Súng phun lửa là một loại vũ khí đặc biệt, có khả năng phun ra ngọn lửa để tiêu diệt hoặc gây tổn thương cho mục tiêu. Loại súng này có thể đạt tầm bắn từ vài chục đến vài trăm mét nếu được lắp đặt trên hệ thống bánh xích hoặc bánh hơi với nòng súng được điều chỉnh. Súng phun lửa thường sử dụng nhiên liệu lỏng như xăng hoặc khí gas. Trong quân đội, súng phun lửa có thể sử dụng cả chất lỏng hoặc khí tùy theo mục đích.
Súng phun lửa cầm tay cho bộ binh gồm hai phần chính: một túi đeo sau lưng và súng. Túi đeo chứa hai hoặc ba bình, trong đó có một bình chứa khí gas nén và hai bình chứa chất lỏng dễ cháy.
Thông số kỹ thuật
Súng phun lửa là một loại vũ khí chuyên bắn lửa vào đối phương. Dù không phải lúc nào cũng được gọi là súng, tên gọi này vẫn được sử dụng phổ biến.
Súng phun lửa cổ đại được gọi là Hỏa Hổ. Trong thời kỳ thuốc nổ và nòng súng còn kém, đạn chưa đủ sức công phá mạnh mẽ, người ta không nhồi đạn mà chỉ dùng thuốc nổ trộn với chất khử như bột than hay lưu huỳnh. Thuốc nổ được nhồi nhiều hơn và khí nóng cùng chất khử dư sẽ phun về phía địch, gây cháy. Nguyên tắc này vẫn được áp dụng ngày nay. Hỏa hổ xưa là ống đồng mỏng, nhồi gần đầy, với sức công phá trong vài chục mét. Đây là vũ khí mạnh mẽ đến giữa thiên niên kỷ thứ 2, sau đó bị súng bắn đạn thay thế. Nhờ công của Gốt Đát, súng phun lửa ngày nay sử dụng tinh thể lỏng, phóng lửa nhanh và mạnh hơn, nhưng có nguy cơ cháy lan xung quanh.
Súng phun lửa hiện đại do Đức chế tạo trong Thế chiến thứ nhất thường sử dụng hệ thống hai thành phần. Một phần là chất oxy hóa được bơm vào bình chứa nhiên liệu, cháy làm tăng áp suất, đẩy hỗn hợp nhiên liệu và chất oxy hóa về phía địch. Hỗn hợp này rất khó dập tắt và tỏa nhiệt lớn. Súng phun lửa thường được chế tạo dưới dạng ba-lô lính đeo sau lưng, vòi phun cầm tay. Tuy nhiên, hệ thống này có nhược điểm là rất nguy hiểm, thiếu sức công phá tường giáp và tầm bắn gần. Ưu điểm là có lượng 'đạn dược' dồi dào.
Các súng bắn đạn cháy vác vai của Nga SPG thường sử dụng chất nổ rắn trộn với chất oxy hóa như bột nhôm. Một phần chất nổ hoạt động như nhiên liệu tên lửa, đẩy đầu đạn về phía địch, có thể xuyên vào hầm, nhà. Các chất khử rắn như bột nhôm rất mạnh và nguy hiểm. Nhược điểm của loại súng này là không mang được nhiều đạn, nhưng ưu điểm là nhiệt độ cháy cao, khả năng xuyên sâu, tầm xa và vùng ảnh hưởng rộng.
Các phương tiện phun lửa như xe tăng phun lửa sử dụng máy bơm để trộn nhiên liệu với chất oxy hóa trước khi phun đi xa bằng động cơ. Hỗn hợp lửa có thể được thêm các chất phụ gia như napan để làm tăng độ bám dính và kéo dài thời gian cháy.
Đạn cháy và bom cháy thường được chế tạo bằng cách trộn chất oxy hóa với chất khử, tương tự như SPG.