sai của một tổng thể (cả hữu hạn lẫn vô hạn), phương pháp phổ biến là lấy mẫu từ quần thể. Giả sử rằng mẫu thu được gồm các giá trị đo được là .
Phương sai mẫu, hay còn gọi là phương sai của mẫu, với các giá trị , được tính theo công thức sau:
Trong đó, đại diện cho giá trị trung bình của mẫu.
Tuy nhiên, chỉ là một ước lượng có độ chệch của phương sai tổng thể. Để có một ước lượng không chệch, ta sử dụng công thức sau:
Chứng minh 1
Phần tiếp theo sẽ chứng minh rằng là một ước lượng không chệch cho phương sai của quần thể. Một ước lượng của tham số được coi là không chệch nếu .
Ký hiệu và lần lượt biểu thị trung bình và phương sai của quần thể. Để chứng minh rằng là ước lượng không chệch, ta cần chứng minh rằng .
Chứng minh 2
Có thể chứng minh bằng cách khác như sau:
Độ phân tán của vector ngẫu nhiên
Khi X là một vector ngẫu nhiên trên R, độ phân tán của X được tính theo công thức sau:
E[(X − μ)(X − μ)]
μ = E(X) và X là ma trận chuyển vị của X. Ma trận này có phương sai là một ma trận vuông xác định dương, thường được gọi là ma trận hiệp phương sai.
Lịch sử
Khái niệm phương sai lần đầu được giới thiệu bởi Ronald Fisher trong bài báo năm 1918 có tiêu đề The Correlation Between Relatives on the Supposition of Mendelian Inheritance.
Bất đẳng thức liên quan đến tham số vị trí và tham số tỉ lệ
Giá trị kỳ vọng
Hệ số phân tán
Quy tắc tổng phương sai
Độ xiên
Semivariance
Độ lệch chuẩn
Phân tán thống kê
Liên kết ngoài
Bài báo gốc của Fisher Lưu trữ ngày 13-12-2005 trên Wayback Machine (định dạng pdf)
Theovi.wikipedia.org
Copy link
Nội dung được phát triển bởi đội ngũ Mytour với mục đích chăm sóc khách hàng và chỉ dành cho khích lệ tinh thần trải nghiệm du lịch, chúng tôi không chịu trách nhiệm và không đưa ra lời khuyên cho mục đích khác.
Nếu bạn thấy bài viết này không phù hợp hoặc sai sót xin vui lòng liên hệ với chúng tôi qua email [email protected]
1
Các câu hỏi thường gặp
1.
Sự biến thiên trong xác suất và thống kê là gì và tại sao nó quan trọng?
Sự biến thiên là một chỉ số đo lường mức độ phân tán của một biến ngẫu nhiên bằng cách tính giá trị trung bình của các bình phương chênh lệch so với giá trị trung bình. Nó quan trọng vì giúp hiểu rõ hơn về cách thức dữ liệu phân bố xung quanh giá trị kỳ vọng.
2.
Công thức nào được sử dụng để tính sự biến thiên của một biến ngẫu nhiên?
Công thức để tính sự biến thiên của một biến ngẫu nhiên X là var(X) = E((X - μ)²), trong đó μ là giá trị kỳ vọng của X. Công thức này cho phép chúng ta xác định mức độ phân tán của biến.
3.
Sự khác biệt giữa phương sai và độ lệch chuẩn là gì?
Phương sai là giá trị không âm biểu thị mức độ phân tán của dữ liệu, trong khi độ lệch chuẩn là căn bậc hai của phương sai. Độ lệch chuẩn thường dễ hiểu hơn vì nó có cùng đơn vị đo với dữ liệu gốc.
4.
Có những phân phối nào không có sự biến thiên và tại sao?
Một số phân phối như phân phối Cauchy không có sự biến thiên vì tích phân từ định nghĩa sự biến thiên là phân kỳ. Điều này có nghĩa là không thể xác định một giá trị trung bình cho chúng.
5.
Làm thế nào để ước lượng phương sai tổng thể từ một mẫu?
Để ước lượng phương sai tổng thể từ một mẫu, người ta thường sử dụng phương sai mẫu, được tính bằng công thức s² = 1/(N-1) ∑(xi - x̄)², trong đó x̄ là giá trị trung bình của mẫu.
6.
Phương sai mẫu có thể được sử dụng để ước lượng phương sai tổng thể không?
Có, phương sai mẫu được sử dụng để ước lượng phương sai tổng thể. Tuy nhiên, phương sai mẫu có thể bị chệch và cần được điều chỉnh để có được ước lượng chính xác hơn cho phương sai tổng thể.
7.
Tại sao phương sai luôn là giá trị không âm trong xác suất thống kê?
Phương sai luôn là giá trị không âm vì nó được tính bằng bình phương độ lệch giữa các giá trị và giá trị trung bình, và bình phương của một số thực không bao giờ âm.
Trang thông tin điện tử nội bộ
Công ty cổ phần du lịch Việt Nam VNTravelĐịa chỉ: Tầng 20, Tòa A, HUD Tower, 37 Lê Văn Lương, Quận Thanh Xuân, Thành phố Hà NộiChịu trách nhiệm quản lý nội dung: 0965271393 - Email: [email protected]