Đây là thời điểm tuyệt vời nhất để bắt đầu chase đuổi giấc mơ. Không nên trì hoãn! Hy vọng rằng, từ bây giờ, tôi sẽ không rơi vào vòng xoáy của những ảo mộng.
Một giờ sáng rồi, tôi không nằm mơ mà thức dậy, không ngồi trên bàn học mà ngồi trên giường. Thở dài, cảm thấy mệt mỏi, tự trách bản thân đã lãng phí quá nhiều thời gian trên mạng xã hội. Cả một danh sách công việc dài loằng ngoằng trên tờ giấy note, những video động viên chỉ làm tôi đắm chìm vào trò chơi. Thời gian trôi chậm lại, đôi mắt buồn bã, tôi cảm thấy mệt mỏi không thôi. Tôi đã nỗ lực, nhưng liệu mình đã thực sự đạt được điều gì?
Vì đã cố gắng hết sức, tôi quyết định cho phép bản thân nghỉ ngơi một chút. Tôi sẽ thức dậy khi mặt trời lên, bỏ bữa sáng để thưởng thức những món ăn thú vị mà không lo lắng về việc tập thể dục. Tôi dành một vài giờ để lướt mạng xã hội thay vì học hành hoặc làm việc. Và kết quả, một ngày qua đi mà không một chút ý nghĩa. Cuộc sống vẫn tiếp tục, mọi người vẫn cố gắng học hỏi và làm việc để phát triển bản thân. Còn tôi, liệu tôi đã thỏa mãn với hiện tại?
Tuổi trẻ của tôi đang trôi qua, tôi đang tìm kiếm niềm vui. Nhưng niềm vui thực sự là gì? Ngồi cả ngày trên điện thoại, xem phim, rồi thức khuya chỉ để hoàn thành những nhiệm vụ trên tờ giấy. Thực sự, đó có phải là niềm vui? Tôi đã lãng phí thời gian của mình vào những điều không đáng và rồi tự giam mình trong sự thất vọng về cuộc sống. Tôi sống trong hàng loạt kế hoạch và ước mơ không bao giờ thành hiện thực. Điều duy nhất tôi đã bỏ lỡ là chính bản thân tôi. Tôi quên đi cảm giác thú vị của việc hoàn thành công việc, cảm giác khi đạt được mục tiêu mà mình hướng đến. Tôi quên đi cách yêu thương bản thân thật sự. Tôi luôn tự hủy hoại bản thân, từ chối cơ hội để làm những điều mình thực sự yêu thích và chú trọng vào việc nỗ lực, để rồi ghen tị với những người thành công vẫn không ngừng cố gắng.
Những Kỷ Niệm Đáng Nhớ
Trì Hoãn và Hậu Quả
Cuộc Chiến với Thời Gian
Đường Đua của Tuổi Thanh Xuân
Chinh Phục Khó Khăn
Hãy Tìm Kiếm Đồng Đội Tuyệt Vời
Sức Mạnh của Tình Yêu và Ngưỡng Mộ
Tác Giả: Nguyễn Hà