'Sợ hãi hay tức giận vì những bình luận tiêu cực có thể khiến họ dừng lại, nhưng chúng ta cũng sẽ không tiến bộ hơn. Mỗi vấn đề tiêu cực đều có một lựa chọn tích cực, quan trọng là bạn có chọn nó hay không'
Lần đầu tôi nghe cụm từ “drama queen” từ người bạn trai cũ, khi tôi đang cố tìm hiểu những điều bất thường tôi nhận thấy. Câu nói đó khiến tôi tổn thương và bắt đầu hoang mang về chính mình. Tôi không dám nói hay hành động gì quá mức vì sợ trở thành người gây rối. Sau một thời gian, tôi chẳng biết chuyện gì nên làm lớn chuyện gì không.
Điều này khiến tôi buồn bã một thời gian dài. Sau này, người bạn trai hiện tại lại dùng cụm từ đó nhưng với giọng điệu đùa giỡn, chân thành hỏi tại sao tôi thích phức tạp hóa vấn đề. Trong một số trường hợp, phản ứng mạnh có thể giúp giải quyết vấn đề, như khi tôi tức giận vì bạn đến trễ. Nếu im lặng, họ có thể tái phạm. Nhưng nếu tôi tức giận và nói rõ, chúng tôi đều hiểu và tránh lặp lại.
Cuộc sống có nhiều trường hợp tương tự, đòi hỏi một sự tức giận nhất định, nhưng không phải chuyện nào cũng vậy. Vấn đề của tôi là cứ suy nghĩ quá mức về chuyện nhỏ nhặt, làm mọi thứ mệt mỏi hơn. Gần đây, tôi và chị gái cãi nhau vì tôi không chịu chở chị đi rút tiền. Việc rất nhỏ nhưng tôi lại suy nghĩ lung tung. Sau khi cãi nhau, tôi còn nghĩ mẹ cho rằng tôi không chịu giúp đỡ người khác. Khi kể cho bạn trai nghe, anh cười và bảo chỉ là chuyện nhỏ, xem như chị em trẻ con là xong. Đơn giản, nhưng tôi... không làm được.
Những người suy nghĩ nhiều như tôi có lẽ hiểu cảm giác chỉ một lời nói hay hành động vô ý cũng khiến chúng ta bận lòng. Tôi luôn muốn mọi thứ tốt nhất và không ai buồn vì mình, nên ai nói gì tôi cũng suy nghĩ rất lâu. Đôi khi mất ngủ vì nghĩ ngợi. Và 'drama queen' ra đời từ những suy nghĩ phức tạp này.
Khi bị gọi là người thích gây chuyện, tôi cảm thấy buồn và bất lực vì không ai hiểu được tôi. Thực ra, tôi không muốn như vậy. Những đêm mất ngủ và khóc sưng cả mắt, chỉ mình tôi phải chịu đựng. Tôi không thể ngừng suy nghĩ, điều này làm tôi mệt mỏi hơn cả những người xung quanh. Nhưng dù biện hộ thế nào, tôi vẫn bị gắn mác và vẫn phải chịu đựng mất ngủ, khóc lóc như một kẻ khờ.
Điều đó có khiến tôi hạnh phúc không?
Có lẽ có, vì đôi khi nó thỏa mãn những suy nghĩ phức tạp và ích kỉ trong lòng tôi. Thành thật mà nói, đôi lúc tôi nghĩ cho bản thân nhiều hơn là lo lắng người khác sẽ phản ứng ra sao và mệt mỏi thế nào.
Nhưng cuối cùng, nó chỉ làm mọi chuyện thêm rối, không có lối thoát và tôi thì mệt mỏi, đau buồn. Đôi khi nó còn phá hủy những mối quan hệ mà tôi quý trọng. Thế nên, tôi chấp nhận mình là người suy nghĩ nhiều và đôi khi là một 'drama queen'. Và nếu điều này khiến tôi không vui, tôi phải học cách thay đổi.
Người suy nghĩ nhiều rất dễ bị thao túng tâm lý, chỉ cần đối phương biết suy nghĩ của bạn đang rối, họ có thể làm mọi thứ thêm rối. Đó là cách bạn trai cũ đã làm với tôi khi tôi không biết nên làm lớn chuyện nào và bỏ qua chuyện nào. Nhưng làm sao để thay đổi khi đó là suy nghĩ tự nhiên của tôi?
Tôi suy nghĩ rất nhiều về điều này và quyết định viết. Viết như những gì tôi đang viết ở đây nhưng chỉ cho riêng mình. Một cuốn sổ nhỏ để mang theo khi đi làm, đi học, rảnh tay thì viết, trước khi hành động thì viết.
Khi tóm gọn những việc phức tạp trong vài câu chữ, tôi thấy chúng đơn giản hơn nhiều. Lúc viết, tôi cũng bình tĩnh hơn so với khi tức giận và làm to chuyện.
Dù không phải lúc nào cũng có thể viết, nhưng khi rảnh rỗi, tôi viết ra những suy nghĩ của mình. Gạch đỏ các vấn đề và đề xuất giải pháp. Mọi chuyện trở nên đơn giản đến kỳ lạ. Nó giúp tôi ghi nhớ những gì đã xảy ra trong ngày, như một cách để tự trò chuyện với chính mình. Cuốn sổ nhỏ giúp vấn đề trở nên đơn giản hơn và tôi có thời gian để hiểu bản thân hơn. Tôi cũng thường nhắc nhở bản thân bình tĩnh và đơn giản hóa vấn đề khi bắt đầu suy nghĩ lung tung. Dù nghe có vẻ điên rồ, nhưng nếu lặp lại lời nhắc này khi gặp vấn đề, não bộ sẽ dần tuân theo.
Sau khi ổn định cảm xúc, tôi dành thời gian trò chuyện và tìm hiểu bạn bè, người thân và người yêu. Qua giao tiếp, tôi hiểu rõ họ hơn là suy nghĩ quá nhiều. Ví dụ như ba tôi là người đơn giản, ông đôi khi không để ý lời nói của mình. Có lần ông làm tôi buồn vì lời so sánh giữa tôi và chị, nhưng tôi biết ông không có ý xấu hay trách móc gì cả…