' Mẹ là Phật thầy của con
Mẹ ban cho con tình yêu vô bờ
Mẹ là trí tuệ của cuộc đời con'
_Trích từ bài hát 'Mẹ yêu ơi'- Gia Khiêm.
Có lẽ trong cuộc sống của chúng ta, luôn tồn tại một niềm hi vọng, một động lực để sống mỗi ngày, nỗ lực hơn, hoàn thiện hơn từng ngày. Với một người con được nuông chiều, bảo vệ bởi vòng tay ấm áp của mẹ, mẹ chính là ngọn hải đăng soi sáng con đường sống trong cuộc đời:
'Mẹ cố gắng hết sức trong khả năng của mình, chỉ để con có nhiều lựa chọn hơn trong cuộc đời mà con mong muốn.”
Đã bao lần chúng ta bỏ qua cơ hội được yêu thương và trao đi yêu thương cho mẹ chưa? Từ lúc còn trong bụng mẹ suốt chín tháng mười ngày đau đớn, ròng rã như 'gãy 20 cái xương cùng lúc
' nhưng chưa bao giờ mẹ than trách hay hối hận cho điều đó. Bởi vì, con cái chính là tình yêu sống động nhất của mẹ trong cuộc sống hàng ngày.Trong suốt thời gian dưỡng dục con lớn, mẹ càng ngày càng già đi, còn con càng ngày càng trưởng thành. Sự trưởng thành này khiến mẹ lo âu không ít, trái tim mẹ và con càng ngày càng xa nhau hơn. Thời đại ngày nay phát triển mạnh mẽ, nhưng cũng đồng thời nuôi dưỡng ra những đứa trẻ sống trong tiêu cực mà xã hội mang lại. Vì những tiêu cực đó, chúng ta không thể dễ dàng thể hiện với người khác ngoài người thân của mình. Tại sao chúng ta có thể dễ dàng với người khác, nhưng lại gặp khó khăn với người thân? Vì gia đình là nơi quen thuộc nhất, đó là nơi chúng ta có thể tự do thể hiện cảm xúc mà không phải lo lắng.
Cô là một đứa trẻ sinh ra và lớn lên trong thời đại số hóa. Từ khi nào, mẹ và cô xa cách nhau đến vậy, mỗi khoảnh khắc để tạo dựng kết nối qua những câu chuyện đã không còn tồn tại nữa. Không khí giữa hai người lạnh lẽo đến đáng sợ! Rồi một ngày, căn bệnh trầm cảm đến, suy nghĩ tự tử của cô bị mẹ phát hiện. Ngày đầu tiên, cô luôn mang trong lòng hình bóng của những đứa trẻ thiếu thốn tình yêu. Ngày thứ hai, cô chịu đựng sự đau đớn trong lòng. Ngày thứ ba, cô giữ mãi trong tâm trí suy nghĩ mãi không dứt. Mẹ cô cũng nhận ra sự thay đổi của con gái mình, và viết trước một bức thư gửi cô vào ngày thứ ba:
Mẹ mong rằng hôm nay con sẽ sống vì mẹ, vì mẹ đã dưỡng con lớn từng ngày, vì mẹ yêu thương con từng khoảnh khắc. Mẹ biết khi con không vui, nhưng đừng để mẹ phải lo lắng vì sức khỏe của con. Hãy tự bảo vệ bản thân, con nhé! Hãy tận hưởng niềm hạnh phúc mà mẹ đã trao cho con trong cuộc đời này! Nếu con đã ổn, hãy đến và ôm mẹ một cái!
Cô đau lòng bao nhiêu, mẹ cô cũng đau bấy nhiêu. Lần đó, cô không có đủ dũng cảm để từ bỏ cuộc sống, và cái ôm ấy đã giữ cô lại với thế giới này. Khi hai trái tim gần nhau, không cần lời nói, chúng cảm nhận được sợi dây tình cảm kết nối con người với con người. Câu chuyện này là minh chứng cho tình mẫu tử, cũng là bài học cho những người trẻ khác, trong một thế giới mạng xã hội đầy tiêu cực. Vì vậy, cảm xúc con người luôn biến đổi, mẹ luôn sống vì con, nhưng mẹ không thể hiểu hết những gì đang diễn ra trong thế giới của con. Mẹ không thể hiểu được suy nghĩ của con, cũng không thể để con mắc kẹt trong thế giới công nghệ mới.
