Đề bài: Chia sẻ về Sức hấp dẫn trong bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu
I. Cấu trúc ý chi tiết
II. Bài mẫu phân tích
Bài viết Phân Tích Vẻ Đẹp Sức Hấp Dẫn trong Bài Thơ Vội Vàng của Xuân Diệu
I. Kế Hoạch Phân Tích Vẻ Đẹp Sức Hấp Dẫn trong Bài Thơ Vội Vàng của Xuân Diệu
1. Khởi Đầu
- Việc tạo ra một tác phẩm đầy sức hấp dẫn với độc giả không bao giờ là dễ dàng và không phải ai cũng có thể thực hiện điều đó.
- Nhưng Xuân Diệu, là người được biết đến như là nhà thơ mới nhất trong số các nhà thơ mới thế kỷ 20, đã tạo ra một sức hấp dẫn độc đáo trong bài thơ Vội Vàng của mình.
2. Phần thân bài
* Điểm hấp dẫn đến từ:
- Khát khao kiểm soát thiên nhiên như 'nắng tắt', 'gió buộc' => Tính cách mạnh mẽ và trong sáng đan xen tạo nên sức hút cho cả bài thơ.
- Vẻ đẹp của mùa xuân trong bức tranh thiên nhiên => Gợi nhắc đến vẻ đẹp của tình yêu và tuổi trẻ.
- Hình ảnh cuốn hút 'ánh sáng chớp hàng mi', trong ánh nhìn đa tình của Xuân Diệu, kết hợp với vẻ đẹp tự nhiên và con người => Tạo ra khoảnh khắc tuyệt vời...(Còn tiếp)
>> Xem Dàn ý Sức hấp dẫn trong bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu đầy đủ tại đây.
II. Bài mẫu Phân Tích Sức Hấp Dẫn trong Bài Thơ Vội Vàng của Xuân Diệu
Việc tạo nên một tác phẩm cuốn hút người đọc không phải là điều dễ dàng và không phải ai cũng có thể làm được điều đó. Tuy nhiên, Xuân Diệu, là nhà thơ tiêu biểu trong nhóm những người sáng tạo nghệ thuật thơ mới giai đoạn 1932-1945, đã thành công trong việc tạo ra một sức hấp dẫn đặc biệt trong bài thơ Vội vàng của mình. Thơ ông không chỉ đơn thuần mô tả một cái gì đó cao xa, bay bổng, mà là sự hiện thực về khao khát của con người. Những quan điểm và chân lý sống của ông được thể hiện qua từng câu thơ, làm cho người đọc cảm nhận được sự lôi cuốn đặc biệt từ những đoạn văn tự do và sự nồng nàn, huyết huyết của ông.
Ngay từ bốn dòng thơ đầu, người đọc đã cảm nhận được sức hút mới mẻ của bài thơ. Xuân Diệu không đi theo lối mòn cũ, ông không chấp nhận bị thiên nhiên chi phối, mà thay vào đó, ông tỏ ra mạnh mẽ và chủ động, tạo nên hình ảnh của một 'tôi' giao hòa giữa sự ngông cuồng và tinh khôi. Xuân Diệu khao khát kiểm soát, chi phối thiên nhiên, ông muốn 'tắt nắng', 'buộc gió' để màu sắc không phai, để hương thơm không bay đi. Thấu hiểu điều này, người đọc mới hiểu tại sao Xuân Diệu yêu thích và trân trọng từng khoảnh khắc đẹp đẽ của thế giới xung quanh, và tại sao ông có những suy nghĩ độc đáo, táo bạo như vậy.
