Lý do Kim Dung không tiếp tục viết 'Thần Điêu Hiệp Lữ' là gì?
Bài viết này sẽ làm rõ lý do tại sao Kim Dung quyết định ngừng viết về cuộc đời của Quách Tĩnh và Dương Quá sau tác phẩm 'Thần Điêu Hiệp Lữ'.
Không có phần tiếp theo cho 'Thần Điêu Hiệp Lữ'
Đối với những người yêu thích các tác phẩm kiếm hiệp của Kim Dung, Ỷ Thiên Đồ Long Ký không phải là phần tiếp theo của 'Thần Điêu Hiệp Lữ'. Bởi vì, không chỉ Quách Tĩnh và Dương Quá không còn xuất hiện trong bối cảnh của 'Ỷ Thiên', mà Kim Dung còn cố tình bỏ qua gần một thế kỷ, đưa câu chuyện giang hồ đến với thời kỳ cuối của triều đại Nguyên.
Chúng ta biết rằng 'Thần Điêu Hiệp Lữ' là phần tiếp nối trực tiếp của 'Anh Hùng Xạ Điêu'. Sau cái chết của Dương Khang, con trai ông - Dương Quá, bắt đầu ghi dấu ấn trong giang hồ. Mặc dù Quách Tĩnh đã nhường lại vai trò nam chính cho Dương Quá, nhưng anh vẫn đóng một vai trò quan trọng trong thế giới Thần Điêu, với nhiều khoảnh khắc khó quên.

Vậy lý do Kim Dung không tiếp tục câu chuyện về Quách Tĩnh và Dương Quá là gì? Cuối 'Thần Điêu', cả hai đều còn ở độ tuổi sung sức. Kim Dung hoàn toàn có thể tiếp tục sáng tạo, kể về hành trình của Dương Quá sau khi về ẩn dật, hay cuộc chiến đấu anh hùng của Quách Tĩnh ở thành Tương Dương, nơi ông hy sinh vì quốc gia.
Về Dương Quá,

Thực tế, Kim Dung không dám tiếp tục viết 'Thần Điêu Hiệp Lữ' vì những nỗi lo riêng của ông, như chính ông đã từng viết trong tác phẩm: "Vào thời nhà Nguyên, Trung Nguyên rơi vào tay dị tộc, bách tính đau khổ dưới ách thống trị của Mông Cổ, sống trong nỗi tuyệt vọng. Để chống lại sự áp bức của quan lại, người dân buộc phải tự bảo vệ mình...".
Trong lịch sử, thành Tương Dương thực sự đã bị quân Mông Cổ tàn phá, và toàn bộ Trung Nguyên đã thuộc về Hốt Tất Liệt. Nếu tiếp tục viết 'Thần Điêu Hiệp Lữ', chắc chắn sẽ phải mô tả thời kỳ đen tối đó. Khi đó, tiểu thuyết võ hiệp sẽ không còn mang lại cảm giác hùng tráng cho độc giả nữa, mà thay vào đó là sự ngột ngạt, khi Mông Cổ đã chiếm hết thiên hạ, các môn phái giang hồ chỉ có thể 'tự bảo vệ mình'. Như vậy, một câu chuyện võ hiệp không còn chứa đựng được tinh thần 'hiệp nghĩa'. Thêm vào đó, nếu tiếp tục câu chuyện, độc giả sẽ phải chứng kiến sự bi thương của Quách Tĩnh trước khi qua đời.
Quách Tĩnh đã phải trải qua nỗi đau nào trước khi qua đời?
Cuối 'Thần Điêu', Dương Quá, ở tuổi 36, đã trở thành một trong Ngũ Tuyệt, ngang hàng với những bậc kỳ nhân như Quách Tĩnh, Hoàng Dược Sư, Nhất Đăng đại sư và Chu Bá Thông. Tuy nhiên, khi vừa mới được tôn vinh là Tây Cuồng, Dương Quá đã cùng Tiểu Long Nữ chấp tay từ biệt quần hùng, lui về sống ẩn dật. Sau đó, Dương Quá hoàn toàn biến mất, khiến Quách Tương phải mất đến 24 năm tìm kiếm.
Có thể tưởng tượng rằng, khi chiến tranh nổ ra ở Tương Dương, Dương Quá và Tiểu Long Nữ đã sống tách biệt khỏi thế giới bên ngoài. Cặp đôi này thực sự không hay biết rằng Quách Tĩnh đang chiến đấu dũng cảm đến như vậy.

