[2022] 'Khao khát một cái ôm. ...
'Khao khát một cái ôm.
Mình cảm thấy một mình quá. Ngoài việc đi học và làm việc, mình chỉ cô đơn trong căn phòng, không có ai để kết bạn. Mình muốn bản thân mình bận rộn hơn ngoài kia để không phải cảm thấy vô ích khi rảnh rỗi. Mình ghen tị với những người bạn sống gần đây, thường xuyên được gặp mẹ (Mỗi lần mình về đều phải tiêu tốn một khoản tiền lớn cho vé). Có những lúc khi pha gói mì tôm, mình ngồi một mình đối diện với bức tường trống trải nhưng lại nhớ về bữa cơm gia đình, nhớ gương mặt mẹ ngồi trước bàn ăn.
Mình chưa từng có cảm giác được yêu thương bởi ai đó. Những người bạn ở trường đại học cũng không thân thiết như những người bạn ở cấp 2, cấp 3. Mình mong muốn được vui vẻ, được ôm ấp như mọi người. Mình ước gì có một người bên cạnh để ôm mình, để che chở mình, một người không cần nói gì cả, chỉ cần cho mình dựa vào là được. Bây giờ, mình có cảm giác như một chứng bệnh, luôn muốn ôm ai đó, luôn tưởng tượng xem nếu mình ôm họ thì sẽ như thế nào haha (nhưng mình thường có suy nghĩ như vậy hơn với các bạn nam, vì mình là người phụ nữ thẳng thắn, nhưng nếu được ôm các bạn nữ thì mình cũng rất vui).
Một vài suy nghĩ mình muốn chia sẻ thôi. Cảm ơn mọi người đã đọc.
Chúc mọi người có một ngày tốt lành, bình yên nhé.'
Xin lỗi!! Cô ấy là sinh viên năm nhất đấy. Đọc lại thì thấy hơi ngớ ngẩn nhưng đó vẫn là Hăng Xuân của quá khứ mà =))
Còn vài ngày nữa là ta lại chào đón một năm mới, âm nhạc Xuân bắt đầu vang lên rộn ràng. Dĩ nhiên đây là thời điểm để nhìn lại và kết thúc năm cũ 2023, nhưng tôi lại bất chợt nhớ về những ngày 'thất nghiệp' năm 2022 và những chuyến phiêu lưu khám phá Sài Gòn. Để dễ hiểu hơn, đó là thời gian tôi nghỉ việc để có thời gian tự do trước khi bắt đầu công việc mới.
Trong khoảng thời gian đó, mỗi khi rảnh rỗi, tôi lại mang giày và balo đến bến xe buýt để khám phá thành phố. Tôi đã đến Dinh Độc Lập, chợ Hồ Thị Kỷ, tôi đã ghé qua chung cư Nguyễn Huệ,... Nhưng có lẽ điều nhiều nhất vẫn là thăm chợ và công viên. (Tôi nhận ra rằng để hiểu được một địa điểm, chỉ cần đến chợ ở đó, bạn sẽ nhanh chóng hiểu được văn hóa của địa phương đó.)
Tôi thích đi một mình. Và tôi thực sự thích điều đó.
Đi một mình, chỉ cần muốn, tôi đã sẵn sàng lên đường, không cần phải chờ đợi ai khác, tự mình lo cho bản thân. Nếu bị lạc, đó cũng chỉ là một cơ hội mới để khám phá, một con đường mà tôi chưa bao giờ bước chân tới, chờ đợi tôi khám phá. Khi đi với người khác, tôi phải chờ đợi, rất mệt mỏi và tốn thời gian của cả hai. Tôi đi cùng người khác, vô hình trung, tự gánh thêm trách nhiệm lên đôi vai, dù người đó không muốn làm phiền đến tôi. Chỉ là, tôi lo lắng rằng người đó có thể cảm thấy bất tiện vì tính cách thích sự phiêu lưu của tôi. Tôi chỉ tự làm phiền bản thân mình thôi.
Tôi không còn cảm thấy cô đơn nữa (như đoạn đã nêu ở trên) vì tôi đã dành toàn bộ thời gian và tâm trí cho cá nhân đang sống ở hiện tại này.
[2023]
Dù mình chỉ có ít bạn bè, nhưng không sao cả, bởi vì họ đều là những người bạn tuyệt vời. Thường xuyên bị suy nghĩ tiêu cực khi ở một mình, nhưng chỉ cần được trò chuyện với bạn bè một chút thôi là mình đã cảm thấy bình tâm trở lại. Năm 2023 là một năm khá khó khăn đối với mình, có những thời điểm mọi thứ đổ dồn về cùng một lúc mà không thể chia sẻ cùng bạn bè, và cũng không dám nói với gia đình vì lo lắng của họ. Nhưng mình đã vượt qua được.
Năm nay mình có nhiều trải nghiệm Lần Đầu: lần đầu ăn Tết ở Bắc, lần đầu đi xem concert, lần đầu trải nghiệm tình yêu, đi Thảo Cầm viên, cắt tóc ngắn, thăm pub, bar,... Mọi trải nghiệm và thành công đều làm mình tự hào hơn bao giờ hết.
Ừ, năm 2023 là năm mình bước sang tuổi 20.
Thực ra, mỗi độ tuổi đều đem lại áp lực riêng của nó. Tuổi 40 mang áp lực từ gia đình, tuổi 30 mang áp lực về sự ổn định trong công việc, tuổi 20 mang áp lực về việc tốt nghiệp,... Mình không dám nói rằng những áp lực này sẽ dễ dàng trôi qua, chỉ mong mọi người và bản thân có đủ ý chí, chuyên môn, kiên nhẫn và năng lực để vượt qua chúng. Đừng so sánh bản thân với người khác nhưng cũng phải đặt ra những mục tiêu mà mình phải đạt được.