Các dòng thơ tiếp theo mang đến một tâm hồn thơ đầy nồng nàn, bay bổng, lãng mạn và tràn đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ, của con người đang yêu. Trong tâm hồn của nhà thơ, tất cả mọi thứ đều tràn đầy sức sống và đẹp đẽ, từ ong bướm vui vẻ 'tuần tháng mật', đến hoa rực rỡ trong đồng nội một màu 'xanh rì', rồi 'lá của cành tơ phơ phất'. Bức tranh muôn màu này được điểm tô bởi tiếng ca yến hót 'khúc tình si' quyến rũ. Mỗi sáng thức dậy là một niềm vui, giống như 'thần Vui hằng gõ cửa', ánh sáng mặt trời trong đôi mắt đa tình và lãng mạn của Xuân Diệu chỉ thực sự đẹp khi nó chiếu lên khuôn mặt mảnh dẻ của cô gái trẻ, tạo ra một hình ảnh gợi cảm và hướng người đọc đến cảm giác ngọt ngào của tình yêu, cảm giác trẻ trung tuyệt vời.
Câu 'Tháng giêng ngon như một cặp môi gần' có thể khiến độc giả sửng sốt vì sự liên tưởng độc đáo và gợi cảm của Xuân Diệu. Chỉ có ông mới có khả năng liên tưởng tuyệt vời như vậy. Mùa xuân trong tâm hồn của nhà thơ trở thành một mỹ phẩm, đồng thời cũng là đôi môi quyến rũ ngọt ngào của cô gái trẻ. Ai có thể không muốn ôm trọn mình vào sự ấm áp của mùa xuân? Cuộc sống trong thơ của Xuân Diệu đẹp đẽ và hài hòa, tràn đầy sức sống, khiến người đọc cảm nhận được niềm hạnh phúc thực sự ở ngay trong những điều giản dị, gần gũi nhất xung quanh chúng ta. Điều này cho thấy hạnh phúc không phải luôn xuất phát từ những thứ xa xôi, cao cả như những giấc mơ phiêu diêu trên bầu trời. Hạnh phúc thực sự đến từ những điều giản dị, gần gũi nhất với chúng ta, điều mà tại sao ai cũng nên trân trọng.
Trong niềm hạnh phúc tràn đầy, Xuân Diệu bất ngờ chợt nhớ về mùa xuân giữa chính mùa xuân, trải qua niềm sung sướng nhưng đồng thời cảm nhận nỗi tiếc nuối và hoài niệm, tạo nên điểm độc đáo trong thơ của ông. Tận hưởng mùa xuân với sự vội vã, ông cảm nhận một cảm giác kỳ lạ, như một hiểu biết sâu sắc về thời gian và vòng xoay của tạo hóa.
'Mùa xuân đến, tức là sự tươi mới đang diễn ra,
Xuân còn trẻ, tức là sự già nua sẽ đến,
Nhưng khi xuân kết thúc, tức là tôi cũng sẽ ra đi.'
Với tâm hồn nhạy bén và nhận thức sâu sắc về thời gian, Xuân Diệu nhận ra sự tuần hoàn của mùa xuân và cảm nhận nỗi buồn khi thấy mọi thứ già nua, mất mát. Ông phát hiện ra sự đau lòng khi thấy mình và mọi người cũng sẽ trở già, rời bỏ cuộc sống để mùa xuân vẫn còn đọng lại. Từ những nhận thức đó, nỗi lo sợ của Xuân Diệu chuyển sang sự oán trách, oán trời, và một lần nữa, cái 'tôi' ngông cuồng và hồn nhiên của ông được thể hiện.
'Trái tim tôi rộng lớn, nhưng số phận giữ chặt,
Không để cuộc sống trẻ trung kéo dài,
Nói gì nữa về việc mùa xuân luôn trở lại,
Nếu nó không tái ngộ lần nữa.'
'Còn trời đất nhưng chẳng còn tôi mãi/Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời' là biểu hiện rõ nhất của tâm hồn Xuân Diệu, ông vừa lo lắng vì thời gian đang cuốn trôi cuộc đời ngắn ngủi của mình, khi ông chưa thể trải nghiệm hết vẻ đẹp của cuộc sống. Ông cũng tiếc nuối những vẻ đẹp tại thế gian, những điều mà khi về cõi vĩnh hằng sẽ không còn nữa. Điều không chỉ là nỗi buồn riêng trong tâm hồn Xuân Diệu, mà cả thời gian dường như để lại nỗi buồn khắp vũ trụ, khiến vạn vật nhuốm màu chia ly. Điều này được thể hiện rõ trong đoạn thơ sau.