Khi cô lớn lên và hiểu biết nhiều hơn, mẹ cô thường kể lại những kỷ niệm ngày xưa hoặc những lần mẹ cô phải đối mặt với những khó khăn khi sinh cô ra. Mẹ cô đã từng kể rằng trong những ngày cô ốm liên tục, mẹ không thể ngủ để trông nom cho cô, để kiểm tra xem cô đã ổn chưa. Nhưng mọi nỗ lực đều vô ích, cô vẫn không khỏi bệnh, không ăn, không uống, và phải nhập viện. Lúc đó, cô bị co giật vì thiếu dinh dưỡng, không có thức ăn ngay khi nhập viện. Mẹ cô đứng bên ngoài cảm thấy lo lắng, khuôn mặt tái nhợt, ánh mắt đầy nước mắt, và sau đó, mẹ cô quỳ xuống, khóc nức nở. Mẹ cảm thấy tội lỗi vì không thể bảo vệ con, không thể chăm sóc con tốt nhất. Cô cũng chia sẻ những cảm xúc mà mẹ cô đã trải qua, và cô cũng muốn khóc, vì cô là con của mẹ. Nhưng rồi mẹ vẫn ở lại, vẫn bảo vệ con, và cảm xúc đau đớn vẫn tiếp tục.Thời kỳ quan trọng nhất của cuộc đời không phải là khi ta đang ở trường đại học, mà là giai đoạn từ khi sinh ra cho đến khi lên sáu tuổi.
Đôi khi chúng ta tự hỏi: 'Tại sao chúng ta sống? Chúng ta phấn đấu vì điều gì?'. Đúng vậy, sự sống là hạnh phúc, và nỗ lực của chúng ta cũng phải vì hạnh phúc đó. Cuộc đời luôn đa dạng, không chỉ để tồn tại cho bản thân mà còn cho cả mẹ. Mẹ đã dành cả cuộc đời mình để dưỡng dục chúng ta, bằng lòng từ bi, lòng tha thứ, và nỗ lực sống vì chúng ta. Dù sau này, chúng ta đi xa đến đâu, mẹ vẫn luôn ở bên, là ngọn đèn chỉ dẫn con trên con đường đến với tương lai. Nhưng khi lớn lên, tương lai của chúng ta phụ thuộc vào bản thân chúng ta, và mẹ sẽ luôn là động lực, luôn quan sát chúng ta trưởng thành.
Mẹ dần quên đi ước mơ của mình là gì.
Mẹ vẫn đang bận rộn lo lắng làm thế nào để có một bữa cơm no cho cả nhà.
Bài hát 'Ước mơ của mẹ' của Hứa Kim Tuyền làm nhấn mạnh về mối quan hệ mẹ con.
Mẹ từng có ước mơ khi còn trẻ, nhưng giờ đây cuộc sống đòi hỏi mẹ phải lo lắng cho gia đình và con cái. Dù bận rộn, mẹ vẫn yêu thương và nỗ lực hết mình vì gia đình.
Nhớ dành thời gian bên mẹ vào dịp sinh nhật để bày tỏ tình yêu và quan tâm của mình, đó cũng là cách để tôn trọng tình mẫu tử.
'Khi mệt mỏi, hãy trở về vòng tay của mẹ để nghỉ ngơi'. Sự ấm áp và yên bình từ mẹ luôn là điểm dừng chân lý tưởng trong cuộc sống.
Trong Kinh Vu Lan Và Báo Hiếu, Đức Phật đã dạy chúng ta về tình yêu thương và lòng biết ơn đối với cha mẹ.