Ngoài ra, Quách Phù, Võ Đôn Nho, và Võ Tu Văn mặc dù đã theo Quách Tĩnh từ lâu, nhưng do tư chất hạn chế, dù tu luyện nhiều năm, họ vẫn chỉ là những nhân vật tầm thường, không phải cao thủ. Họ chỉ có thể đấu với binh lính bình thường. Gia Luật Tề đã trở thành bang chủ của Cái Bang, với tư chất khá tốt, nhưng do thời gian ngắn ngủi làm lãnh đạo, cùng với việc chưa kịp lĩnh ngộ bốn chiêu cuối của Hàng Long Thập Bát Chưởng, Tề chỉ có thể xông pha trận mạc mà không thể trở thành cao thủ hàng đầu.
Nhìn vào các cao thủ như Chu Bá Thông, Nhất Đăng đại sư, Hoàng Dược Sư, thì cuối 'Thần Điêu', họ đã đều gần trăm tuổi. Khi Hốt Tất Liệt dẫn 10 vạn thiết kỵ trở lại, đã là nhiều năm sau. Lúc này, Chu Bá Thông, Nhất Đăng đại sư và Anh Cô đã vĩnh viễn về cõi vĩnh hằng tại Bách Hoa Cốc. Không có gì ngạc nhiên khi trong 'Ỷ Thiên Đồ Long Ký', Kim Dung viết: 'Vạn hoa ao hoa lạc vô thanh', ẩn dụ cho sự ra đi lặng lẽ của những bậc tiền bối này.
Khi Dương Quá và Tiểu Long Nữ rời khỏi Hoa Sơn, liệu Hoàng Dược Sư có cùng Quách Tĩnh và Hoàng Dung quay lại thành Tương Dương không? Câu trả lời là không, vì Hoàng Dược Sư có lẽ tiếp tục hành trình chu du, sống nốt những ngày tháng cuối cùng ở một nơi thanh tịnh, yên bình. So với cuộc chiến trước ở thành Tương Dương, lần này, bên cạnh Quách Tĩnh không chỉ thiếu Dương Quá, Tiểu Long Nữ mà còn thiếu các bậc tiền bối như Hoàng Dược Sư, Nhất Đăng đại sư, Chu Bá Thông và Anh Cô.

Dù vậy, Quách Tĩnh vẫn có sự trợ giúp từ ba cao thủ: Hoàng Dung, Trình Anh và Lục Vô Song. Hoàng Dung, với Cửu Âm Chân Kinh và Đả Cẩu Bổng Pháp biến ảo, quả thật là một bậc cao thủ lừng danh. Cô xứng đáng đứng ở hàng ngũ cao thủ hàng đầu trong giang hồ.

Trình Anh, nhờ Đàn Chỉ Thần Công và có thể đã được Hoàng Dược Sư truyền thụ Cửu Âm Chân Kinh, đã trở thành một cao thủ xuất sắc. Với trí thông minh và sự nhanh nhẹn, nàng chỉ mất vài năm để thành thạo hai tuyệt kỹ, từ đó vươn lên đứng đầu trong số các cao thủ giang hồ.
Lục Vô Song, dù mang trong mình vết thương nghiêm trọng khi mất một chân, nhưng lại được Dương Quá truyền dạy Ngọc Nữ Tâm Kinh. Mặc dù các cao thủ trong Ngũ Tuyệt đều đã lui về ẩn dật hoặc qua đời, Lục Vô Song vẫn duy trì sức mạnh võ học và trở thành một trong những cao thủ hàng đầu trong thời đại mới.

Tuy có sự hỗ trợ của Hoàng Dung, Trình Anh và Lục Vô Song, Quách Tĩnh vẫn cảm thấy bất lực. Dù võ công của ông rất cao, nhưng cuối cùng ông chỉ là một con người bình thường, trong khi quân Mông Cổ đông đảo và thành Tương Dương chỉ còn lại những binh lính già yếu. Cảm giác đau đớn và vô vọng trong lòng Quách Tĩnh là điều không thể tưởng tượng nổi.
Đến lúc này, ta mới thấu hiểu nỗi niềm của Kim Dung. Thay vì tiếp tục câu chuyện Thần Điêu Hiệp Lữ và làm mất đi vẻ đẹp nguyên bản của nó, ông chọn để cái chết của Quách Tĩnh khép lại tại đó. Điều này để lại không gian cho độc giả tự tưởng tượng, tự hoàn thiện những chi tiết còn thiếu.
Tóm lại