Chuyển nhà không chỉ là việc di dời đồ đạc mà còn là việc đưa cả cuộc sống của bạn vào một môi trường mới.
Tôi đang trải qua tháng đầu tiên xa nhà trong chuyến du học kéo dài 5 năm của mình, và đây cũng là lần đầu tiên tôi bước chân vào phương Tây. Ở khoảng cách 13 nghìn dặm về phía đông nam, Canada đang thách thức tôi với những trải nghiệm sống hoàn toàn mới so với những gì tôi từng biết ở Châu Á.
Điều khiến tôi lo sợ nhất là có thể phải trở về vì không thích nghi được với môi trường mới, và còn nhiều lý do khác có thể được tránh bằng cách chuẩn bị kỹ lưỡng. Đây là những câu chuyện mà nhiều bạn bè, thậm chí là người thân của tôi đã trải qua.
May mắn thay, tôi đã tích lũy được một số kinh nghiệm sống từ trước, dù rằng chuẩn bị không bao giờ đủ và luôn có những bài học mới khi đặt chân đến một nơi mới. Tôi mang theo một phần của cuộc sống trước đây của mình và hòa nhập vào kiến thức về một đất nước mà tôi chỉ biết qua Wikipedia và meme.
Biết ngoại ngữ là quan trọng khi ra khỏi Việt Nam, nhưng đó chỉ là một phần. Văn hóa mới sẽ định hình cách sống của bạn. Trong một môi trường mới, việc hiểu văn hóa là chìa khóa để bạn tìm kiếm sự giúp đỡ khi không còn có người thân và bạn bè gần.
Hóa ra hình ảnh về 'người Canada tốt bụng' không chỉ là tin đồn, và họ còn cố gắng tạo ra ấn tượng này trên phương tiện truyền thông để thu hút thêm lao động nhập cư. Họ chào đón bạn trên đường, luôn biết cám ơn và xin lỗi, và sẵn lòng giúp đỡ khi bạn cần dẫn đường hoặc cần sự giúp đỡ với đồ vật nặng.
Trên đường từ sân bay về nhà, tôi luôn nhận được sự khuyên bảo, từ việc đăng ký sim điện thoại đến mua bảo hiểm xã hội, chọn ngân hàng phù hợp... để tôi dễ dàng hòa nhập hơn vào cuộc sống mới.
Đây là một đất nước của người nhập cư, nơi có nhiều sắc tộc và nhóm văn hoá song song tồn tại. Tôi có cơ hội tìm hiểu về văn hoá của người Ấn Độ và người Hồi giáo, hai nhóm đại diện lớn tại thành phố tôi đang sống.
Tôi cảm thấy điều này đặc biệt quan trọng khi tôi sắp thuê nhà và chia sẻ không gian sống với một người bạn Ấn Độ và một người bạn Bangladesh trong ít nhất một năm tới. Canada, trước khi trở thành điểm đến của cộng đồng đa chủng tộc trên thế giới, đã từng là quê hương của nhiều cộng đồng dân tộc bản địa.
Tất nhiên, hiểu biết về văn hoá là một quá trình rất dài và cần thời gian. Nhưng để vượt qua những ngày đầu tiên xa quê nhà, đối với tôi, việc chuẩn bị các phương án để truy cập internet và liên lạc với người thân ở xa khi cần sự giúp đỡ là điều cần thiết, cũng như để vượt qua nỗi nhớ nhà.
Trong những ngày đầu khi chưa quen với việc di chuyển, hãy nhớ mang theo đủ tiền mặt, vì một số dịch vụ di chuyển có thể không chấp nhận thanh toán thẻ do vấn đề về thuế.
Hãy suy nghĩ về ngôi nhà ở quê hương và tự hỏi, những yếu tố cơ bản nào là quan trọng để đảm bảo cuộc sống. Có điện, nước sạch, wifi, bếp nấu ăn, tủ lạnh để bảo quản thức phẩm, máy giặt... Nếu không có phương tiện cá nhân để di chuyển xa và không có nhiều tiền để sử dụng dịch vụ taxi công nghệ, chúng ta phải biết về các trạm xe buýt/tàu điện ở đâu và có những tuyến nào kết nối với thành phố.
Tôi đã chú ý đến tất cả những điều này khi còn ở Việt Nam, tìm kiếm thông tin trên mạng về nhà và liên hệ với từng chủ nhà. Ngoài ra, tôi kiểm tra kỹ hợp đồng thuê nhà để đảm bảo mọi điều khoản được ghi rõ, từ cơ sở vật chất cần thiết đến quy định về việc sử dụng chúng.
Quan trọng hơn, chúng ta cần hiểu rõ vị trí của ngôi nhà và các phương tiện di chuyển đến các địa điểm cần thiết. Ra ngoài chủ yếu để đi học, tôi cần di chuyển đến trường một cách thuận tiện nhất có thể. Tôi tìm nơi mà chỉ cần một chuyến bus là tới trường, và trong trường hợp xấu nhất, tôi có thể đi bộ mà không quá mệt mỏi.
Ngoài ra, siêu thị cũng là nơi được ưu tiên. Trong tháng đầu ở nước mới, chúng ta sẽ sống trong tình trạng nhà cửa lộn xộn hoặc... không có đồ đạc gì cả. Vì thế, tôi ưu tiên căn nhà gần siêu thị, nơi tôi có thể đi bộ đến chỉ trong một thoáng.
Trường của tôi nằm trên một ngọn núi, được bao quanh bởi rừng và hồ. Đó cũng là loại địa hình mà tôi thường phải đối mặt khi đi bộ trên đường. Thay vì tiết kiệm tiền để mua một chiếc xe đạp, tôi đã sẵn sàng với những đôi giày leo núi ở nhà và quyết tâm mỗi ngày ra cửa đều là một ngày tập thể dục ngoài trời.
Nhờ vậy, sức khỏe của tôi cũng dần dần cải thiện nhờ không khí trong lành và thói quen leo núi, đi bộ trên những con đường dài. Tôi đã có cơ hội thăm thú nhiều hồ tự nhiên và thác nước, cũng như kết bạn với vô số người mà tôi tình cờ gặp trên đường đi.