'Mùi tháng, năm rơi giọt chia phôi,
Khắp sông, núi ngủ yên tiễn biệt...
Cơn gió xinh thì thầm trong lá xanh,
Liệu nó có hờn vì phải rời bỏ không?
Chim hò hẹn đưa tiếng rít reo thi,
Liệu nó có sợ đến lúc tàn phai?
Chẳng bao giờ, ơi! Chẳng bao giờ nữa...'
Câu thơ 'Chẳng bao giờ, ơi! Chẳng bao giờ nữa...' nghe thật day dứt và tha thiết, vì đời người chỉ có một lần, không thể quay lại. Đến đây mới thấu hiểu nỗi lòng của Xuân Diệu, nỗi buồn, vội vã, vồ vập trong thơ ông là do sợ không kịp.
Sau những suy tư sâu sắc, Xuân Diệu tỉnh giấc giữa giấc mộng, tìm lối thoát giữa những nỗi hoang mang. Câu trả lời chỉ nằm trong hai chữ ở đầu bài thơ: 'Vội vàng'. Thơ ông như thúc giục: 'Hãy đi ngay khi mùa chưa chấm dứt chiều hôm'. Chân lý mới về cuộc đời của Xuân Diệu lại được ông thể hiện qua những vần thơ, sống là phải tận hưởng hết khi còn có thể, đừng để lỡ bất kỳ một phút giây nào của tuổi trẻ. Xuân Diệu khao khát tận hưởng những vẻ đẹp của cuộc sống, như nỗi khao khát về một tình yêu cực kỳ mãnh liệt và nồng nàn.
Những từ 'ôm', 'riết', 'thâu' phản ánh khao khát đầy cuồng nhiệt của người sáng tác, mong muốn trải nghiệm hết vẻ đẹp của cuộc sống, tự do bay bổng trong không gian mây và gió. Tình yêu, như làn hương thơm dịu dàng, khiến ông hoàng thơ tình mê đắm và điên đảo. Mọi ước mơ, trải nghiệm, ông muốn ghi lại trong một nụ hôn thắm thiết. Câu chốt bài 'Hỡi xuân hồng ta muốn cắn vào ngươi' thể hiện sự khao khát mãnh liệt, khiến người đọc không thể không cảm nhận được sức hút cuốn hút.
Sức hấp dẫn trong thơ của Xuân Diệu đến từ nhiều góc độ khác nhau. Trước hết, là bức tranh thiên nhiên tuyệt vời, gợi nhớ đến hình ảnh tình yêu và cuộc sống tràn ngập sức sống của tuổi trẻ. Thứ hai, là quan điểm sâu sắc về thời gian, cuộc sống và chân lý, tất cả đều hấp dẫn và mới mẻ. Thứ ba, là những biểu hiện nghệ thuật đặc sắc trong thơ, đặc biệt là hình ảnh và sự tưởng tượng sáng tạo, táo bạo, tạo nên sự độc đáo của 'Vội vàng'. Đọc thơ của Xuân Diệu, người đọc như bị hấp dẫn bởi nhịp thơ đẹp, mới lạ, không thể chối từ.
""""HẾT""""-
Sau cuộc phân tích, chúng tôi tóm tắt Sức hấp dẫn trong bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu. Để chi tiết hơn, bạn có thể khám phá Tâm trạng trữ tình trong bài thơ Vội Vàng, Khám phá khổ thơ đầu trong Vội vàng để hiểu rõ hơn về quan điểm của tác giả, Phân tích quan niệm 'vội vàng' của Xuân Diệu và Quan điểm yêu thương của Xuân Diệu qua bài thơ Vội vàng.
Để hiểu sâu hơn về sức hấp dẫn của bài thơ Vội Vàng, các em nên xem thêm bài phân tích toàn bộ bài viết. Đây sẽ là nguồn kiến thức phong phú, giúp các em triển khai bài văn một cách xuất sắc khi đối mặt với bài thơ này.