
Nghệ thuật thường tồn tại trong những điều đơn giản xung quanh chúng ta. Giá trị của văn hoá quê hương và con người Việt Nam được tái hiện qua bút vẽ của X.Lan, đưa ta đến những hình ảnh đẹp đẽ, gợi nhớ.

Khi đối diện với khó khăn và trở ngại, con người thường tìm về những điều quen thuộc. Đối với những thế hệ 8X, 9X, là những kỷ niệm tuổi thơ làm dịu đi những gánh nặng của cuộc sống ngày nay.
Thế Hệ Trẻ và Nỗi Niềm Hoài Cổ: Hành Trình Tìm Lại Bình Yên
Dù thuộc thế hệ nào, lòng yêu quê hương và niềm vui thuở nhỏ luôn là điểm kết nối. X.Lan, hoạ sĩ của thế hệ 8X, góp phần làm cho điều đó trở nên hiện hữu.
Khi nhắc đến X.Lan, không thể không đề cập đến tác phẩm nổi tiếng của cô - cuốn sách 199 mấy – Hồi ấy làm gì?, một tác phẩm mà cô sáng tác cùng với tác giả Trang Neko. Những trò chơi, đồ vật và niềm vui giản dị của thế hệ 8X được hai người mang lại một cách chân thực. Không chỉ là cuốn sách 199 mấy – Hồi ấy làm gì?, ký ức của X.Lan còn thể hiện qua trang cá nhân Instagram của cô - xlan.illustration.

Cô kể lại những câu chuyện xưa qua từng nét vẽ, màu sắc khi trở thành một họa sĩ minh họa chuyên nghiệp. Khi được hỏi về lý do cô chọn theo đuổi nghề họa sĩ toàn thời gian sau khi từng làm giảng viên tiếng Anh, X.Lan chia sẻ: “Từ nhỏ đến lớn, khi đi dạy, mình vẫn thích vẽ như một sở thích. Rồi một lúc nào đó, mình cảm thấy muốn dành nhiều thời gian hơn cho việc vẽ. Lúc đó, mình không nghĩ làm nghề họa sĩ, chỉ vẽ cho vui, vì công việc giảng dạy khá mệt mỏi. Mình dự định nghỉ một năm để tập trung vào việc vẽ, sau đó quay lại dạy, nhưng những cơ hội đến dần dần, mình lại nghĩ đến việc chuyển hoàn toàn sang vẽ, nhưng vẫn tiếp tục dạy. Khi không thể làm hai việc cùng một lúc, mình quyết định thử vẽ trong một khoảng thời gian, nếu không thành công, mình sẽ quay lại dạy”.
Ban đầu, X.Lan chỉ vẽ những thứ gần gũi với mình, những gì là phần của cuộc sống hàng ngày. Các bức tranh của cô là tấm vé dẫn cô đến 'ga tàu' của kí ức. Nhưng sau đó, khi cô kể về những câu chuyện xung quanh, về những điều đơn giản của cuộc sống, về giá trị của văn hóa quê hương và con người Việt Nam, tất cả đã lẻn vào mỗi bức tranh. Cô họa sĩ không cần từ ngữ để diễn đạt. Từ những bức tranh của cô, chúng ta cảm nhận được sự quen thuộc của quê hương, rõ ràng và sống động.